21 Richard cũng không biết mình đứng lên như nào nữa dù sao hắn cũng thoát được thiếu nữ dây dưa. Thể lực của thiếu nữ có hạn mà Richard đang tuổi trưởng thành muốn giữ chặt hắn rất khó, chỉ làm mấy động tác thôi mà cả người đã đổ mồ hôi tay chân uể oải.
22 Trong phòng sách cá nhân, Tô Hải Luân hiếm thấy đoan trang ngồi lật xem quyển sách ma pháp nặng dày. Phải trái trên dưới nàng bồng bềnh cả trăm quyển sách ma pháp, có quyển đóng, có quyển mở, có quyển biểu thị hình ảnh hoặc chữ bên ngoài để chờ đến lượt.
23 Việc Stevenson đến chỉ là một bọt nước nho nhỏ nhanh chóng tan biến trong biển Thâm Lam. Mười ngày sau, thanh thế Tô Hải Luân trở về vô cùng to lớn nhưng cũng không được nhiều người chú ý.
24 Bởi vì Irene đột nhiên chuyển biến làm cả mùa hè Richard bao phủ trong u ám. Mỗi khi hắn nhàn rỗi nụ cười u ám của nàng lại hiện ra bất kể hắn làm như nào cũng không thể xua tan.
25 Hai việc nhỏ này, đặc biệt là việc gặp Irene thân mật với nam nhân khác thật ra có ảnh hưởng đến Richard, chỉ là lúc đó hắn không biết mà thôi. Sáng sớm hôm sau, cả hải vịnh còn trong ngủ say.
26 Mùa xuân lại đến, ngoại trừ đánh dấu Richard đã mười ba tuổi ra thì hắn cũng không biết ý nghĩa nào nữa của mùa xuân này. Là kẻ sáng tao chiến tranh, cấu trang sư cũng không cần am hiểu dùng hai tay giết người, tạm thời với giai đoạn của Richard thì điều này chưa quan trọng.
27 Nhưng mình có thể điều khiển lực lượng này sao? Lần đầu tiên Richard sinh ra nghi hoặc trong lòng. Trong trường thí nghiệm, thể lực của thiết giáp mã nhanh chóng tiêu hao, tốc độ của nó đã giảm đi rõ rệt dù vậy vẫn nhanh hơn thiết giáp mã bình thường nhiều nhưng là thể lực trôi đi càng lúc càng nhanh.
28 Đêm khuya, Richard đã tiến vào giấc ngủ từ lâu. Đó là một giấc ngủ không mơ, một giấc ngủ say giúp hắn khôi phục lại sau mệt mỏi. Dược tề khôi phục ma lực và tinh thần cũng nhanh chóng phát huy tác dụng.
29 Thời gian lặng lẽ trôi, trên những tấm băng nổi dần xuất hiện những kẽ nứt, mùa xuân đã đến! Mà trời xuân luôn là mùa sinh sản của rất nhiều ma thú, từ nhỏ như chuột đất đến lớn như cự long.
30 Vào ngày cuối cùng tháng tư mỗi năm, bảy mặt trăng ở Noland đại lục sẽ đồng thời treo trên trời đêm, nghe nói ngày này là ngày thay đổi vận mệnh của mỗi người cho nên nó được gọi là ngày vận mệnh.
31 Richard theo ý thức tiến đến gần nàng, mỗi bước đều như đi trong giấc mộng vậy, ánh sáng gần ngay trước mặt như thể vươn tay là chạm tới vậy. Hắn vươn tay ra chạm lấy ánh sáng xanh lam mê hoặc kia nhưng là bàn tay hắn lại xuyên qua tầng sáng chạm vào thân thể nàng.
32 Sau ngày vận mệnh, Richard lại quay về quỹ đạo của mình. Hắn vốn đã nghiền ép bản thân đến cực hạn nên hiện tại chỉ có thể tiếp tục kiên trì. Mỗi một ngày trôi qua, những vị đại ma đạo sư lại thêm kinh ngạc.
33 Ầm một tiếng, thân hình Minnie văng đụng vào cửa sổ sát đất. Lúc này cửa sổ hiện rõ giá trị sang quý của nó, khung cửa sổ một mét vuông sừng sững bất động y như va vào nó chỉ là một con côn trùng bé nhỏ không đáng kể vậy còn Minnie thì như búp bê không sinh mạng trượt dài xuống đất.
34 Nam nhân lập tức trừng mắt nhìn Irene, bộ dáng ta đây có lý nói: "Nhưng đây không phải lần đầu ngươi kéo dài thời hạ, theo quy củ của Thâm Lam, ta hoàn toàn có thể yêu cầu ngươi lập tức trả tiền nếu như ngươi không trả thì hoặc là đi theo ta làm việc gán nợ hoặc lăn ra khỏi Thâm Lam!"Nam nhân chuyển hướng nhìn Richard, lúc này hắn đã đổi thành mặt cười nịnh hót, tốc độ này còn nhanh hơn cả ma pháp thuấn phát: "Richard các hạ tôn kính, có lẽ chúng tôi không nên xuất hiện ở đây nhưng những gì chúng tôi làm đều trong quy củ của Thâm Lam, chúng tôi không dám trái lại chút nào.
35 Richard cũng không rút que sắt ra mà lại thuận thế đẩy thân thể sát thủ lao tiếp mà hắn thì như cái bóng dán sát theo thân thể sát thủ. Dù cho tứ chi đã thoát khỏi quyền khống chế của bộ não nhưng sát thủ vẫn có thể suy nghĩ, thứ hắn nghĩ đến lúc này là đồng bọn ẩn núp trong hẻm!Phốc phốc! Hai thanh chủy thủ đồng thời đâm vào thân thể sát thủ.
36 Nayar tùy ý kéo Huyết Anh Vũ đang hôn mê về hướng quán rượu y như kéo theo một vật nặng vậy. Đêm càng khuya thì khu cạnh Thâm Lam càng an tĩnh, kể cả những kẻ thich đi dạo cũng không thấy bóng dáng.
37 Cây nến cuối cùng cháy hết, cả gian phòng nhanh chóng chìm vào bóng đêm. Vừa trải qua cuồng phong mưa bão lại thêm lo âu cho bản thân nên cuối cùng Irene cũng không chống lại được mí mắt nặng như chì mà để nó dần khép lại.
38 Chén rượu rất nhanh đã thấy đáy mà tin tức còn chưa truyền về. Thế là Stevenson cảm giác đầu có chút ong, có lẽ là do hắn uống quá nhanh. Minnie lại rót một chén cho hắn, lần này là một chén đầy.
39 Cho dù là viết chậm đến đâu thì viết hai dòng số cũng chỉ tốn mấy phút, hôi ải nhân đầy quyến luyến khép quyển sách lại. Ngay sau đó, hắn lấy ra một phần báo cáo về Richard, đây là bản báo cáo ghi chép hành động trong ngày của Richard, các lớp học, các hạng thu chi… Mỗi ngày sẽ có một bản báo cáo gửi về cho hắn mà nội dung những bản báo cáo này gần như không khác nhau là bao.
40 Kiến nghị của hôi ải nhân là cho hai bên thêm nửa năm nữa, sau nửa năm sẽ cử hành so đấu xem thiên phú giữa Richard và Stevenson bên nào cao hơn. Mà đề bài so đấu do Tô Hải Luân điện hạ đưa ra, nửa năm này dùng để học tập và chuẩn bị so đấu.