21 Bàn tay luồn nhẹ lên mái tóc nàng, Tiểu Phi trả lời thật dịu: - Tiên Nhi đợi được tại sao tôi không đợi được, về sau chúng mình vẫn còn nhiều ngày kia mà.
22 Trong phòng ăn người ngồi đầy nghẹt. Chuyện giang hồ bao giờ cũng đầy kích thích mà ai cũng muốn nghe. Bời vì, dù bất cứ kẻ nào trong lòng cũng phải có ít nhiều phiền muộn, nghe những chuyện lạ của các kỳ hiệp võ lâm, của các giang hồ hào kiệt để rồi dần dần một cách tự nhiên hòa mình vào với nhân vật trong cốt truyện, những gì phiền muộn chất chứa do đó cũng vơi được ít nhiều.
23 Trương Thắng nằm dựa nghiêng trên chiếc giường quý êm ái. Hình như có điều gì suy nghĩ, ánh mắt đang mơ màng nhìn vào ngọn lửa đang bập bùng trong lò than hồng, húp từng ngụm bát cháo yến còn bốc hơi nghi ngút.
24 Tiểu Phi dẩy cửa sổ lao vút vào như một cơn gió trốt. Chàng không hề dùng một thân pháp thần kỳ nào nhưng mỗi bắp thịt, mỗi đường gân, một sợi dây thần kinh, thậm chí cho đến mỗi giọt máu trong người đều hoà hợp được, điều tiết và vận dụng cho đến tận cùng.
25 Trong tiểu đình bày sắn một bàn cờ. Bá Hiểu Sinh những tiếng khõ nhẹ ấy lúc phún rơi xuống như hoa đèn. Chở khách nửa đêm không thấy đến Buồn khuya ấm lạnh nở hoa đền Cảnh tượng quả là nhàn nhã, quả là tiêu sài nhưng không khí như ngụm đầy mùi chết chóc, khuôn mặt người nào cũng trầm trầm nặng nề.
26 Lý Tầm Hoan không thích lội bộ giữa bầu trời tuyết giá nhưng bây giờ không thích cũng phải đi. Gió lạnh như dao cắt, đường ngập tuyết trắng, vắng tanh không một dạng người hay vết xe đi.