21 Giờ tan ca, Khánh đứng chờ Nam ngoài cổng công ty, 15 phút sau không thấy Nam, anh bối rối:
- Anh bảo vệ ơi, cho em hỏi, cậu Nam làm ở phòng kinh doanh, bữa nay, anh có thấy cậu ấy đi làm không?
- Cậu Nam dáng cao cao đó hả? Bữa nay không đi làm.
22 Buổi sáng, Thắm đưa chồng lên bệnh viện tỉnh, sau khi bác sĩ khám và kê toa thuốc xong, bác sĩ còn dặn dò riêng cô:
- Phạm Quốc Khánh là người nhà của em hả?
- Dạ, thưa bác sĩ, ảnh là ông xã em.
23 Sau khi từ nhà Khánh về, Nam suy nghĩ rất nhiều về thái độ của mình trong thời gian qua, suốt đêm trằn trọc không ngủ, anh hồi tưởng lại những ngày tháng khi anh và Khánh còn học trên Sài Gòn.
24 Bữa chiều, Khánh ra ngồi ăn cơm cùng cả nhà! Ông Năm nói với bà Năm:
- Không phải là tôi khen đâu! Thằng Nam nấu canh chua rất ngon!
Bà Năm tiếp lời:
- Tiếc là trưa nay tôi không ở nhà ăn cơm cháu nó nấu, cháu Nam tốt tính, sau này đứa con gái nào lấy được nó là có phước.
25 Khánh chờ 9 giờ sáng nộp hồ sơ xin việc tại phòng bảo vệ, nơi công ty Nam đang làm. Chị Linh trưởng phòng nhân sự coi xấp hồ sơ xong rồi gọi:
- Phạm Quốc Khánh, ai là Phạm Quốc Khánh?
- Dạ! Thưa chị, em là Phạm Quốc Khánh.
26 Ngày hôm sau, Khánh về phòng trọ của Nam, cơn mưa trái mùa bất chợt kéo tới, mưa rất lớn, Nam bước ra đóng cửa phòng rồi quay vô hỏi Khánh:
- Sao cậu phải giấu việc cậu làm cùng công ty với mình?
- Nam à! Sau này nếu cậu có gia đình rồi thì cậu sẽ hiểu cuộc sống những người như mình.
27 Thấm thoát một năm đã trôi qua, kể từ ngày Khánh và Nam làm chung công ty, tình cảm của họ dành cho nhau mỗi ngày càng sâu nặng. Còn Thắm, cô luôn nghĩ rằng Nam đã về quê.
28 Từ ngày Thành chuyển qua công việc làm tài xế. Hằng ngày, anh có trách nhiệm lái xe đưa rước ông bà Lâm, là chủ của công ty may mặc. Trúc Diễm là con gái đầu lòng của họ, cô ngồi trong phòng khách công ty thoa một lớp son hồng lên đôi môi mỏng.
29 Mấy hôm nay thời tiết oi bức, Diễm cảm thấy khó chịu! Không những vậy, một đơn hàng của công ty mới bị trả về do không đạt yêu cầu chất lượng. Bối rối vì chưa tìm ra cách xử lý, Diễm vô phòng kỹ thuật:
- Mấy người làm ăn cái kiểu làm cho xong tới tháng lãnh lương hả? Giờ ai có thể dám nhận trách nhiệm về mình? Có lẽ là không ai phải không?
Tuấn là trưởng phòng kỹ thuật đứng lên nói:
- Thưa chị Diễm và các anh chị có mặt ở đây, hàng bị trả về là do màu sắc bị biến đổi, việc này là do từ phía nhà cung cấp vải may, còn công ty chúng ta chỉ làm các công đoạn cắt, may để làm ra thành phẩm.
30 Buổi sáng, Diễm đi đi lại lại trong phòng làm việc, cô nghĩ cách giải quyết vấn đề với công ty cung cấp vải may, Diễm kêu Thành vô:
- Giờ anh chuẩn bị xe chở em đi Bình Thạnh, lên công ty Tam Hoa, mong là họ sẽ chịu trách nhiệm những tổn thất cho đơn hàng bị trả về vừa rồi.
