1 Rất có khả năng cô sẽ chết.
Và với mỗi giờ trôi qua, cơ hội để cô rời khỏi đất nước hoang vu này bằng bất kỳ cách nào khác hơn là trong một cái túi đựng xác đang trượt dần về con số không.
2 Có điều gì đó không ổn.
Melody có thể kết luận được từ mức độ nghiêm trọng trong những gì mà người đàn ông tên Joe Cat, như Thiếu úy Jones đã gọi nói ngắn gọn với người tên Blue.
3 Bảy tháng sau,
Melody không thể chờ được nữa.
Cô phải về nhà, cô phải về nhà ngay bây giờ.
Cô quan sát hai bên, rồi chạy đến đèn đỏ ngay ngã tư của Tuyến Đường 119 và Đường Hollow.
4 Melody trông thấy cậu bé khi đi ngang qua thị trấn và trái tim cô gần như ngừng đập.
Đứa trẻ mới nhất được nhận nuôi của gia đình Romanellas, Andy Marshall, đang đánh nhau với hai thằng bé khác hơn ít nhất ba tuổi và cao hơn cậu cả 1,5 feet.
5 Cowboy nghĩ Mel sẽ lại ngất nữa, chỉ từ việc trông thấy anh.
Anh mở cửa trước, sẵn sàng để túm lấy cô, nhưng Melody đã bước khỏi hiên chứ không để anh vào nhà.
6 Melody trở thành con tin ngay tại nhà riêng của cô.
Tất nhiên, cô là nạn nhân cho chính sự ngu ngốc, thiếu hiểu biết của mình, nhưng biết được điều đó cũng không làm cho mọi việc khá hơn.
7 "Ai đó có thể dành thêm 100 đô la chết tiệt cho cái thứ này thêm chút bộ nhớ không? Cứ như đang lướt net trên 1 cái ván trẻ em ấy. Thề với Chúa trên cao, nếu cái thứ này mất nhiều thời gian hơn, tớ sẽ không chịu trách nhiệm cho hành động của mình nữa đâu!" Wes đã được đưa cho chiếc màn hình máy tính tốt nhất chỉ cho kẻ sát nhân tâm thần khi Cowboy đập vào vai anh.
8 "Chị đã làm gì?"
"Chị đưa cậu ấy chìa khóa. " Brittany nhắc lại một cách bình tĩnh khi cô đảo cơm và đặt chảo lên bếp, cúi xuống để điều chỉnh gas.
9 Em bé đang tích cực làm việc-nhảy múa trong bụng cô.
Melody nhìn đồng hồ lần thứ 4 triệu trong đêm. Nó đang chỉ 1:24.
Lưng cô đau, ngực cô nhức, cô cần phải đi tiểu lần nữa, và ngay cả bây giờ và lát nữa em bé sẽ lại xoay xở để kích hoạt cơn đau tại dây thần kinh hông của cô và bắn một tia đau đớn thẳng xuống chân phải dọc theo hông.
10 Melody tỉnh giấc, biết rằng giấc ngủ trưa của cô đã kéo dài đến tận xế chiều. Trong phòng và bên ngoài đều tối đen. Chiếc đồng hồ báo thức của cô đang chỉ 11:14 tối.
11 Melody nghe thấy tiếng chuông cửa vọng lên phòng ngủ của cô.
Cô tập trung tất cả sự chú ý của mình vào cuốn sách đang đọc, quyết tâm giữ mình tiếp tục đọc.
12 Cowboy thích lặn, nhưng lần này hoàn toàn là địa ngục. Anh và H. đang trên đường đi xuống, bằng cách sử dụng một sợi dây đánh giá khoảng cách của họ, dừng lại trên đường đi để cho cơ thể thích nghi với áp lực ngày càng tăng của nước.
13 "Lớp học mang thai của em sẽ bắt đầu tối nay" Brittany đang trong phòng ăn, lục lọi các ngăn kéo tủ tìm kiếm thứ gì đó. "Bảy giờ. Tại bệnh viện. Phía Tây Lounge"
Melody dựa lưng vào ghế bàn ăn, nhận ra Jones đang quan sát cô từ phía bên kia căn phòng.
14 Cowboy đứng trên bậc thềm trước hiên nhà, chờ Melody mở khóa cửa trước. Anh muốn đảm bảo cô vào nhà an toàn trước khi quay lại lều. Anh muốn ngủ một chút-đủ để tỉnh táo-và sau đó anh sẽ đóng gói hành lý, qua trạm xăng và tiến vào đường cao tốc, xin ai đó đi nhờ về hướng Boston.
15 Alpha Squad đã trở lại Virginia. Ai đó trong căn cứ rõ ràng không chấp nhận sự bất đồng giữa SEALs và Fi , vì khu lều quân sự mà họ được bố trí không chút vững chãi.
16 Melody Jones ngồi trên khoảng sân sau mới của mình, quan sát hàng xóm, bạn bè và gia đình mới của cô tập hợp ăn mừng trong đám cưới cô.
Giờ mới là tháng hai, nhưng miền Nam đã có một mùa đông dễ chịu, hoa thủy tiên vàng trong khu vườn của cô đã nở rộ.