41 Chung quan pháp trường, người ta đứng xem rất đông. HỌ đến ngay từ đầu giờDần để nhận chỗ. Vì xử tử mấy người phản quốc quan trọng - một viên quan và bốn viên đội -nên pháp trường không lập Ở trong thành, mà dựng ngay Ở trước cửa chùa Liên Trìtrông ra hồ Hoàn Kiếm.
42 Trong sân đền Trấn Võ, dưới góc cây muỗm già, một túp lều dựng sơ sài,bằng bốn cái cọc chống một bức phên nứa có cài lá gồi. ĐÓ là cửa hàng một thầytướng số.
43 Đã ba tháng trời ròng rã, Phạm Thái đi quyên giáo trong hai trấn Sơn Namthượng, Sơn Nam hạ. Lúc đi bộ, chàng rong ruổi khắp vùng Chương Đức, thămnúi Tử Trầm cùng động Long Tiên.
44 Thấy Phạm Thái lại trở về làng, Kiến Xuyên hầu rất vui mừng và đặt tiệckhoản đãi Phạm Thái khẩn thiết tạ tội vì hôm rời Thanh Nê ra đi, chàng vội vàngquá không kịp cáo biệt hầu, để xin phép về thăm quê.
45 Hai bên tìm đủ cách để trao đổi thư từ văn thơ với nhau mà Trương công vàTrương phu nhân vẫn chưa ngờ vực một tí gì. Một đôi khi, nhưng hôm mưa gió lớn, sấm chớp đầy trời.
46 Trương công vừa khoan thai bước vừa ngẩm nghĩ đến việc biến sắp xảy ratrong nhà mình. ông buồn rầu tự nhủ: "nhà ta là một nhà thế phiệt đời đời khoa giáp xuất thân,không thể nào lại chịu để cho kẻ kia làm nhơ nhuốc được ?.
47 Phạm Thái đang ngồi mở quyển Hán để ra câu đối cho học trò nhỏ thì KiếnXuyên hầu bước tới ôn tồn hỏi:- Hôm qua công tử uống rượn say thế mà hôm nay cũng dạy sớm được?Phạm Thái vội vàng đứng lên chắp tay vái dài:- Bẩm tướng công, hôm qua vãn sinh quá chén, có lầm lỡ điều gì, xin tướngcông tha tội cho.
48 Những nếp nhà lơp cói lẵng lẽ dưới sự sầu thảm vừa xảy ra: Cái chết củaTrương Quỳnh Như. Giữa hôm ăn hỏi linh đình, nàng đã nhờ chiếc giây lưng nhiễu đưa hồn về nơicực lạcTrên thửa vườn cao, song song hai ngôi mộ chưa xây.
49 Hai năm sau. Một hôm trời đông đã về chiều. Trên con đường thiên lý, một thiếu niên trángsĩ buông lỏng cương thong thả cho ngựa đi về phía Nam. Vẻ mặt chàng buồn rầu, chán nản.