1 CHƯƠNG 1 Lúc sáu giờ sáng chuông đồng hồ báo thức vang lên. Kate-Harper cựa mình, rút tay khỏi chăn bấm tắt chuông, làm như không nghe thấy nó reo. Nàng muốn ngủ lại.
2 CHƯƠNG 1 Cuối cùng nàng quyết định đi Cleveland. Anh đón nàng ở sân bay với nụ cười vui tươi nhất. Anh đứng đó, chờ nàng bước về phía anh, tay ôm bó hoa hồng.
3 CHƯƠNG 2 Trên đường đến Carmel, nàng muốn dừng xe để hái những trái dâu dại hai bên đường như khi còn bé, nhưng lại sợ mất thì giờ. Nàng muốn đến gặp Tom ngay.
4 CHƯƠNG 3 Đường về nhà nàng thấy dường như dài hơn bao giờ hết. Nàng mệt mỏi quá sức. Có lẽ nàng không nên đến thăm anh trong hai tuần lễ tới đây. Bác sĩ đoán nàng sẽ sanh trong vòng ba tuần nữa.
5 CHƯƠNG 4 Những cơn đau đã tăng dần một cách nhanh chóng, Felicia ngồi chết cứng trong chiếc ghế cạnh giường Kate trong phòng chờ sanh. Cô nắm tay nàng.
6 CHƯƠNG 5 Đó là một sáng chủ nhật êm ả, và Tygue đã được chín ngày. Felicia đã trở về San Francisco để đi làm, và hôm nay cô trở lại miền quê cho ngày cuối tuần.
7 CHƯƠNG 7 - Mẹ sửa soạn đi dạy học phải không mẹ? Kate gật đầu và đưa Tygue một mẫu bánh mì nướng khác. - Con biết mẹ sắp đi dạy mà. Trông nó thật ngộ nghĩnh va xinh xắn.
8 CHƯƠNG 8 Kate gọi điện thoại cho Felicia để báo tin vui của nàng. - Kate, em đang nói về chuyện tạo nên một gia tài kếch xù đó à? Ông ta sẽ không gử cho em những tờ hợp đồng đó đâu.
9 CHƯƠNG 9 Felicia gọi cho Kate khi Tygue đã ngủ. Nàng kể cho Felicia về Stu – Weinberg. - Anh ta là một gã đàn ông dễ thương và em thích anh ta. - Cái gì làm em nghĩ anh ta đã mang lại cho em gia tài mà em vừa có đó? - Nếu nghĩ như thế, gặp anh ta hẳn em phải khúm núm.
10 CHƯƠNG 11 - Cái gì làm em thay đổi ý kiến thế? Felicia hỏi Kate khi họ đã đi được nửa đường đến San Francisco. - Em không biết, Licia. Có thể vì quyển truyện em vừa viết.
11 CHƯƠNG 13 Khi thấy Kate về, Tygue nhìn mẹ không nói gì. Nàng ôm nó nhưng nó đẩy nàng ra. Cuối cùng nàng nói. - Mẹ có cái này thật ngạc nhiên cho con. - Cái gì mẹ? Ít nhất nó còn tò mò muốn biết chiyện gì.
12 CHƯƠNG 15 Xe chạy chậm rồi dừng lại trước khách sạn. Ngay lập tức, người gác cửa và ba người bồi chạy lại bên xe, Kate nhìn quanh bối rối. Nàng chỉ có mang có một túi xách nhỏ.
13 CHƯƠNG 17 Kate nhìn gương lần cuối trước khi rời phòng. Thư ký của Nick gọi cho nàng một giờ trước, nói anh sẽ cho xe lại đón nàng lúc sáu giờ. Điện thoại vừa báo cho nàng biết xe đã chờ ngoài cổng.
14 CHƯƠNG 18 Nàng về lúc bốn giờ sáng, Tillie ra về lúc sáu giờ ba mươi. Bây giờ mới chỉ bảy giờ. Kate đã ngủ được hai tiếng rưỡi. Tygue đòi tắm cho Bert trước khi đến trường bằng xà bông thơm mà Licia cho nàng.
15 CHƯƠNG 19 Kate tìm ra nhà anh một cách dễ dàng theo địa chỉ anh đã vẽ cho nàng. Nàng không muốn anh đế đón. Nàng chỉ phải mất nửa giờ, nhưng việc tự lái xe giúp nàng có thì giờ suy nghĩ.
16 CHƯƠNG 21 - Mẹ ơi! Có chú Nick đến. Tygue hét lên khi thấy chiếc Ferrari xanh của Nick chạy chậm lại rồi đậu trước cổng. Nick bước ra khỏi xe, nhấc bổng Tygue lên.
17 CHƯƠNG 23 - Kate? - Gì anh? – Nàng dựa vào vai anh ngủ trên máy bay. Họ đã trải qua cuối tuần ở trong căn nhà ở Santa Barbara, Tygue cùng đi với Joey.
18 CHƯƠNG 25 Tay Tygue bị bó bột làm nó cảm thấy ngứa ngáy. Nàng đã lên thăm Tom hai lần. Trông anh mệt và yếu dần. Anh khóc thật nhiều khi nàng từ biệt anh.
19 CHƯƠNG 27 Nàng chờ đến khi xe buýt đưa Tygue đi học chạy khuất mới quay vào nhà. Nàng không muốn đánh thức Nick, nhưng khi vào bếp nàng đã thấy anh ngồi tại bàn ăn rộng.
20 CHƯƠNG 29 - Tygue vui rồi chứ? Nick nhìn nàng buồn bã khi nàng từ phòng Tygue bước ra. Đã sáu giờ rưỡi, nàng đã ngồi với nó thật lâu trong phòng. Nick chờ ở ngoài.