1 Nó là thứ cuối cùng mà cô mong đợi. Cô nhìn vị luật sư của mình trong vài giây, đầu óc cô quay cuồng, tim thì đập quá mạnh và nhanh. “Bà nói anh ta không đồng ý nghĩa là sao?”, cô hỏi.
2 Khách sạn Hammond Tower nằm gần trung tâm thành phố, với tầm nhìn ra khắp bến cảng và những mái vòm giống cánh buồm của nhà hát Opera Sydney được nhìn thấy ở một vài góc.
3 Claire cảm thấy choáng váng như có dòng nước lạnh buốt chạy dọc sống lưng cô khi cô đứng đó, miệng thì há hốc cả ra không nói được lời nào với người đàn ông mà đã một lần cô yêu hơn chính cuộc sống của bản thân cô.
4 Claire trả điện thoại lại cho Antonio kèm theo sự cam chịu trên gương mặt cô. “Bây giờ anh muốn tôi nằm lên giường và anh tiến hành luôn vào công việc?” cô hỏi.
5 Một vài phút sau, khi họ đã ngồi xuống tại cái bàn nằm ở một góc khuất , trên bàn có sẵn nước, những ổ bánh mì giòn rụm và một dĩa nhỏ tinh dầu ô-liu đặt phía trước mặt, Claire bắt đầu cảm thấy sự căng thẳng trên đôi vai cô như từ từ tan biến đi.
6 Ngày hôm sau lịch hẹn trước của tiệm đều đầy kín, dường như những vị khách của Claire đều đã đọc bài báo nói về việc tái hợp của cô và Antonio Marcolini.
7 Antonio đang đặt vài tài liệu lên hai đùi anh khi Claire bước ra khỏi phòng ngủ, gần 45 phút sau đó. Cô cảm thấy cái nhìn của anh chạy khắp người cô, từ mái tóc được vấn lên cao, cách trang điểm hoàn hảo, và cả bộ váy dài thướt tha ôm gọn lấy cơ thể cô, bộ váy màu hồng vân anh làm tôn lên nước da màu kem tuyệt đẹp cùng đôi mắt xanh ánh lục của cô.
8 Đoạn đường trở về khách sạn hầu như yên tĩnh.
Trên đường về Antonio đã nhìn Claire vài lần, nhưng mỗi lần cô đều ngoảnh mặt đi, và những ngón tay của cô bồn chồn không yên khi chúng chơi đùa với cái ví.
9 Claire lướt qua Antonio để bước vào phòng tắm xa hoa và đóng cửa lại một cách chắc chắn sau lưng cô. Cô nghĩ về việc khóa nó lại, nhưng ở phía trên có lắp thiết bị kiểm tra có thể nhận ra nó có hai chế độ, một chế độ có thể mở khóa từ phía ngoài – không nghi ngờ gì để thêm tính an toàn, dùng trong trường hợp khách hàng có bị trượt ngã trong phòng tắm.
10 Claire cảm thấy một cơn đau xé toạc người cô, từng cơn co thắt xé toạc lấy bụng của cô. Cô nắm chặt lấy bụng, cô choàng mở mắt ra khi nhận ra nó phẳng lì, không có căng phồng lên.
11 Claire không đi thẳng từ chỗ làm về khách sạn. Cô đi vòng đến nghĩa trang, dừng lại ghé mua một bó hoa hồng nhỏ. Cô làm sạch cái lọ bằng đồng, đổ đầy nước sạch vào đó và cắm những đóa hồng với sự cẩn thận đầy yêu thương trước khi cô đặt chúng lên nơi con gái cô đã an nghỉ.
12 Ba tuần sau.
Claire bước ra khỏi nhà vệ sinh của tiệm và nhận ra Rebecca đang nhìn cô một cách suy đoán. “Cậu đang định nói dối tớ là cậu vào đó vì ăn trúng phải thứ gì hay vào đó để rửa tay phải thế không?” cô hỏi.