441 Theo lý mà nói thì Diệp Vô Ưu đối với Tư Đồ Nam giống như là đại ca, có mối quan hệ vừa là thầy vừa là bạn. Tư Đồ Nam tuy rằng kiệt ngạo nhưng lại trọng ân tình, Diệp Vô Ưu đối với hắn có ân rất nhiều, có một số việc hắn không thể nói thành lời mà chỉ ghi tạc trong lòng.
442 - Kiếm tốt. Tư Đồ Nam hạ giọng nói, tay phải tùy hứng vung về phía trước. Ầm ầm ầm. Liên tiếp những tiếng nổ long trời lở đất bỗng nhiên theo không gian truyền tới.
443 Cảm giác đau đớn đó đến từ sâu trong linh hồn, không thể kháng cự lại được. Mặc dù là một số tu sĩ tu luyện linh hồn cũng chỉ có thể xoa dịu cơn đau nhưng không thể ngăn cản được.
444 “Nếu sử dụng khối ngọc giản Tư Đồ Nam đưa cho ta thì có thể rời khỏi Chu Tước mộ. Nhưng nếu như không giành được Tu Tinh Chi Tinh thì không thể rút mệnh hồn ra được.
445 Đi qua cánh cửa trên Chu Tước Sơn sẽ đến Chu Tước mộ, bên trong là một thế giới hoàn toàn khác. Chu Tước Mộ rất rộng, tất cả đều được bao phủ trong một sức mạnh kỳ dị của Tu Tinh Chi Tinh.
446 -Ầm!Trong nháy mắt khi kiếm mang rơi trên mảnh đất khô cằn thì mặt đất lập tức chấn động, từng đạo vết nứt nhanh chóng xuất hiện trong những tiếng kêu két két.
447 Mộ Dung Vân ngẩn người ra, sau đó hắn cười khổ nói:-Trong mười sáu người vào đầu tiên thì khoảng cách của ta là xa nhất, hơn nữa ta lại chạy rất nhanh nên cũng không bị ảnh hưởng.
448 Một lúc sau, ánh mắt hắn hiện lên vẻ vui mừng, cười ha hả nói:- Quả nhiên là nơi đây, Tằng đạo hữu, tại hạ đi trước một bước!Nói xong, hắn đạp chân tiến lên một bước, đi vào bên trong chỗ lõm của, bóng dáng hắn loé lên, biến mất.
449 Chỉ cần đợi cho mệnh hồn trong Linh vật này hoàn toàn tử vong thì Linh vật này sẽ phải bỏ mạng. Vương Lâm không có thời gian để nghiệm chứng xem biện pháp này có thể dùng được không.
450 - Cút ngay!Vương Lâm hét lớn, thân mình nhảy lên không, hoá thành một đạo hắc ảnh, cầm trường thương trong tay, mạnh mẽ đâm ra, như du long nhập hải, điên cuồng gào thét xông tới.
451 - Chín trăm chín mươi chín “huyễn”, chỉ còn thiếu một “huyễn” là ta liền tu thành Thiên huyễn. Vương Lâm, hết thảy những điều này ở đâu? Nếu ngươi chỉ có thực lực như thế này, không sử dụng Tôn Hồn Phiên thì không thể kháng cự.
452 Vân Tước Tử ngẩn ra nói:- Một tia dâm tà ý cảnh của ngươi năm đó ư?Tam tổ gật đầu nói:- Đúng là một tia ý cảnh đó. Nếu nó đoạt xá thành công chắc chắn hút mất một phần căn nguyên của ta! Ta sao có thể khiến nó thành công được!Năm đó, sau khi ý cảnh đó bị ta chia cắt, không ngờ lại bị một tiểu tu sĩ đạt được.
453 Vương Lâm trầm mặc một lát, thân mình khẽ động, biến mất tại chỗ, hướng về phương xa nhanh chóng bay đi. Bên trong Chu Tước Mộ cũng có sự khác biệt với lời nói của Tư Đồ Nam.
454 Cho nên sau khi phát hiện ở đây có thuỷ mệnh hồn, Vương Lâm mới không chút do dự lui về phía sau. Ngay khi hắn lui về phía sau cũng buông thần thức tản về chỗ sâu bên trong thung lũng đảo qua.
455 Vương Lâm không rảnh bận tâm lão già lưng còng, ngay khi xuất ra Thập Ức Tôn Hồn Phiên, trong tay hắn lại đã cầm thanh kiếm tiên điên cuồng chém xuống đám vòng tròn phù văn.
456 - Thôi, không nên vì tham ăn mà lại vứt bỏ mất cái mạng này. Mấy năm gần đây lão phu cũng khôi phục được đôi chút rồi, cũng đã đến lúc rời khỏi Chu Tước Tinh này.
457 Vương Lâm trầm ngâm một lát, thần thức quét qua, bỗng nhiên đáy lòng chấn động. Vị trí trung tâm của mảnh đất đầy hố trũng này có một hố trũng rất lớn, bên cạnh đó có một tầng băng lạnh bao phủ, phát ra ánh sáng.
458 Hai mắt Vương Lâm chớp lên, trong lúc lui về phía sau, kiếm tiên trong tay chắn ngang trước người. Đao mang chém xuống, chỉ nghe ầm một tiếng, thân mình Vương Lâm lập tức bị bắn ra xa.
459 - Vật ấy chỉ do một mệnh hồn cấu thành. Rốt cục mệnh hồn này là của ai, không ngờ có thể sinh ra một kim linh vật cường đại đến không thể tin được! Vật ấy quả là một bảo bối!Thân mình Vương Lâm lại loé lên, biến mất tại chỗ, lại một trận sụp đổ xuất hiện!Tốc độ của thanh loan đao càng lúc càng nhanh, phản ứng của Vương Lâm dần dần càng không theo kịp tốc độ của nó.
460 Trong mắt Hồng Điệp phát tán ra quang mang kì dị. Tay phải nàng vung cây roi ra, chỉ nghe từng trận bang bang từ cây roi này phát ra. Ngay sau đó, cây roi như một con giao long, dọc theo dáng người Hồng Điệp, như một tia chớp đâm tới Vương Lâm.