61 Những ngày tiếp theo, bọn họ chơi đùa có chút không vui vẻ. Hoa Nhiễm chơi đùa đã rồi, cũng nghiêm nghị nói với Nguyệt Vô Phong, "Tướng công, ngươi phải đi làm chính sự, không thể theo ta hồ đồ như vậy, hơn nữa còn phải tìm tỷ đệ Tô gia đấy.
62 Sau khi Nguyệt Vô Phong và Hoa Nhiễm đi xa, Vô Phong mới hỏi nàng, "Mới vừa rồi tại sao vui mừng như thế?""Ngươi biết không? Lẽ ra Tâm Nhụy rất kiêu ngạo, nhìn ta không quen, sau đó ta liền hỏi nàng chuyện đứa nhỏ, die»ndٿanl«equ»yd«onsau đó trò chuyện một chút, thái độ của nàng đối với ta cũng tốt hơn nhiều, nàng còn nói thật ra ta rất đáng yêu, nàng nói, nếu nàng là nam nhân cũng sẽ yêu thích ta.
63 Tối đến, Hoa Nhiễm bị hắt xì cho đến lúc nửa đêm, nàng bị hắt xì cho nên không thể ngủ được, định xoa lỗ mũi ngồi dậy, Nguyệt Vô Phong cũng tỉnh, rót một chén nước cho nàng, sờ sờ cái trán của nàng, dùng môi dán dán, "Không thoải mái sao?""Không có, cũng không biết tại sao hắt xì.
64 "Ta còn có chuyện phải đi xử lý, các ngươi có thể đi mau một chút hay không?" Lấy tu dưỡng bình thường của Mặc Thiếu Dư, tuyệt đối không nói ra những lời này, lúc này đang tràn ngập ghen tức, cho nên nói ra không cần suy nghĩ.
65 Sau khi Hoa Nhiễm nhìn thấy Mặc Thiếu Dư đi khỏi, cảm thấy tâm tình thật tốt. Nàng đoạt lại bánh Quế Hoa ở trước mặt Nguyệt Vô Phong, tự mình ăn lấy, ăn một lát, lại cảm thấy trong lòng không thoải mái, nhìn Nguyệt Vô Phong chằm chằm, trầm mặt nói, "Người này thật khó dây dưa.
66 Hoa Nhiễm khoanh tay, căm giận nói, "Thì ra ngươi tới nơi này đã tính toán nha, ta còn tưởng rằng ngươi vì nhân nhượng ta. "Nguyệt Vô Phong khẽ dỗ nàng, "Không phải là một công đôi việc sao, nhìn kìa, bọn họ bắt đầu rồi.
67 Nguyệt Vô Phong mang Hoa Nhiễm đi theo phía sau bọn họ, Du Như Mộng đột nhiên xoay người lại nhìn thấy. Lẽ ra Nguyệt Vô Phong chuẩn bị lén lén lút lút làm một chút chuyện, lúc này bị phát hiện rồi cũng chỉ nhìn hắn khẽ mỉm cười.
68 Hoa Nhiễm trừng mắt, "Tốt, Nguyệt Vô Phong, ngươi lại còn nghĩ kềm chế được ta, thật quá đáng. "Nguyệt Vô Phong véo mặt của nàng nói, "Hoa hoa, thật đáng yêu, cho tướng công hôn.
69 "Du Như Mộng, ngươi hạ lưu, nửa đêm canh ba cư nhiên. . . . . . làm ô nhục ta. " Lạc Tiêu Nhàn tức giận ném cái khay, rơi trên mặt đất vỡ vụn. "Tiêu Nhàn, không phải nàng không có phản kháng sao?""Ngươi quá vô sỉ, toàn thân ta cũng không nhúc nhích được, làm sao phản kháng? À?" Lạc Tiêu Nhàn lại cầm lên một vật ra sức ném trên người Du Như Mộng.
70 Chuyện của Du Như Mộng và Lạc Tiêu Nhàn thật sự giải quyết rất thuận lợi, không biết Du Như Mộng đã làm gì với Lạc Tiêu Nhàn, tóm lại khi hai người bọn họ cặp tay ra khỏi phòng, tất cả đều bình thường.
