61 Một ngày nào đó, Lưu Khoa bị bệnh, nhưng vừa khéo nhằm ngay cuối tháng, cậu còn nhiệm vụ phát sóng trực tiếp hơn hai giờ chưa hoàn thành. Trước đó đã đồng ý với khán giả sẽ phát hết phần sau của một game gần xong, cũng đã hẹn thời gian, Hoàn Kỳ còn giới thiệu kỳ phát sóng của cậu lên trang đầu, xin nghỉ thật không tốt.
62 Sau khi việc kinh doanh của Trình Ký Trà Hành chính thức chuyển về nước, Trình Thiên rõ ràng bận rộn hơn. Chọn địa điểm cửa hàng mới, mua đất xây dựng công ty mới, thu xếp cho các công nhân cũ chuyển về từ nước ngoài, điều chỉnh hướng cung cấp hàng hóa… Cả núi việc xếp hàng chờ hắn xử lý, mặc dù có thể giao một phần công việc cho các giám đốc được Trình gia bồi dưỡng xử lý, nhưng thân là ông chủ, vẫn yêu cầu Trình Thiên lúc nào cũng ở bên xem xét.
63 Vườn trà nằm ở vị trí rất hẻo lánh, từ sân bay tới đó đại khái cần hơn ba giờ đồng hồ. Lúc hai người xuống máy bay là khoảng hơn mười hai giờ trưa, chờ xe chạy đến đường cao tốc, Trình Thiên thấy Kutch luôn ấn xuống vị trí dạ dày mới ý thức được nên dẫn người này đi ăn cơm trước.
64
Sau khi đến vườn trà Trình Thiên trực tiếp đi họp, Kutch bước ra khỏi khu nhà mang đậm bản sắc dân tộc giữa vườn trà của công nhân trồng trà, nhìn thảm thực vật màu xanh lục cách đó không xa, hít vào một hơi thật sâu
Đây là công việc Trình đang làm, có thể được tận mắt nhìn thấy thật sự quá tuyệt vời!
Công việc đang chờ được xử lý rất nhiều, theo kế hoạch vốn là họp trong vòng một giờ, lại bị kéo dài rồi kéo dài, thẳng cho đến khi trời tối mới miễn cưỡng tạm ngừng.
65 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kutch vẫn giữ tâm tình nhộn nhạo đi theo Trình Thiên lên phòng trên tầng cao nhất, sau đó bị Trình Thiên nhét vào phòng tắm.
66 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc biết Trình Thiên cố ý hoãn ngày về chỉ vì muốn cùng hắn thăm thú tỉnh Y, Kutch vui đến nỗi suýt chút nữa nhảy cẫng lên.
67
Sự thật chứng minh, Kutch không cần nói gì, Mục Tu và Lưu Khoa cũng đã có đủ ấn tượng về hắn rồi.
“Lần này cám ơn anh đã đi cùng anh tôi. ” Lưu Khoa buông đĩa trái cây, thái độ rất nhiệt tình thân thiết khiến người khác dễ dàng cởi bỏ tâm lý đề phòng, “Lần nào anh tôi đi công tác cũng không ăn uống cho đàng hoàng, cũng không nghỉ ngơi tốt, lần này may mà có anh, cám ơn anh.
68 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vẫn ở cùng một khách sạn, nhưng cuối cùng cũng không thể tự nhiên gõ cửa phòng đối phương.
69
Chương đã bị khóa pass.
Vui lòng inbox pass vào https://www.
70
“38°5. ” Trình Thiên buông nhiệt kế, ngồi xuống cạnh giường, từ đầu đến cuối lông mày luôn cau chặt, “Sốt vài ngày, bác sĩ nói thế nào?”
Kutch ý đồ chui ra khỏi chăn lần nữa, không kìm được ngây ngô cười, “Em không sao, hai ngày nay đã đỡ hơn nhiều rồi, bác sĩ nói trễ nhất là đêm nay em có thể hạ sốt.
71
Nhà số 69, trong phòng khách.
“Chào, chào bác. ” Kutch vẫn giữ tư thế học sinh tiểu học ngồi xuống chào Mục Tu, sau đó lấy một cái hộp tinh xảo trong túi ra đưa qua, “Cám ơn bác đã đồng ý cho cháu và Trình bên nhau.
