1 LỜI TỰA - ĐAU KHỔ LÀ TỰ NGUYỆN Có một câu ngạn ngữ sáng suốt nói thế này: Một kẻ trượng phu không bao giờ nhắc đến những người đàn bà y đã chia tay hay khoản tiền thuế y đã đóng.
2 CHƯƠNG 1 - AI ĐỊNH CƯỜI MICK JAGGER? NGÀY 5 THÁNG TÁM NĂM 2005 - KAUAI, HAWAII Tôi đang ở đảo Kauai, Hawaii, hôm nay là thứ Sáu, ngày 5 tháng Tám năm 2005.
3 Ngoài ra, như tôi nói ở trên, tôi đã trở nên hứng thú hơn với các môn thể thao khác như ba môn phối hợp và squash. Chỉ chạy mãi thì cũng không có lợi gì ình, tôi nghĩ, nếu đưa một sự đa dạng vào trong sinh hoạt hàng ngày và thiết lập một chế độ thể chất toàn diện hơn thì chắc chắn sẽ hay hơn.
4 CHƯƠNG 2 - MẸO TRỞ THÀNH TIỂU THUYẾT GIA CHẠY BỘ NGÀY 14 THÁNG TÁM NĂM 2005 - KAUAI, HAWAII Hôm nay là ngày Chủ nhật, ngày 14 tháng Tám. Sáng nay tôi chạy một giờ mười lăm phút, nghe Carla Thomas và Otis Redding trong máy nhạc MD.
5 Điều hạnh phúc nhất khi trở thành nhà văn chuyên nghiệp là tôi có thể ngủ sớm dậy sớm. Hồi trông coi quán rượu, thường là mãi đến khi gần hửng sáng tôimới được đi ngủ.
6 CHƯƠNG 3 - ATHENS GIỮA MÙA HÈ – LẦN ĐẦU CHẠY 26,2 DẶM NGÀY 1 THÁNG CHÍN NĂM 2005 - KAUAI, HAWAII Hôm qua là ngày cuối cùng của tháng Tám. Trong tháng này (ba mươi mốt ngày), tôi đã chạy được tổng cộng 217 dặm.
7 Lúc tôi chạy ở Athens ấy là giữa mùa hè. Như những ai từng đến đấy đều biết, cái nóng thật không thể tin nổi. Dân địa phương, trừ phi chẳng đặng đừng, nếu không thì họ tránh ra ngoài vào buổi chiều.
8 CHƯƠNG 4 - PHẦN LỚN NHỮNG GÌ TÔI BIẾT VỀ VIẾT TRUYỆN LÀ DO HỌC ĐƯỢC TỪ CHẠY BỘ MỖI NGÀY NGÀY 19 THÁNG CHÍN NĂM 2005 - TOKYO Ngày 10 tháng Chín tôi chào từ biệt Kauai và trở về Nhật hai tuần.
9 May mắn là, hai kỷ luật này- tập trung và bền bỉ- khác với tài năng, vì ta có thể có được và mài giũa qua rèn luyện. Một cách tự nhiên, ta sẽ học được cả tập trung lẫn bền bỉ khi ta ngồi xuống bàn làm việc mỗi ngày và luyện tập ḿnh tập trung vào một điểm.
10 CHƯƠNG 5 - DÙ CHO HỒI ẤY TÔI CÓ ĐUÔI TÓC DÀI ĐI NỮA NGÀY 3 THÁNG MƯỜI NĂM 2005 - CAMBRIDGE, MASACHUSETTS Ở vùng Boston mỗi mùa hè đều có vài ngày khó chịu đến độ ta cảm thấy muốn nguyền rủa mọi thứ trước mắt.
11 CHƯƠNG 6 - KHÔNG AI ĐẬP BÀN NỮA, CHẲNG AI NÉM TÁCH NỮA NGÀY 23 THÁNG SÁU NĂM 1996 - HỒ SAROMA, HOKKAIDO Bạn đã bao giờ chạy sáu mươi hai dặm chỉ trong một ngày chưa? Đại đa số người trên thế giới (những người có đầu óc lành mạnh, tôi có thể nói vậy) chưa từng có cái kinh nghiệm đó.
12 Chạy dài đến như vậy, lẽ dĩ nhiên là sẽ đuối sức. Nhưng lúc này mệt mỏi không phải là một vấn đề lớn. Đến lúc này thì kiệt sức đã là một hiện trạng. Các cơ của tôi không còn là một Tòa án Cách mạng sôi sục nữa và có vẻ như đã thôi kêu ca.
13 CHƯƠNG 7 - MÙA THU Ở NEW YORK NGÀY 30 THÁNG MƯỜI NĂM 2005 - CAMBRIDGE, MASSACHUSETTS Như thể than vãn cho sự bại trận của Boston Red Sox trong loạt trận play off (họ thua tất cả các trận đấu với Chicago White Sox), trong suốt mười ngày sau đó, một trận mưa lạnh lẽo trút xuống New England.
14 CHƯƠNG 8 - 18 TUỔI ĐẾN KHI TÔI CHẾT NGÀY 26 THÁNG TÁM NĂM 2006 - MỘT THỊ TRẤN BÊN BỜ BIỂN QUẬN KANAGAWA Ngay lúc này tôi đang tập luyện ột cuộc thi ba môn phối hợp.
15 Tôi không thực sự rõ hiện giờ tôi có bao nhiêu đĩa trong nhà. Tôi chưa hề đếm, và thử làm thế thì quá đáng sợ. Từ hồi mười lăm tuổi tôi đã mua một lượng lớn đĩa, và bỏ đi một lượng lớn.
16 CHƯƠNG 9 - ÍT RA ÔNG ẤY KHÔNG BAO GIỜ CUỐC BỘ NGÀY 1 THÁNG MƯỜI NĂM 2006 - THÀNH PHỐ MURAKAMI, QUẬN NIIGATA Có lần hồi tôi độ mười sáu tuổi và không còn ai ở nhà, tôi cởi hết quần áo ra, đứng trước một tấm gương lớn, săm soi cả người mình.
17 Vui thay, tôi đã có thể chế ngự nỗi hoảng loạn của mình và hoàn thành ba môn phối hợp. Đã lâu rồi tôi không tham gia cuộc thi này, đã không có thời gian để tập đạp xe, vậy nên tổng thời gian của tôi thì không có gì nhiều để nói.
18 LỜI BẠT - TRÊN NHỮNG NẺO ĐƯỜNG VÒNG QUANH THẾ GIỚI Như nhan đề của từng chương sách này cho thấy, phần lớn các bài viết tập hợp ở đây được viết từ mùa hè năm 2005 đến mùa thu năm 2006.