281 - Không phải sư phụ không thấy thủ đoạn của Diêm Xuyên, nếu bây giờ làm như vậy, một khi Diêm Xuyên trở về thì cũng là ngày Ngự Yêu tông ta bị diệt!Đại đệ tử Đan Thanh Tử quát:- Ăn nói bậy bạ, Diêm Xuyên có một mình sao làm được chuyện gì?Lưu Cương trừng mắt nói:- Tầm nhìn hạn hẹp!Đại đệ tử Đan Thanh Tử sắc mặt khó xem nói:- Ngươi nói cái gì?Lưu Cương lạnh lùng quát:- Ta kính ngươi là đại sư huynh nên mới gọi ngươi một tiếng sư huynh, nhưng đầu óc heo nhà ngươi tu luyện đến ngu sao? Muốn đẩy Ngự Yêu tông ta vào vạn kiếp bất phục?Đại đệ tử Đan Thanh Tử lạnh lùng quát:- Vạn kiếp bất phục? Ngươi mới là đẩy Ngự Yêu tông vào vạn kiếp bất phục! Hiện tại Vô Ưu thành có năm hạ vị tông môn, gần hai mươi cường giả Thần cảnh, nếu không phải chú ý Hoắc Quang có mười vạn dong binh thì đã sớm tiêu diệt hắn rồi!Lưu Cương tranh cãi:- Chỉ là mười vạn dong binh của Hoắc Quang sao? Là tại bọn họ không làm gì Hoắc Quang được!Đại đệ tử Đan Thanh Tử lạnh lùng nói:- Không làm gì Hoắc Quang được? Hắn mới chỉ là Khí cảnh, ngươi cho rằng hắn là Diêm Xuyên sao?Mục Dã vương ở một bên trầm giọng nói:- Không chỉ có năm hạ vị tông môn, còn có cường giả hạ Hư cảnh tến đến.
282 Nguồn: Vipvandan »-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»Bên ngoài Diêm Vương điện, Lưu Cẩn tay cầm phất trần, đứng trên Phù Không đảo, nhìn xuống toàn Vô Ưu thành, sắc mặt cực kỳ âm trầm.
283 Ngoài điện ùa vào thật nhiều đệ tử Đại Hà tông. Rõ ràng là chia làm hai phe. Một phe có bốn mươi người, có phong chủ Hoàng phong Cao Bất Phàm, có Thất Kiếm hiệp, có Đoạn Tam Thuật, có tôn tử của Phùng Thái Nhiên Phùng Thiệu, đều đứng sau lưng Mạc Vô Hối.
284 - A?Lưu Cẩn vung phất trần, lạnh lùng nói:- Vương của ta nói đúng, thành trì chỉ có thể có một chính quyền, vài thế lực hợp nhau khống chế một thành sớm muộn gì sẽ ra việc lớn.
285 - Ừm!Hàng vạn Xạ Nhật tiễn bắn vào thành lầu. Đan Thanh Tử biến sắc mặt, lùi ra sau. Bùm bùm bùm!Ngoài tường thành bỗng xuất hiện tầng tầng lồng chụp ngăn chặn mưa tên.
286 Ngoài thành bỗng vang tiếng hét to:- Công thành, tiếp tục công thành, hộ pháp cho đại nhân!- Tuân lệnh!Ầm ầm!Tiếng nổ cường đại không ngừng tùng kích vào cửa thành.
287 Ông lão mặc đạo bào Thái Cực đồ trừng mắt nói:- Tiểu nhi vô tri, muốn chết!Ông lão mặc đạo bào Thái Cực đồ đạp bước lên trời. Vèo!Một luồng hồng kiếm chớp mắt chém hướng Hoắc Quang.
288 Sau lưng Lưu Cẩn, năm mươi tu giả bị trói lập tức đầu cổ hai nơi, bị giết hết. - Không!- Khốn kiếp!- Tiểu tử, tìm cái chết!. . . . . . . . . . . . . .