31 Ngày lãnh lương, Thành bất ngờ với bảng lương của mình, anh vô phòng kế toán:
- Chào chị Thúy, hình như tháng này tính lộn lương của em?
- Không lộn đâu em, lương của em tăng là do cô Diễm điều chỉnh, cô ấy nói là em làm việc rất tốt.
32 Sau khi sự việc Thành được điều chỉnh lương khiến hai tài xế khác không hài lòng, việc này đã làm cho ông bà Lâm khó xử. Bà Lâm nói với con gái:
- Diễm, con đang làm gì vậy? Con điều chỉnh lương cho cậu Thành như vậy là không hợp lý.
33 Từ ngày sinh thêm bé Kiều My, việc chi tiêu trong gia đình Ngọc rất tiết kiệm. Tháng lãnh lương này Thành đưa tiền cho vợ, cô bất ngờ:
- Sao nhiều tiền vậy anh?
Thành cười:
- Anh được tăng lương.
34 Vào buổi tối giữa tuần, Diễm tổ chức sinh nhật tại Nhà hàng Như Ý.
- Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday to you.
35 Sáng hôm sau, Thành tỉnh dậy bàng hoàng khi trên người anh không một tấm vải che thân. Nghe tiếng Thành đeo thắt lưng, Diễm mở mắt:
- Anh, còn sớm mà!
Thành không trả lời, anh vội vàng mang giày đi ra mở cửa nhưng Diễm đã khóa cửa trong:
- Cô mở cửa mau lên!
Diễm cười:
- Có một đêm thôi mà anh hoảng vậy?
Thành luống cuống:
- Cô mở cửa cho tôi, tôi phải về!
Diễm cười cợt:
- Anh về làm cái gì? Ở lại với em chút nữa đi, chiều em đi cưng.
36 Buổi chiều, mặt trời sắp lặn dần trong những cồn mây, con nước lớn ngoài sông cũng len lỏi vô những con rạch. Đã từ lâu, ông bà Năm mong đợi niềm vui mới, họ muốn sớm có cháu nội để nối dõi tông đường.
37 Buổi tối, đoàn Lô tô về diễn gần khu công nghiệp, có rất nhiều người làm trong công ty Lâm Khang cũng có mặt tại hội chợ. Dưới anh đèn sân khấu, một MC nữ giọng nam giới thiệu tiết mục mở màn:
- Alô, alô, 1,2,3,4, a lô! Tuyết Trinh cùng đoàn lô tô chúng em tối nay xin gửi tới bà con, cô bác, các anh, các chị lời chúc sức khỏe và lời chào trân trọng nhất.
38 Buổi sáng ngày cuối tuần, Khánh mượn cớ đi làm bù, và anh đã tới phòng trọ của Nam:
- Nam, lâu rồi không thấy cậu về quê?
- Không biết có nên về hay không nữa!
- Nam, có chuyện gì vậy?
- Không có gì!
- Nam phải về thăm ba má chứ!
- Muốn lắm Khánh à! Nhưng…
- Nhưng mà sao?
- Khánh! Thực ra lâu nay, ba đã từ bỏ Nam, thỉnh thoáng má gửi đồ dưới quê lên là phải giấu không cho ba biết.
39 Gần sáng, nghe tiếng chó sủa bên ngoài! Ông bà Sáu bất ngờ khi đứa con trai đã quay trở về.
- Thưa ba má con mới về!
- Dạ, con chào hai bác!
- Con xin lỗi ba má, lâu nay con không về nhà! Đây là Khánh, bạn làm cùng công ty với con.
40 Nghĩ mọi chuyện yên bề, Thành quay trở lại công ty Lâm Khang làm việc. Diễm đã thay đổi cách cư xử, nhưng cô rất tinh vi và bắt đầu giăng tấm lưới tình một cách khéo léo.