81 Nguyệt Vô Phong bất đắc dĩ, đành phải yên lặng. Dù sao trước mắt còn chưa tới lúc khẩn yếu. Hiện tại phong bế khí trước. Miễn cho bị những thứ ngổn ngang kia làm mê mẩn tâm trí.
82 Nguyệt Vô Phong nhìn thấy Phù Dung Ba mới thở phào nhẹ nhõm, tự do của mình hoàn toàn không còn vấn đề nữa. Dường như Mèo yêu cũng không có ý định dọn dẹp Điểu Vương, lúc này thái độ của Điểu Vương khác thường, toàn thân run rẩy dữ dội, Phù Dung Ba cười ba tiếng, "Chim nhỏ, thức thời một chút, đừng động đến bằng hữu của ta, nếu không đừng trách ta giết mấy con Tiểu Điểu làm bữa ăn ngon.
83 Nguyệt Vô Phong không tìm thấy Hoa Nhiễm, cuộc sống có vẻ hết sức phiền não, hắn lo lắng cho nàng, cuối cùng nghĩ tới biện pháp tìm phụ mẫu của Hoa Nhiễm nhờ giúp đỡ.
84 Khi Quân Qua Bất, Hoa Yêu, Nguyệt Vô Phong, ba người cùng xuất hiện ở trước mặt Thập Dạ, Thập Dạ vẫn không thể tin được ánh mắt của mình, hắn không tin mấy chục năm qua, cha chưa từng liên lạc hoặc xuất hiện trước mặt của hắn, "Cha?" Thật ra từ nhỏ đến lớn, Thập Dạ chỉ nhìn thấy Quân Qua Bất vài lần, hơn nữa đều ở trong bóng tối, thậm chí Thập Dạ không nhớ rõ bộ dạng của cha hắn.
85 "Hoa Nhiễm. . . . . . " Từ đầu đến cuối Nguyệt Vô Phong luôn gọi Hoa Nhiễm nhưng Hoa Nhiễm cũng không lĩnh tình, giống như giả vờ không lĩnh tình, thậm chí trên mặt còn có vẻ hoảng sợ.
86 "Để ẹ xem vết thương trên người ngươi. " Hoa mẫu kéo Hoa Nhiễm vào trong phòng, tỉ mỉ quan sát vết thương trên người, vết thương cũng đã tốt, thật may da của Hoa Nhiễm rất tốt, khôi phục được cũng rất tốt, mặc dù chưa tới vài ngày nhưng giống như da bình thường, thế nhưng Hoa mẫu nhìn thấy còn có chút dấu vết thay đổi vẫn hít vào một hơi, cố nén nước mắt tuôn ra ngoài.
87 Ánh nắng rực rỡ vô cùng xinh đẹp, thời tiết ấm áp. Hoa Nhiễm ngồi ở trên xích đu, hai tay vịn hai bên sợi dây, không ngừng khẽ lay động, nhẹ nâng khuôn mặt, ngửi hương hoa dịu ngọt, trong lòng đột nhiên cảm thấy vô hạn phóng khoáng.
88 Nguyệt Vô Phong đi vào phòng bếp, mặc dù phòng tuy nhỏ, nhưng 5 thứ đều đủ cả. Gạo nè, dầu, muối, dấm đều có, chỉ thiếu hụt thức ăn, Nguyệt Vô Phong không nhịn được hỏi, "Hoa Hoa, bình thường lúc các ngươi ăn cơm, thức ăn lấy từ đâu.
89 Hoa Nhiễm ngẩn ra, "Oa" một tiếng, khóc, "Ngươi khi dễ ta. "Nguyệt Vô Phong hốt hoảng, tới dụ dỗ nàng, "Đừng khóc, ta không khi dễ ngươi, nhưng đừng nói đến Thập Dạ, ta không thích hắn.
90 Hai người "Đồng sàng dị mộng”, mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được. Nguyệt Vô Phong ôm Hoa Nhiễm mặc y phục chỉnh tề, không biến sắc bắt đầu cởi.
91 Nguyệt Vô Phong chỉ khẽ cắn vào cổ của Hoa Nhiễm nói, "Hoa Nhiễm, trước kia không phải ta đã nói cổ của ngươi nhạy cảm hơn vành tai?""Ừ. . . . . . " Hoa Nhiễm xác định gật đầu.
92 Nếu đôi phu thê trẻ đã tốt, cũng không dám lưu lại quấy rầy cuộc sống Hoa Yêu, Hoa mẫu. Dường như Hoa Yêu cũng cảm giác được, rời đi hai ngày đã mang theo kiều thê trở lại, thấy Hoa Nhiễm chỉ cười, "Hoa Nhiễm, ngươi không đủ công lực.
93 Không biết dưới khán đài có thể nghe rõ cuộc đối thoại giữa bọn họ hay không, nhưng rõ ràng đám người bắt đầu xôn xao. Nam tử nói câu ‘ta biết ngươi’, thật ra khiến Vô Phong ngẩn người, ngay sau đó lễ phép nói, "Mạo muội xin hỏi đại danh huynh đài?""Không thành.
94 Tiền Bạo nhìn bộ dạng Thập Dạ chán nản như thế, chỉ chăm chú uống rượu, trên căn bản đã hiểu ra chuyện gì, hắn lẳng lặng nói, "Tình cảm của Nguyệt Vô Phong và Hoa Nhiễm bền chắc không thể gảy, ta đã không còn hy vọng.
95 Trên đường về nhà, Nguyệt Vô Phong và Hoa Nhiễm, ở trong xe ngựa Nguyệt Vô Phong hôn vành tai Hoa Nhiễm, nói thật nhỏ, "Trở về chúng ta sinh một tiểu hài tử.
96 Lần này sau khi trở về, Nguyệt Vô Phong cũng dần dần bận rộn. Trong ngày thường giảm bớt thời gian chăm sóc Hoa Nhiễm, thỉnh thoảng Nguyệt Vô Phong phải bận rộn xã giao một chút, sẽ trở về trễ một chút.
97 Nguyệt Vô Phong không có lừa gạt nàng, sau lễ mừng năm mới hai tháng đều ở nhà cùng nàng, thỉnh thoảng cũng đi ra ngoài xem hàng một chút, trong vòng một ngày chạy về.
98 Hoa Nhiễm bối rối, cái tay còn lại của nàng nắm tay Nguyệt Vô Phong, không thể tin nói, "Tướng công, ngươi nghe rõ ràng không?"Nguyệt Vô Phong nhìn nàng, nụ cười trên mặt càng mở rộng, hắn ôm Hoa Nhiễm thật chặt, hôn vành tai của nàng, "Hoa Hoa, ngươi mang thai hài tử của ta, ta sắp làm cha.
99 Dù sao đấu tranh giữa Yêu Tộc không giống với nhân gian, có nói quan hệ không rõ ràng, hơn nữa ai là kẻ địch ai là người thân cũng không có khái niệm xác định.
100 Sau khi Hoa Nhiễm tỉnh lại, lại phát hiện khóe môi Thập Dạ mang theo máu tươi, ngồi ở bên cạnh nàng, mắt khép hờ, hơi thở mong manh, một bàn tay cầm lấy tay nàng thật chặt.