289 Nhưng Hoắc Quang tựa như mãnh hổ không chịu thua, dù thế bại đã định vẫn không thua. - Grao! Chết đi!Hoắc Quang điên cuồng vung trường thương. Thắng lợi của đám Thần cảnh ngay trước mắt nhưng không ai cười nổi.
290 Lưu Cẩn vừa lòng nói:- Lưu Cương, lần này ngươi thật sự làm rất tốt, vương của ta sẽ không bạc đãi ngươi. Yên tâm, ta sẽ nói lời hay cho ngươi trước mặt vương của ta!Lưu Cương hưng phấn nói:- Đa tạ Lưu công công!…Đại Hà tông.
291 Người áo đen dẫn đầu trầm giọng nói:- Phùng Thiên Vũ, ra tay đi!Phùng Thiên Vũ lại giơ lên trường kiếm, nhìn Mạc Vô Hối, lắc đầu, nói:- Mạc Vô Hối, hãy giao Thiên Sách ra!Mắt Phùng Thiên Vũ lóe tia mong chờ.
292 Nghe Diêm Xuyên đồng ý, mặt Mạc Vô Hối nở nụ cười rất đẹp, tay mất sức rơi xuống, nhắm mắt lại, không động đậy. - Chưởng môn!- Sư tỷ, sư tỷ!- Sư muội!.
293 Phùng Thiên Vũ nhìn hướng đám người sau lưng ủng hộ mình, nói:- Người khác đều cho rằng ta bị ngũ tông uy hiếp lợi dụ? Ha ha ha ha, ngũ tông? Ngũ tông tính cái gì? Chỉ có đám phế vật các ngươi mới bị nó dụ hoặc!Mọi người trừng Phùng Thiên Vũ, la lên:- Phùng Thiên Vũ, ngươi!Phùng Thiên Vũ không để ý đám người ủng hộ đứng sau lưng mình, nhìn hướng Diêm Xuyên.
294 Ngươi tự sát đi!Người xung quanh lòng máy động, biêiur tình nhìn Phùng Thiên Vũ cực kỳ phức tạp. Diêm Xuyên ban chết, mọi người không biết mở miệng làm sao.
295 - Thiệu nhi, đừng học theo cha!Đây là câu nói trước khi chết của Phùng Thiên Vũ luôn quay quanh trong đầu Phùng Thiệu. - Thiệu nhi, đừng học theo cha!- Thiệu nhi, đừng học theo cha!.
296 Trên Phong Thần Sách phát ra từng tiếng trống trân, khí vận vô tận bao bọc Thiên Sách, từng chút một hoàn toàn bao phủ nó. Trên Thiên Sách bắn ra ánh sáng vàng bốn phía, hình nó đang cố giãy dụa.
297 Bỗng nhiên phía xa có mười mấy bóng người đi tới. Một thị vệ tức giận quát:- To gan, người tới là ai? Dám xâm nhập hoàng thành?Két két két két!Từng trường thương chỉ hướng người đến.
298 - Khốn kiếp, Lễ bộ thượng thư, ngươi, ngươi. . . - Công bộ thượng thư? Ta, ngươi nhưng lại. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Đám cựu thần vừa kinh vừa giận nhìn đám thần tử bái Diêm Xuyên.
299 Diêm Xuyên trầm giọng nói:- Đúng vậy. Một trung vị tông môn, trăm hạ vị tông môn, năm đó vì giết Đại Hà tông, bức chết phụ mẫu của trẫm, thù này phải trả.
300 Đại Trí Bồ Tát gật đầu, nói:- Vậy được rồi. Hắc Vũ chân quân trầm giọng nói:- Trong thiên thụ đại hội ở Cự Lộc thư viện Diêm Xuyên nổi bật hơn người, không ngờ mới mấy năm ngắn ngủi mà hắn trưởng thành đến mức này.
Thể loại: Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 50