1 Đêm hè oi bức, trên bầu trời mây đen ùn ùn.
Trong khu cấm của một tiệm net ồn ào cạnh một trường đại học được sắp xếp ngồi đầy người, mặc dù điều hòa được mở đến mức to thế nào đi chăng nữa thì mọi người ở đây cũng không khỏi có cảm giác phập phồng thấp thỏm.
2 Ngày 19 tháng 3 năm 1995. Thôn Hogsmeade.
“ Y Đạt, trước tiên đem kẹp ma pháp này đến chỗ Romerta phu nhân, nàng đang cần gấp. ” Âm thanh của ông chủ vẫn đang vội vàng thu dọn đống hàng hóa mới đến của cửa hàng trong nhà kho mơ mơ hồ hồ truyền đến tai Ngu Đạt đang đứng chào hỏi khách hàng ở trước cửa.
3 Năm mới trôi qua, Ngu Đạt rốt cuộc có tâm tình sắp đặt lại thế giới game của chính mình.
Cùng với trong game không có cái gì khác nhau quá lớn chỉ có điều bàn phím đã biến thành kiểu ý thức, chân chính hình thức game online toàn bộ.
4 “ Xin chào, ngài cần cái gì?” Trừ phi đối phương giới thiệu chính mình bằng không Ngu Đạt sẽ không ngốc đến nỗi trực tiếp xưng hô tên họ của đối phương.
5 “Snivellus! Tại sao ngươi lại ở đây?!” Biểu tình của Sirius không thể nói rõ là căm hận hay hưng phấn, làm người khác hoài nghi là hắn làm sao có thể nhanh như vậy mà lại không báo trước tiến vào một trạng thái hưng phấn.
6 Ngu Đạt kì thực biết trong lời tự thuật sẽ không tránh khỏi có một vài chỗ mâu thuẫn. Thế nhưng, may mắn chính là bối cảnh game quá to lớn mà tuổi của cậu có thể chôn vùi một số tính chân thật của lịch sử.
7 Được an bài thân phận xong, Ngu Đạt rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm. Có gốc rễ, có thân phận mới có năng lực tính toán cho tương lai.
Kỳ thực từ khi cậu phát hiện tiền vàng mang đến từ game khi lấy ra liền trực tiếp biến thành tiền của thế giới này ——- Gold Galleon, Ngu Đạt liền nghĩ ra đủ loại ý tưởng về cuộc sống sinh hoạt sau này.
8 Cửa hàng đũa phép này hiển nhiên là đã kinh doanh từ rất lâu, cửa hàng trông bụi bặm và treo đầy những trang sức. Quầy tiếp khách nhỏ hẹp cùng cùng với hàng giá được chồng đến kín mít làm cho Ngu Đạt liên tưởng đến Ngũ Kim *** trên quảng trường cũ ở quê hương cậu, cũng chật chội âm u như thế.
9 Ngu Đạt không thể chờ được trực tiếp từ trong túi lấy ra cái đũa phép kia.
Cái đũa phép này là trang bị rơi ra từ phó bản Tử Vong Chi Dực.
Ngoại hình của nó là một móng vuốt của ma thú, giữa năm ngón tay còn có một lớp màng mỏng.
10 Vị giáo sư này hôm nay lại mặc một thân đen, chẳng lẽ cũng có đam mê giống thầy giáo già trong phòng thí nghiệm thích mặc một thân trắng?
Ngu Đạt nhìn thấy hắn cúi người xuống quan sát đốt ngón tay của Zuo Nuozi.
11 Phương thức dạy học của giáo sư Snape giống với phong cách làm người của hắn, không có một chút dong dài nào, không nói nhảm, đi thẳng đến trọng điểm.
12 Ngu Đạt nhìn đốt ngón tay trộc lốc không có móng của Nuo Zuozi, như thế nào cũng thấy khó chịu.
Nếu như cây đũa phép này căn bản không có móng tay thì bây giờ cậu sẽ không cảm thấy quá khó coi.
13 Dumbledore đem cổ tay nhấc lên, cụ nói:” Đem tay trái của cậu cho ta. ”
Ngu Đạt không hiểu ra sao, thế nhưng vẫn vươn tay trái ra.
Tay của Dumbledore đặt trên cổ tay của cậu, bàn tay của cụ ấm áp khô ráo, cũng không có khô ráp đầy vết đồi mồi như của lão nhân bình thường trái lại còn rất bóng loáng.
14 “Như vậy rất tốt, chí ít đũa phép của cậu sẽ không xuất hiện tình huống thất lạc. ” Lão hiệu trưởng vui mừng nói.
“Đồng thời cũng rất nguy hiểm. ” Lúc này Snape đột nhiên lên tiếng.
15 Ngu Đạt đối với cuộc thi mà làm cho cả giới phù thủy Anh quốc chú ý gần đây cũng có biết một ít, đại khái nguyên nhân là do phù thủy ở đây có rất ít trò để giải trí.
16 Theo số lần sử dụng phi lộ ngày càng nhiều, kinh nghiệm của Ngu Đạt cũng càng nhiều, rốt cuộc cũng học được làm sao không tiếp đất bằng tư thế lăn.
Lần này mặc dù là đi ra một cách xiêu vẹo thế nhưng vẫn tính là hai chân chạm đất một cách một cách bình an.
17 Snape mua cho Ngu Đạt nguyên bộ vạc bao gồm các loại chất liệu —— vạc thiếc, vạc thạch anh, vạc ni-ken, vạc đá hoa cương, vạc gang…
Thời điểm Ngu Đạt nhìn thấy những cái vạc được thu nhỏ lại bằng bàn tay đang chất thành một đống ở một góc liền bị chấn động rồi.
18 “Cậu…” Snape giáo sư muốn nói cái gì.
“Xin lỗi giáo sư! Để ngài thất vọng rồi. ” Ngu đạt cướp đáp.
Snape nhìn cậu bằng vẻ mặt không hài lòng.
“Ngài tựa hồ là hiểu lầm.
19 Bài giảng ngày hôm đó cứ như thế không tốt không xấu mà qua đi.
Lại một ngày trôi qua, giáo sư Snape ngồi ở chiếc ghế vịn trước lò sưởi trong phòng khách để chờ cậu.
20 Linh miêu ma sủng là một trong những sủng vật Ngu Đạt yêu thích nhất, nó là một con mèo màu đen.
Bị triệu hoán đi ra tiểu sủng vật quả nhiên cũng theo thế giới này hiện thực hóa.