71 Sau khi Hoa Nhiễm nhìn thấy Mặc Thiếu Dư bỏ đi, tâm tình thật tốt, ngay cả ăn cơm ăn cũng đặc biệt thơm, mà Nguyệt Vô Phong rõ ràng không phải như vậy, lúc Quân Thập Dạ rời đi ánh mắt của hắn làm người ta phát rét, làm cho Nguyệt Vô Phong không khỏi phát run, không phải là vì sợ, chẳng qua đột nhiên hiểu phần tình yêu này vô cùng thống khổ.
72 Nguyệt Vô Phong đột nhiên có ý tưởng muốn cho Mặc Hoa Nghi cút đi, không biết vì sao a, hắn có chút lo lắng. "Làm gì vẻ mặt không kiên nhẫn vậy?" Dường như Mặc Hoa Nghi nhìn thấu ý tưởng trong lòng hắn, "Không muốn?""Ta chỉ nợ ngươi một chuyện, đã giúp xong rồi, chuyện còn lại tự ngươi xem mà làm.
73 "Ah?" Hoa Nhiễm kinh ngạc liếc mắt nhìn Nguyệt Vô Phong ở bên cạnh. Nhưng dường như Nguyệt Vô Phong còn kinh ngạc hơn so với nàng, sau khi kinh ngạc chợt lóe lên tức giận, vô cùng tức giận, nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài.
74 Thập Dạ sững sờ, ngay sau đó cười khẽ, "Dĩ nhiên có thể. ""Vậy hôm nay, chúng ta thử đi, chúng ta cùng nhau nhảy vào trong hồ này, dĩ nhiên ngươi không thể dùng bất kỳ yêu thuật, mà ta cũng không cần nội lực, chúng ta so tài với nhau, xem ai nhịn được thở được lâu, người thua vĩnh viễn chấp nhận quyết định của Hoa Nhiễm.
75 Trường hợp như vậy thật sự làm cho người ta rất ngạc nhiên. Lại xuất hiện một công tử giàu có, vóc dáng thon dài, gương mặt lạnh nhạt, trong mắt mang theo lạnh lùng xa cách, khóe môi hiện lên một tia châm biếm.
76 Sau khi Nguyệt Vô Phong tìm một vòng ở chung quanh nhưng không phát hiện được bóng dáng Hoa Nhiễm, trong lòng không khỏi dâng lên hoảng hốt. Hắn nhớ tới thần đèn ở trong hành lý, liền đem Thần đèn ra ngoài, "Thần Đèn bá bá, không tìm thấy Hoa Nhiễm, xảy ra chuyện gì?"Thân thể mờ nhạt của Thần đèn lượn lờ trên không trung thật lâu, giống như đang suy tư gì.
77 Hôm đó Hoa Nhiễm kích thích yêu khí trên người mình, vốn là yêu khí không thuần, nhất thời buông thả không thể thu hồi, cho tới bây giờ cũng chưa dùng qua cỗ lực lượng này nên không biết cách thu lại, làm cho yêu khí tuôn ra tán loạn.
78 Đạo sĩ còn chưa hiểu Hoa Nhiễm đi đâu thì một sợi dây thừng đã vòng tới kẹp trên cổ của hắn, hơi sức kia lớn kinh người, lôi kéo làm hắn đau đớn. Hơi sức quá lớn không cách nào phản kháng, đạo sĩ không thở nổi đã bị hôn mê.
79 Hoa Nhiễm ở trong ngực Thập Dạ vẫn kêu đau, Thập Dạ cẩn thận ôm nàng, giống như đang ôm một món đồ sứ dễ vỡ, hắn không dám đụng vào vết thương của nàng, bằng tốc độ nhanh nhất về đến sào huyệt ấm áp.
80 Mà lúc này thân Nguyệt Vô Phong cũng ở một nơi rất kỳ quái. Giờ phút này hắn ở vương quốc Điểu, nằm ở trên giường lớn mềm mại được tạo thành từ vô số lông vũ của Điểu vương.