81 Angélique mãi mới nhận ra Savary. Lão đã nhuộm râu màu hung hung, khiến lão nom giống một đạo sĩ người Marốc. Dáng vẻ này càng được tôn lên nhờ cái áo dài bằng lông lạc đà màu nâu nom rộng thùng thình.
82 - Chúng ta được đi xem hội! Chúng ta được đi xem hội! - Đám phụ nữ ở hậu cung reo lên, các vòng tay va nhau kêu xủng xoẻng. - Nào các bà ơi, làm gì mà cuống lên thế! Osman Faraji nhắc nhở.
83 Các khu vườn của Meknès quả là một kỳ quan, Angélique thường hay đến đó, hoặc cùng với các phụ nữ khác, hoặc một mình trên chiếc xe kiệu hai bánh do la kéo.
84 Nàng bỗng nhìn thấy một phụ nữ đang vểnh tai về phía cung điện. Mái tóc vàng xõa trên hai vai. Đó là Daisy, cô gái người Anh, Angélique đến gần cô, cảm thấy rất thân thiết với cô giữa những người phương Đông da ngăm đen, những người Tây Ban Nha và Ý.
85 Một hôm Angélique tìm thấy một kẽ hở ở góc phòng, từ đó nàng có thể nhìn ra bên ngoài. Khe hở chỉ to bằng lỗ khóa để không thể thò đầu ra được và hơi cao để không thể gọi với ra bên ngoài.
86 Từ xa, Angélique và các cung phi cũng đứng xem bắn pháo hoa. Sau khi đắn đo cân nhắc, nàng yêu cầu Đại hoạn quan cho nàng gặp cha cố. Nàng nói là nàng cần được động viên an ủi.
87 Angélique cảm thấy vòng vây ngày càng thắt chặt. Nàng có thể bị sập bẫy bất cứ lúc nào. Người ta không thể giấu Mulai Ismail mãi được, và đến ngày nào đó hắn sẽ hỏi đến nàng.
88 Osman Faraji vào phòng tắm vừa lúc các nữ tì đang dìu Angélique lên các bậc cấp từ đáy cái bể xây bằng cẩm thạch lên đến thành bể. Trần nhà, cũng như các bậc cấp, được khảm đá xanh và vàng theo đường lượn, mô phỏng theo Nhà tắm Thổ Nhĩ Kỳ ở Constantinople.
89 Angélique nhắm nghiền mắt lại. Ước gì họ để mặc nàng với nỗi đau của nàng. Các sinh linh khác như trôi xa dần. Sẽ còn kéo dài bao lâu nữa ? Nàng nghe tiếng các nô lệ lẩm bẩm phản đối ở cuối phòng.
90 Khi toán phụ nữ đi qua cái sân trong, đàn bồ câu đang bay lượn quanh sân. Một nô lệ đang chữa vòi phun nước bỗng ngẩng lên hỏi khẽ: “Bà là người Pháp phải không?” Angélique nhìn thấy anh ta đang bước chậm lại, để cho các bạn đi trước.
91 Trong toàn bộ kế hoạch, chờ đợi quả là điều gay go nhất đối với Angélique. Ngoài ra nàng lại phải hoàn toàn phó thác vận mệnh vào tay hai mụ đàn bà nham hiểm kia và cả vào sự giám sát của Đại hoạn quan nữa.
92 Vừa thút thít Angélique vừa bước qua xác Đại hoạn quan và chui qua cánh cửa mà Colin Paturel cẩn thận đóng lại như thể chàng là người gác. Hai người đứng lặng im một lát trong bóng tối dưới chân tường.
93 Bọn lính gác không muốn ở lại lâu trong ghetto. Chỉ một lát sau bọn chúng đã bỏ đi, để rồi hôm sau trở lại với nhiều thủ cấp nữa. Rachel đặt tay lên tay Angélique để trấn an nàng.
94 Những người Cơ đốc giáo đã kéo mũ chùm đầu xuống mặt. Họ hoàn toàn phục trang theo kiểu người Maroc. Mặt họ được cạo nhẵn và bôi đen bằng nhựa quả óc chó.
95 Mặt trời đang lặn làm bừng lên những ráng đỏ như lửa. Những người chạy trốn đưa ánh mắt mỏi mệt nhìn đồi núi biến dần vào màu xanh êm dịu như nhung lượn lờ hai bên như những dòng sông mà họ đang khao khát.
96 Ba ngày ròng rã họ lang thang giữa những mỏm đá trơ trụi nóng bỏng, bị cơn khát dày vò. Họ không đi đêm nữa, để tránh một tai nạn tương tự trong đêm tối.
97 Nàng không hề dám cãi lại lệnh của chàng, nhưng nàng biết việc làm đó cực kỳ điên rồ, thế là hết. Cái hang động, mà lối ra vào được che giấu bằng những đống cây đậu chổi, sẽ là nhà tù của nàng.
98 Colin Paturel và Angélique bỏ ngựa lại dưới chân núi, vì chỉ có lừa mới trèo qua đây được. Đây là chặng đường cuối cùng của họ, nhưng là chặng đường gian khổ nhất.
99 Angélique sửng sốt trước lời tâm sự của chàng nhưng sau đó nàng bình tâm suy nghĩ: “Tất cả chỉ thế thôi ư?” Đôi môi nàng nở một nụ cười. Làn gió mát lành lay động những cành tuyết tùng phả hương thơm vào người nàng.
100 Hai người tiến từng bước, từng bước về đích. Núi non đã thay đổi. Không còn nữa những rừng tuyết tùng và những thảm cỏ xanh trên các triền núi. Thú rừng cũng hiếm dần, các suối nước cũng thưa thớt.