1 “Carter!” Tôi hét lên. Không có gì xảy xa. Cạnh tôi, tựa lên bức tường của pháo đài cũ, Annabeth chăm chú nhìn cơn mưa, chờ đợi những thiếu niên thần thánh rơi xuống khỏi bầu trời.
2 Annabeth đấu tranh một cách vô ích. Tôi muốn chạy tới chỗ cô ấy, nhưng tôi có một cảm giác tôi sẽ chỉ lại kết thúc với mặt mình trong bùn thôi. Tôi sẽ phải chơi trò này một cách khôn ngoan… điều mà không phải là phong cách bình thường của tôi.
3 Hai con chim ưng hạ cánh và biến hình thành hai thiếu niên. Đứng bên phải là anh bạn của tôi Carter Kane, trông tự nhiên trong bộ đồ ngủ chiến đấu bằng vải lanh màu be của cậu ấy, với một cây đũa phép ngà voi cong trong một tay và một thanh kiếm lưỡi liềm trong tay kia.
4 Những con chim kền kền đang có một bữa tiệc. Qua một hàng cây, một cái sân lầy lội kéo dài đến rìa của hòn đảo. Tại chân một ngọn hải đăng nhỏ, vài cái bàn picnic nằm lộn xộn như thể để ẩn náu.
5 Kết hợp với một vị thần thì giống gì? Nếu bạn muốn đầy đủ chi tiết, hãy đọc bài bình luận của tôi trên trang Yelp. Tôi không cảm thấy thích kể đi kể lại điều đó.
6 Giờ đây… tôi sống và hít thở sự kỳ lạ. Nó đến cùng với phạm vi hoạt động khi bạn là một á thần. Nhưng vẫn có những lúc khi tôi khựng tâm trí lại: như là khi tôi đang bay bên trong một con kền kền tỏa sáng khổng lồ, đập hai cánh tay mình để điều khiển đôi cánh tưởng tượng, giữ một tên pháp sư gần bất tử trong móng vuốt của mình… tất cả chỉ để có thể lấy trộm mũ của hắn.
7 Một giờ sau đó, chúng tôi ngồi trên lan can của pháo đài cũ, ngắm mặt trời lặn qua bờ biển New Jersey. Tôi đã ăn sandwich pho mát và một chai Ribena lạnh từ chỗ cất giấu đồ ăn vặt đa chiều của Sadie (kèm theo hai liều thuốc giảm đau cực mạnh), vì vậy tôi đang cảm thấy đủ can đảm để nghe những lời giải thích.