1 Edit: Thỏ
Hai giờ sáng, cơn gió hè thổi qua con đường nhựa rộng lớn trải dài vùng ngoại ô nơi thành phố Bắc Kinh, xung quanh nhất thời yên tĩnh, thậm chí người ta có thể nghe thấy tiếng nước chảy róc rách của con sông gần đó, còn hai bên đường đậu đầy những chiếc siêu xe thể thao.
2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thỏ
Sáng hôm sau, Mạc Độc Chước nhẹ nhàng ca hát, lúc vừa nhắm mắt đánh răng thì gương mặt của Sầm Lệnh Thu bất giác hiện lên.
3
Edit: Thỏ
Mạc Độc Chước có hơi thô lỗ mà ném Sầm Lệnh Thu vào ghế phụ siêu xe, không đợi y giãy dụa đứng lên, Mạc Độc Chước đã dùng một tay ấn vai y, tay khác giữ lấy cổ tay mảnh khảnh, giam cầm y không lối thoát.
4
Edit: Thỏ
Sầm Lệnh Thu vốn cho rằng hết thảy rốt cuộc kết thúc. Y cảm thấy bồng bềnh, Mạc Độc Chước vẫn đang ôm y, vốn định nằm nhắm mắt nghỉ ngơi chợt nhận thấy sự nguy hiểm ẩn giấu sau lưng.
5
Edit: Thỏ
Cánh tay cầm ghế cũng khựng lại giữa không trung, đột nhiên y nhận ra không nên chọc tức vị Mạc Độc Chước này, nếu không Đường Niên Chỉ sẽ gặp nguy hiểm tính mạng.
6
Edit: Thỏ
“Em sẽ làm tình với bạn mình sao?”
Hắn cúi đầu nhìn chăm chú Sầm Lệnh Thu. Y nhất thời không biết nói sao cho phải, chỉ biết dùng cặp mắt ngấn nước kia nhìn chằm chằm hắn, bên trong tràn ngập ưu thương và bất lực.
7
Edit: Thỏ
Sầm Lệnh Thu vừa truyền dịch không bao lâu thì tỉnh, cơ thể vẫn cảm thấy lạnh, đầu óc vẫn quay mòng mòng, tay chân đau nhức kỳ lạ khiến y mệt mỏi chỉ muốn nằm im.
8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thỏ
Nếu người am hiểu nấu nướng nhất căn chung cư này đã sinh bệnh, như vậy nhiệm vụ nấu bữa tối sẽ phải rơi trên đầu ba người còn lại.
9
Edit: Thỏ
“Tôi sẽ không đi. ” Sự tình vừa kết thúc Mạc Độc Chước vẫn đang vui vẻ, không vì Sầm Lệnh Thu nói như thế mà mặt nặng mày nhẹ với y. Hắn còn muốn nhân cơ hội này khuyên nhủ y là đằng khác.
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thỏ
“Bảo bối à, tôi có một tin tốt và một tin xấu, em muốn nghe tin nào trước đây?”
Sầm Lệnh Thu vừa tỉnh dậy đã nhìn thấy Mạc Độc Chước cầm di động ‘mất tích’ suốt một ngày của mình.
11 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thỏ
Khi bức màn nhung mở ra, Sầm Lệnh Thu ngồi yên lặng trước đàn dương cầm, y vận áo sơ mi đen nhún bèo được thiết kế theo phong cách của thế kỷ 19, bên ngoài là bộ vest Tuxedo màu xám đậm.
12
Edit: Thỏ
Cơn sốt đến nhanh rồi đi cũng nhanh. Có thể là Thượng Đế cảm động với tấm lòng thành biết chăm nom của Mạc Độc Chước nên vậy.
Sầm Lệnh Thu nằm mãi trên giường bệnh không tốt, hơn nữa Mạc Độc Chước không định ôm ấp, hôn hít ở đây, cái gì cũng không thể làm nên sáng sớm hôm sau hắn làm thủ tục xuất viện cho Sầm Lệnh Thu.
13 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thỏ
Màn đêm buông xuống, lúc Sầm Lệnh Thu tắm rửa dưới vòi sen thì Mạc Độc Chước ngắm đường cong hắt lên cửa kính, nhìn hơi nước phả lên cửa và tiếng nước tí tách bên trong, trí tưởng tượng lại bay quá xa, suýt chút nữa lao vào trong để tắm uyên ương với người đẹp.
14
Edit: Thỏ
Nếu Mạc Độc Chước sớm biết rằng nghệ thuật là lối tắt kéo gần khoảng cách với Sầm Lệnh Thu, vậy hắn xin nguyện lòng bắt đầu học nghiên cứu nghệ thuật từ trong bụng mẹ.
15
Edit: Thỏ
Trên đường đi đến trung tâm triển lãm, Mạc Độc Chước cảm thấy bộ quần áo hơi nhăn nhúm vì vừa vật lộn xong vẫn bình thường, thẳng đến khi vào trong rồi hắn mới nhận ra cách ăn mặc của mình hơi có vấn đề.
16
Edit: Thỏ
Tại khách sạn.
“Anh gọi nhiều đồ ăn thế làm gì?”Sầm Lệnh Thu từ toilet trở ra, chỉ thấy Mạc Độc Chước gọi thật nhiều món, nhân viên phục vụ đứng bên cạnh xách mỏi tay.
17
Edit: Thỏ
Mạc Độc Chước hôn cuồng dại hơn, nhiệt độ trong phòng cũng nóng bỏng dần. Vạt áo ngủ thùng thình không thể che hết da thịt của Sầm Lệnh Thu, dưới ánh đèn càng tôn lên nước da trắng nõn, tựa như gốm sứ, mềm như sữa bò, thậm chí hơi trong suốt có thể trông thấy mạch máu li ti.
18
Edit: Thỏ
Sầm Lệnh Thu cắn chặt môi, y kiệt sức ngửa cổ ra sau để lộ một đường cong tuyệt đẹp, nõn nà.
Tâm lý Mạc Độc Chước như kiến cắn, hắn bèn cúi đầu gặm lên cổ y, tựa như ma cà rồng hút máu trong bóng đêm.
19 Edit: Thỏ
Sầm Lệnh Thu như vừa tỉnh dậy từ giấc mộng, y lập tức dời mắt đi. Có lẽ bị chính phản ứng của mình dọa cho giật mình, cũng có lẽ vì che giấu xấu hổ mà ho nhẹ một tiếng, đỏ mặt nói: "Khụ, chẳng qua tôi đang nghĩ, sau này tuyệt đối không thể để anh muốn làm gì thì làm, chuyện phòng the không thể quá độ.
20 Edit: Thỏ
Sau khi an tâm về tình cảm của Đường Niên Chỉ và Du Lâm, chuyện đầu tiên Sầm Lệnh Thu muốn làm đó là đến phòng dương cầm nhìn cây đàn bảo bối, kết quả chỉ thấy vô cùng thất vọng – bởi lẽ bên trong chỉ có khung đàn, vẫn là cái khung từ trước tới nay.