1 Ai cũng nói rằng trong cuộc đời chúng ta – con người đều không thể sống cuộc sống không gian nan , khổ sở. Phải nếu sống trng sung túc vậy thì ta chả chết quách rồi.
2 Theo lối sống tiểu thư nhà giàu ăn vào máu cô từ bé , vào cô nhi viện quả thực là khó thích nghi , ăn k đc , ngủ k đc , đến sống trong đấy cũng k xong,Cô nhi viện như 1 nhà tù giam lỏng , nhốt những đứa trẻ đủ thể loại.
3 Sau khi đc đám người hầu chải chuốt cho xinh xắn , 1 chiếc BMW đỗ xịch trc mặt Mã Vy , đưa Vy đến trường. Trong lòng Vy thật sự chẳng còn tinh thần nữa.
4 Về đến ngôi biệt thự lãnh lẽo khó quen , Mã Vy tìm ngay đến căn phòng thân yêu để mà hú hét điên cuồng, chẳng quan tâm đến sự mất tích của “anh trai”.
5 Lại như mọi ngày , Dạ Vũ mất hút còn mỗi Mã Vy ở nhà, hôm nay là ngày nghỉ , cô lại đi thăm quan cặn kẽ ngôi nhà , không hiểu sao cô luôn làm vậy lúc rảnh rỗi , đc hơn tháng ở ngôi biệt thự này rồi , nhưng hình như cô vẫn muốn cố sống quen ở nơi này , muốn tìm nét tương đồng vz ngôi biệt thư của những năm tháng trước.
6 Bình tĩnh ngồi xuống đối diện với Chấn Nguyệt Phong , khuôn mặt đẹp như tạc tượng của Dạ Vũ vẫn nhẹ nhàng , bình tĩnh không gợn sóng :-Nguyệt Phong cậu vẫn còn giữ vẻ mặt ám sát người như trước sao ?Khẽ nhậm một ngụm trà , CHấn Phong nhìn thẳng vào Dạ Vũ :- Còn cậu vẫn giữ dáng nhẹ nhàng như đàn bà nhỉ ?Không vòng vo , tôi muốn nhờ cậu giúp đây.
7 Vì cơn đói cồn cào mà làm Vy mở mắt choàng dậy , thấy khắp ngươi đau nhức , đầu thì như đeo tạ mà không ngóc lên đc. Mở mặt nhìn xung quanh thì lù lù hiện ra cái mặt hắc ám mà từ chiều cô đã khắc cốt ghi tâm sẽ hận mãi.
8 Ngây người trước câu nói của Nguyệt Phong , Mã Vy nhất thời dịu lại lắp bắp hỏi lại ;-Gì cơ ? Tôi phải nhớ anh sao ? Tôi khẳng định với tôi còn không can hệ gì đến anh cả.
9 Một buổi sáng trong xanh của mùa xuân tràn đầy sức sống, Mã Vy hít thở sâu , hưởng thụ những tia nắng ấm, hôm nay là sinh nhật cô tròn 18 tuổi – cái tuổi đẹp nhất của người con gái , thầm nghĩ còn mấy ai nhớ đc.
10 Ngày nào cũng đến trường cùng Nguyệt Phong , về cùng Nguyệt Phong , thông tin nóng hổi này cứ lan nhanh với tốc độ chóng mặt cho toàn trường.
11 Sáng hôm sau như mọi buổi sáng khác diễn ra hết sức tẻ nhạt , chủ ăn , kẻ hầu luôn tay phủi phủi lau lau đồ đạc , căn phòng thì rộng đến quá lạnh , nhìn vào thì yên bình thật nhưng thử sống lâu lâu như cô sẽ cảm thấy chơi cờ với lão già còn đặc sắc hơn nhiều.
12 - Này , mấy người. . . mấy người lùi lại ngay. . . không. . . không tôi sẽ la toáng lên đấy_nhất thời hoảng loạn , giọng Mã Vy lắp ba lắp bắp cảnh báo mấy tên to đình kia, chân không ngừng lùi lại phía sau.
13 Một tên áo đen kính cẩn đứng trước người phụ nư trung niêñ dáng vẻ thanh cao , mĩ miều , đang nhâm nhi tách trà tinh xảo trong tay , tên kia cất giọng trình báo kết quả :- Thưa Hoàng phu nhân, Lưu Mã Vy hay tên thật là Đông Mã Vy chính là lý do cậu chủ xa cách với bà, cô gái này được cậu chủ nhận nuôi từ năm trước, không rõ lý do.
14 NGuyệt Phong sải bước đi gặp Mã Vy, trong lòng không ngừng bực tức , khó chịu , Hoàng phu nhân , mụ đàn bà đã cướp hết mọi thứ của Mã Vy , chắc chắn , mục tiêu của bà bây giờ chỉ có Mã Vy, Dạ Vũ và Nguyệt Phong đều biết điều đó , cả hai đều muốn yêu cô gái ấy mất rồi , nhưng trong cuộc chơi sắp diễn ra đây , chỉ một người có thể có cô , người còn lại phải tự hi sinh mà làm lá chắn cho Mã Vy.
15 - Con tính thế nào ? Nuôi không con bé đó cả đời ? Rồi bỏ mặc tất cả , cả hạnh phúc của con ?Hoàng phu nhân mắt hằn lên những tia máu giận dữ, thật sự bà không hiểu nổi con trai bà mất tăm 3 nằm rồi vác thêm của nợ đáng chết về nuôi.
16 Một tuần mới bắt đầu , lạ là sáng nay chẳng ai đánh thức Mã Vy dậy cả , làm khổ cô đầu tuần mà tim đã rớt lên rớt xuống. 7h vào học mà 7h dậy , chẳng kịp lót gì vào bụng định nhảy lên xe phóng vù đến trường là xong , ai ngờ lại chẳng thấy bóng dáng xe nào hết , đành thục mạng chạy đi bắt taxi , nhưng sau khi hiểu ra rằng mình chẳng mang đồng nào theo người lại dày mặt đi xuống.
17 Về đến căn biệt thự kia cũng quá nữa đêm , Mã Vy mệt mỏi lần mò phòng mình , nhưng không quên nâng niu cái hộp quà rất chi là tinh thế kia. Tuy hộp phủ màu trắng toát , nhưng điểm lỗ chỗ là hoa văn ánh kim , lấp lánh kiêu sa lạnh lùng , nhìn rất hợp với phong cách Nguyệt Phong.
18 Thong dong ngậm kẹo mút , nghe Kim My thao thao bất tuyệt cách để tối nay , Mã Vy tặng quà cho Nguyệt Phong. Mã Vy gật gù tiếp thu , nửa lại nể phục cô bạn ngày càng thâm thuý trong lĩnh vực huyện gia tình yêu này.
19 Trong căn biệt thự to đùng nhưng thiếu sự ấm áp và hơi người , Nguyệt Phong lặng lẽ ngồi trên sofa. Mắt nhắm , tay lại chống trên trán , chân bắt chéo lại.
20 "Cái mùi khử trùng đáng ghét , thế quái gì ta lại ngửi thấy nhỉ ?" Thầm nghĩ rồi từ từ mở mắt Mã Vy cau mày khó chịu. Toàn thân đau ê ẩm, buốt ở cánh tay.