1 Hoài Đan dựng xe, xách túi đồ chạy ào lên cầu thang như cơn gió. Cô biết giờ này Vinh có nhà. Anh là người đầu tiên cô muốn gặp để chia sẻ cảm giác chiến thắng này.
2 Đan nhìn đồng hồ, đã gần 1 giờ. Hôm nay cô trực đêm. Làm tại bar Suối Mơ này hơn 1 tuần, cô bắt đầu quen với nhịp sinh học sole hôm ngủ đêm hôm ngủ ngày rồi.
3 Đan thức dậy trong tiếng mưa. Cô mở cửa sổ. Mùi đất ẩm ngai ngái từ khoảnh vườn nhỏ theo làn gió xộc vào phòng. Bầu trời âm u sũng nước, những cành cây leo nhỏ trên đầu hồi tả tơi bết vào tường.
4 Nhà may Molly nằm trên 1 con phố sầm uất. Tấm biển hiệu được thiết kế theo phong cách hiện đại và tủ kính trưng bày rất bắt mắt. Đan bước hẳn vào trong, trông thần sắc của cô hôm nay đã khá hơn nhiều so với ngày cô mượn điện thoại của Lập gọi cho những người đang ngồi kia.
5 Lập trở về Bãi Hạc với cái đầu băng trắng xóa. An đón anh trong chiếc lán mới dựng lại, giọng tếu táo: - Động thổ cái Bãi Hạc này chú mày không xem ngày à? Chưa gì đã bị hạc mổ cho 1 phát toác đầu rồi.
6 Thảo xoay lưng, trên người cô là bộ váy đồng phục mẫu mà Đan vừa may xong. Ngắm mình trong gương, Thảo xuýt xoa: - Ôi, trông em đỡ béo đi bao nhiêu. - Thảo mũm mĩm khỏe mạnh chứ có béo đâu.
7 Quỳnh Anh cài lại những chiếc kẹp đính hạt trai trên mái tóc cô dâu rồi tất tả chạy ra ngoài lo liệu nốt mấy việc lặt vặt. Có chị ở đây, Đan thấy mọi thứ suôn sẻ hơn, những lúng túng của 1 gia đình neo người đã bớt đi nhiều.
8 Nếu chỉ nhìn vẻ bề ngoài thì ai cũng phải bảo đây là 1 cặp vợ chồng hạnh phúc. Anh mạnh mẽ còn cô dịu dàng. Anh giàu có sang trọng còn cô thanh tao nhàn nhã.
9 Đan bước ra khỏi tòa nhà chính của London College of Fashion. Đang là cuối mùa thu, khung cảnh quanh trường rực lên 1 trời lá, lá vàng pha đỏ hoặc nâu làm cho những tia nắng dường như cũng sẫm màu hơn.
10 Lập ngồi trên chiếc ghế mây kê sát lan can, chiếc đàn guitar trong tay anh hờ hững vang lên những nốt nhạc của bản La Novia. Có nhạc sĩ nào đã viết lời Việt cho bản này nói về đám cưới hạnh phúc và duyên tình trăm năm thì phải.