72
Đại khu quân đội X, sau khi mấy đứa nhóc nghịch ngợm tan học.
Nhạc Dung Chính đầu cắt hình quả dưa hấu chạy đến nhà Đổng Dịch, lôi kéo Đổng Dịch đang ở nhà làm bài tập đến phía sau cây đại thụ ở phía tây, chỉ chỉ một căn nhà nhỏ đang có công nhân ra ra vào vào cánh cổng mở rộng cách đó không xa, lém lỉnh nói, “Đổng Dịch, có hàng xóm mới dọn đến, nghe nói nhà này có hai đứa nhóc cỡ tuổi chúng ta, gần đây Hùng Khôn quá kiêu ngạo, chúng ta có nên thu nhận hai tên mới này không?”
Đổng Dịch mặt bánh bao nghiêm túc lắc đầu, “Dung Chính, ông nội tớ nói ỷ đông hiếp yếu là không tốt.
73
Một trận náo loạn oanh oanh liệt liệt, kết quả đều là người trong nhà.
Ông Hoài Mạn vỗ vỗ vai Đổng Dịch, dỗ dành nói, “Đi, đưa cún con cho em trai đi, sau đó giải thích với em trai.
74
Dưới tình huống Mục Thành hoàn toàn không hay biết gì, Mục Thiên và Đổng Dịch tranh đấu gay gắt cùng trưởng thành.
Vài năm sau, Mục Thiên lên cấp hai, học khác giờ với Mục Thành, rốt cuộc Đổng Dịch cũng hoàn thành được giấc mộng cùng Mục Thành đến trường rồi tan học… Tuy là nguyện vọng trải qua cuối tuần cùng nhau vẫn khó thực hiện như cũ, nhưng Đổng Dịch đã rất thỏa mãn rồi.
75 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Gần đây Cổ Tấn hơi phiền não, có ba nguyên nhân: Một, sau khi ông chủ nghỉ phép nửa năm xong cũng không thèm viết sách mới, mà chọn đi nước Y học thêm, hắn thật mệt tâm; Hai, hắn quá rảnh, rảnh muốn mọc cỏ luôn, tất cả đồng nghiệp đều hâm mộ hắn có thể ngồi không có tiền lương, chỉ có bản thân hắn biết, hắn sắp bị cuộc sống nhàn rỗi vô nghĩa mỗi ngày này tra tấn sắp điên rồi; Ba, hắn ghen tỵ, đều là trợ lý đắc lực của ông chủ, bên này hắn nhàn rỗi đập muỗi, bên kia Liễu Kim lại bận chân không chạm đất, mỗi ngày đều trôi qua rất phong phú… Thật muốn cân bằng lượng công việc với đối phương.
76
Ánh mặt trời sau mười hai giờ trưa thật chói mắt, Hoàn Thụy mở cửa nhà, chuẩn bị đến chợ trung tâm mua đồ để đi cắm trại.
“Hoàn Hoàn!”
Một vật thể hình người đột nhiên nhào qua ôm bắp đùi hắn, khóc lóc nước mắt nước mũi tùm lum, “Hoàn Hoàn, thầy giáo bắt tôi học lên tiến sĩ, hu hu hu, Hoàn Hoàn cứu tôi, tôi không muốn học hu hu hu…”
Hoàn Thụy rút chân, rút không được, hắn ngửa đầu nhìn trời thở dài, sau đó cúi đầu vỗ nhẹ lên đầu David, “Thầy giáo cũng muốn tốt cho cậu thôi, công ty của cậu và Tiểu Khoa đã đi vào quỹ đạo, hiện tại có giám đốc quản lý, cậu rảnh cả ngày đi hack tài khoản người khác, học thêm cũng tốt.
77
Trở lại thành phố B, David vui vẻ trở lại, cả ngày đều chạy đi nhìn lén chim nhỏ của Hoàn Thụy, thỉnh thoảng còn “hí hí” cười gian.
Hoàn Thụy cố không thèm để ý đến.
78
Đơn xin nhập học của Lưu Khoa được thông qua rất thuận lợi, vì thế hôn lễ bị gác lại, học hành quan trọng hơn.
“Đừng nóng giận. ” Lưu Khoa ôm Đổng Dịch từ sau lưng, đặt cằm lên vai hắn, nghiêng đầu hôn lên mặt, “Em cũng không ngờ sẽ thuận lợi như vậy.