41
Cha mẹ Triệu cùng ra mở cửa, thế nhưng khi thấy con trai đứng cùng một người đàn ông thì ngẩn cả ra.
Mẹ Triệu mấp máy môi “Tiểu Vũ, không phải con nói dẫn bạn… Đây là bạn con?” Bà hơi ngừng, ngẩng đầu quan sát Lý An Sinh, giống như nhớ ra gì đó thốt lên “Cháu là… An Sinh? Lý An Sinh?”
Lý An Sinh không biết từ bao giờ đã che ở phía trước Triệu Vũ, khuôn mặt tuấn lãng, ý cười dịu dàng “Cháu chào cô, cháu chào chú.
42 Sau tiết Mai Vũ (*), đợt nóng nhất của mùa hè rốt cuộc cũng tới. Ngô Thành đông lạnh hè nóng xuân thu ngắn, giữa hè, nhiệt độ leo thang, ánh mặt trời gay gắt đổ xuống từng khoảng từng khoảng trong tiếng ve kêu râm ran.
43 Triệu Vũ tạm biệt Lâm Thành, chạy vội qua đường. Dưới ánh đèn vàng, Lý An Sinh chỉ yên tĩnh chờ đợi. Màu đèn ấm áp rọi lên người cậu ta, hư thật đan xen, tôn lên dáng người thon gầy, phía sau mang theo hào quang như một vị thần.
44
Nháy mắt liền tới Tết.
Tết tới, vui vẻ cũng tới. Người Trung Quốc ăn Tết rất rộn ràng náo nhiệt. Tết giống như một món quà được bao gói cẩn thận.
45
Một ngày tổ chức liền hai đám cưới.
Tưởng Điềm Điềm ngay trước thềm hôn lễ bị phù rể nắm tay cùng nhau bỏ trốn đi kết hôn, chỉ đành kêu Nhị Cẩu mình đầy nghĩa khí đến đảm nhiệm chức phù rể thay thế.
46
—Ngoại truyện khuyến mãi đi kèm—
Ngoại truyện 1:
Thời gian là sau khi hai người đã về lại bên nhau.
Sau khi thành lão phu phu, hai người vẫn rắc thính con dân chẳng buồn nương tay.