1 Cô gái đang độ tuổi thanh xuân không có chút gì là chút tô son điểm phấn mà khuôn mặt rất mộc, cô gái bước nhanh với dáng đi tất tưởi vô quán rượu ven sông.
2 Sáng sớm ngày rằm, những giọt nước của cơn mưa đêm còn đọng lại trên những ngọn cỏ ven đường. Bà Năm cùng Ngọc xuống đò đi lễ Phật ở chùa Hoằng Pháp, Hóc Môn.
3 Gần hết năm 2000 không thấy cơn đại hồng thủy nào như lời đồn của thiên hạ, vậy mà nhiều người đã lo lắng và tin có ngày tận thế. Mấy tháng qua, Thành thường tới nhà Ngọc, ông bà Năm ưng ý lắm, họ thấy Thành là người hiền lành chăm việc.
4 Nay tiết trời mới vào xuân, đất trời âm dương hòa quyện, cỏ cây đã chuyển mình phủ kín một màu xanh biếc, phảng phất những luồng gió mát. Thành gặp Ngọc ngoài đầu ngõ với cách xưng hô quen miệng:
- Cô Ba đi đâu vậy?
- Dạ, em đi ra quán bà Bảy.
5 “Bướm vàng đậu trái mù u
Lấy chồng càng sớm tiếng ru càng buồn”
Mấy cô gái dưới ruộng lúa chọc ghẹo khi thấy Ngọc và Thành đi ngang qua, cô Sáu Lụa ở ruộng lúa bên cạnh nói:
- Tụi mày cứ ở đó mà giỡn nó, rồi tụi mày ế hết cho coi.
6 Buổi chiều Thắm qua nhà Khánh chơi. bà Năm cố ý nói:
- Ngoài đình đang diễn Hồ Quảng, hai đứa đưa nhau ra đó mà coi.
Thắm niềm nở:
- Bác đi cùng con nha.
7 Sau buổi chiều gặp Khánh về, Thắm rất buồn, bà Tư không hiểu lí do cô con gái diệu đang có chuyện gì xảy ra:
- Con à, dạo này má thấy con có tâm trạng, nói má nghe đi.
8 Đâu phải Thắm tới nhà chị Cẩm, mà cô với Cường vô một quán chè gần chợ.
- Hai em ăn chè gì? Chị Út chủ quán hỏi.
Trời nắng nóng, Thắm lấy bàn tay quạt quạt trước khuôn mặt:
- Dạ, Út làm cho em ly thập cẩm, ông ăn gì Cường? kêu đi cho chị làm.
9 Những ngày qua Thắm hay bỏ bữa, đêm thao thức suy tư, cô nhớ lại quãng thời gian của cô và Khánh cho tới khi anh lên Sài Gòn học, giờ kí ức xưa luôn ùa về làm tái hiện nỗi nhớ trong cô, làm sao cô có thể quên anh, cô yêu anh rất nhiều cho dù tình yêu đó đã và đang trở thành đơn phương, nhưng cô tôn trọng người mình yêu, chỉ cần anh có cuộc sống bình yên thì cô sẽ chấp nhận tất cả.
10 Sáng nay ông bà Năm buộc Khánh phải đi cùng tới nhà ông bà Tư, nhưng Khánh dùng mọi lí do để từ chối. Ông Năm gắt giọng:
- Mày thương ba má mày không? Hay là mày chỉ biết bản thân mày?
Bà Năm tiếp lời:
- Khánh à, giờ con đâu còn nhỏ tuổi nữa, nghe lời ba má đi, cưới vợ rồi, con muốn đi học thêm hay làm thêm việc gì, ba má cũng chịu hết.
11 Sau buổi dạy học, khi các phụ huynh đã đón con cháu về, Thắm ra khỏi cổng trường mầm non Hoa Hồng, cô vừa đi vừa suy nghĩ: “Anh khánh ơi, em rất yêu anh nhưng em biết rằng anh không có tình cảm với em, thời gian qua em đã mệt nhoài mọi thứ và phải dựng lên một màn kịch để ba má hai bên không ép cưới, giờ em không biết phải làm sao khi mọi chuyện càng ngày càng khó đối mặt…”.
12 Khi bóng ngả xế tà, trăng tròn đã xuất hiện trên bầu trời phía ngọn cây vú sữa.
- Cạp, cạp, cạp… Khánh đang lùa mấy con vịt, bỗng giật mình.
- Khánh, Khánh.
13 Trưa hôm sau, ba má Khánh và chị Hai Liễu đi ăn cưới về:
- Thưa hai bác mới về, con lên từ bữa qua. Chào chị Hai.
Bà Năm vui mừng khi thấy Nam:
- Bác cứ nhắc hoài với thằng Khánh là không biết khi nào gặp lại con.
14 Tới kỳ sinh nở, Ngọc đã sinh con tại bệnh viện 512, ông bà Năm vui mừng vì đã có cháu ngoại, là một bé trai kháu khỉnh, đặt tên là Nguyễn Tấn Lực.
Trưa chủ nhật Thắm mua xấp khăn đem tới nhà chị Ngọc cho em bé, bà Năm cũng đang ở đó:
- Thưa bác con mới tới, anh chị Ba em mới tới.
15 Sau khi hết hợp đồng làm việc ở công ty xây dựng dưới quê, Nam đã lên Bình Dương kiếm việc làm mới, ông bà Năm muốn Nam ở cùng nhà cho đỡ tiền thuê trọ, nhưng vì công ty Nam xin việc bên An Phú, không tiện cho việc đi lại, nên anh phải thuê chỗ ở gần nơi làm việc của mình.
16 Những ngày qua Khánh suy nghĩ rất nhiều, anh loay hoay và day dứt bản thân bởi những việc cần phải quyết định để ba má an tâm, anh thấy mình có lỗi vì sẽ không thể mang lại hạnh phúc cho Thắm.
17 Những ngày tháng mong chờ cuối cùng cũng tới, Thắm hạnh phúc khi mặc trên mình chiếc áo cưới đứng bên người chồng mà cô yêu thương suốt những năm qua.
18 Đêm qua, khi Thắm nhìn thấy chồng và bạn của anh bên ngoài nhà kho, họ đã ôm, hôn nhau cùng những cử chỉ yêu mãnh liệt, lúc đó cô không thể tin vào mắt mình, cô chỉ biết im lặng quay về buồng ngồi khóc.
19 Buổi chiều, Khánh chở Thắm về nhà ba má vợ. Tuy ông bà Tư có duy nhất cô con gái, nhưng họ không nuông chiều. Bà Tư nói:
- Thắm à, từ nay con đã có một cuộc sống mới, không còn như ở nhà mình, con phải lắng nghe ba má con chỉ bảo, việc gì chưa biết, chưa hiểu thì hỏi.
20 Tối hôm sau, vợ chồng Khánh chở nhau lên chỗ ở của Nam, nhưng phòng trọ của Nam khóa cửa, chủ nhà trọ từ ngoài đi vô:
- Hai em kiếm Nam phải không? Cậu ấy chuyển trọ hơn tuần nay rồi.