1 Một cảm giác đau nhói thít lấy cổ họng Angiêlic. Cô lại bỏ đi và bước ra trang viên, nơi hoàng hôn đang xuống dần. Những tiếng đàn viôlông và ghi ta vẫn từ các phòng vẳng ra.
2 Angiêlic dừng lại ở ngưỡng cửa của gian phòng lớn nhất. Cô trông thấy Hoàng thân Côngđê ngồi cùng bàn với phu nhân Plexi, bà công tước Bôpho, bà Bá tước Risơvin.
3 Cuộc hành trình đến tu viện ở Poachiê đã để lại cho Angiêlic một kỷ niệm ngộ nghĩnh. Một cỗ xe cũ rích đã được sửa sang lại để dùng vào dịp này. Cô trèo lên xe cùng với chị Ooctăngxơ và em Mađờlông.
4 Hai người ngồi xuống bục có trải thảm nhung. Bóng tối và mùi hương trầm trong nhà thờ hình như làm dịu bớt sự bồng bột của cậu thanh niên. Cậu ta vòng cánh tay vào vai Angiêlic và dịu dàng hôn lên thái dương của cô.
5 PHẦN II - LỄ CƯỚI Ở TULUDƠ CHƯƠNG 11 Nam tước Xăngxê ngắm nhìn cô con gái Angiêlic của mình với vẻ hài lòng không che giấu: - Con đã thành cô gái xinh đẹp lắm rồi, đẹp hơn là bố thường mong ước.
6 Angiêlic lùi lại sau bố một chút, nên ông không trông thấy nét mặt cô, nhưng hàng răng trắng nhỏ của cô cắn vào môi với vẻ giận dữ bất lực. Cô không thể trình bày cho bố hiểu được mình bị xúc phạm nhường nào vì cách đính hôn đó.
7 Angiêlic cưỡi ngựa trở về qua những lối mòn thoang thoảng hương thơm. Cô đăm đắm suy nghĩ nên chẳng nhìn thấy gì. Nicôla cưỡi la theo sau. Cô không còn chú ý gì tới anh chăn ngựa trẻ tuổi nữa.
8 Một tuần sau, lễ cưới theo ủy nhiệm được tổ chức, và nghi lễ, hội hè kéo dài ba ngày. Các cuộc khiêu vũ diễn ra ở tất cả các làng lân cận, bắn pháo hoa trong đêm cưới ở Môngtơlu.
9 PHẦN III: NHỮNG HÀNH LANG CỦA ĐIỆN LƠ LUVR CHƯƠNG 24 - Đủ rồi, Tôi đang suy sụp vì đau buồn, vậy mà vẫn còn phải chịu đựng những kẻ ngu đần ở quanh mình.
10 Thái hậu cho lệnh mở chiếc hộp tặng phẩm mà anh hầu Cuaxi-Ba vừa quỳ trán cúi gập sát đất dâng lên. Một loạt tiếng reo cực kỳ thích thú ồ lên khi các hộp đựng đồ dùng lặt vặt đi đường: túi, lược kéo, móc đan, con dấu, tất cả đều bằng vàng hoặc đồi mồi được mở ra.
11 Angiêlic chia tay Đệ nhất Công nương, trong lòng phấn chấn hơn. Họ thỏa thuận là Công nương sẽ cho tìm nàng ngay khi đã nhận được tin gì cụ thể. Bà còn nhận chăm sóc chú bé nhạc công Giôvani, bà sẽ đưa cậu ta vào đội nhạc của mình, trong lúc đợi dịp có thể giới thiệu cậu với ông Batixtow Luyli, nhạc trưởng của Hoàng gia.
12 Angiêlic cực kỳ thất vọng. Tuy vậy nàng cũng đồng ý lui cuộc gặp vào ngày giờ định lại đó. Công tử Loren nói rằng các cổng của điện Tuylơri đã đóng rồi, ông ta sẽ đưa nàng và chị hầu gái ra cuối hành lang dài ở đầu kia; đến đó sẽ đi qua một cái vườn nhỏ gọi là vườn Công chúa, và họ sẽ chỉ còn cách Cầu Mới có vài bước thôi.
13 Mấy ngày trước lễ Chúa Giáng sinh, tuyết bắt đầu rơi. Thành phố bắt đầu mang vẻ lễ hội. Các lá cờ của các phường hội tôn giáo đi trước mở đầu cho các đám rước lượn qua các đường phố hẹp đầy tuyết và đất bùn.
14 Được bao phủ bởi một lớp tuyết trắng xóa, pháo đài Baxtiơ đồ sộ trông càng đen ngòm và ghê sợ hơn ngày bình thường. Chắc chắn ở phòng ông quản đốc và phòng cai ngục có đốt lửa, nhưng Angiêlic dễ dàng hình dung sự lạnh lẽo, ẩm thấp của những tòa tháp cao của pháo đài, ở đó những người tù “bị bỏ quên” đang nằm co ro trên đệm rơm ướt bẩn.
15 Trời vừa mới rạng, Angiêlic đã cùng người nữ tu sĩ đi qua cầu Pôntôsang vào Đảo Đô thành. Trời rét căm căm. Dòng sông Xen đầy những tảng băng tạo thành những tiếng kêu răng rắc đáng sợ quanh các chân cầu, phía dưới những chân cầu bằng gỗ Chuông của chiếc đồng hồ lớn ở tháp cao điểm sáu tiếng.
16 Tiếng ồn ào lắng xuống, đám người trong phòng xử án cố giữ trật tự để các thẩm phán có thể quay vào tiếp tục làm việc. Mọi người đứng dậy khi nghe thấy tiếng cán giáo của đám lính gác Thụy Sĩ gõ xuống sàn gạch, họ quay vào phòng xử án, báo hiệu đoàn thẩm phán sắp trở lại.
17 Khi mở mắt ra, Angiêlic nghĩ rằng mình đang ở trong một cơn ác mộng: linh mục Bêse đã đứng ở bục người làm chứng. Sau khi tuyên thệ trước cây thánh giá, ông ta bắt đầu nói với giọng se sẽ, nhát gừng.
18 Họ thấy người luật sư ở sân Tòa án, trong một quán rượu nhỏ, ông ta có vẻ sốt ruột. - Các bà thấy đấy, lợi dụng lúc đoàn thẩm phán vắng mặt, họ đã đuổi tôi ra ngoài! Nếu ta còn ở trong phòng, nhất định tôi sẽ buộc con mụ điên ấy phải nhả ra miếng xà phòng mụ đã cho vào mồm.
19 Đêgrê đứng lên, cúi chào các quan tòa và thay mặt bị cáo cảm tạ Đức vua, rồi trèo hai bậc lên tới một diễn đàn nhỏ để đọc lời bào chữa. Người luật sư đưa mắt nhìn các thẩm phán rồi nhìn đám công chúng.
20 Bên ngoài tòa án, đêm vẫn tối đen mặc dù trời sắp sáng. Tuyết rơi, và gió thổi cuốn theo từng đám tuyết lớn. Đám công chúng dự phiên tòa đang rời phòng xử án.