361 Chu Tước quốc có ba tông phái. Ba tông phái này được phân ra là Thiên Ngọc tông, Địa Phách môn cùng với Nhân Đạo tiên. Ba tông phái này đều có một lão quái Vấn Đỉnh kỳ tọa trấn.
362 - Tằng Ngưu!Từ không trung phía trên một tiếng quát khẽ truyền đến. Vương Lâm thân hình chuyển động, toàn thân bay lên giữa không trung, một đạo hồng quang sử dụng tốc độ cực nhanh nhanh chóng lao tới.
363 Nhưng từ trong Cấm Phiên này lại tràn ra một lực đẩy mạnh mẽ, hướng về bốn phía khuếch tán ra. Thân mình Vương Lâm không tự chủ được bị đẩy dời đi. Hắn buông tay ra, để mặc cho Cấm Phiên thổi bay đi giữa không trung.
364 Vương Lâm cười ha hả, nói :- Hồng Điệp, độc chú cắt cánh tay ngươi còn chưa hóa giải được, chỉ mượn linh lực để áp chế. Hồng Điệp sắc mặt âm trầm, hừ nhẹ một tiếng.
365 - Côn Cực Tiên! Hiện nguyên hình!Thanh âm của Hồng Điệp dồn dập mang theo một chút âm trầm. Lập tức một cây roi trắng như tuyết xuất hiện trong tay trái của người khổng lồ.
366 Chân thân Hồng Điệp phun ra một ngụm máu tươi, nguyên thần lập tức bị thương. Chỉ có điều hận thù trong mắt không tự chủ được đã bị thay thế bằng một ánh nhìn minh ngộ.
367 Hai mắt Liễu Mi lộ ra vẻ trầm tư, hồi lâu sau, gật gật đầu, hạ giọng nói :- Đệ tử có một chút ấn tượng, nhưng không sâu sắc lắm. - Tên Tằng Ngưu đó là Vương Lâm.
368 Người đàn ông trung niên kia không nhanh cũng không chậm lại khẽ thổi nước trà, uống một ngụm, tiện tay buông chén trà đứng lên, lắc đầu nói :- Bản Tông chủ không ra tay thì thôi, một khi đã ra tay thì sẽ không vì ngươi là Hóa Thần Kỳ mà lơi lỏng cảnh giác.
369 Linh lực trong cơ thể Vương Lâm nhờ sự trợ giúp của Sất Hổ đã được khôi phục. Hắn lập tức bay nhanh chạy trốn. Đối với mối thâm tình cứu giúp của Sất Hổ, hắn mãi khi tạc trong tim!Trong lúc bay đi, Vương Lâm đưa tay phải điểm thử vào giữa lông mày một cái, lập tức thầm than.
370 Tôn Thái không nói lời nào, xoay người hướng lên không trung bay đi, trong nháy mắt liền nhảy vào bên trong cái khe, lập tức biến mất. Người đàn ông trung niên sắc mặt âm tình bất định, do dự một chút, không hề ra tay.
371 Tôn Thái lập tức cảm nhận được lực hút khổng lồ kia, thân mình không tự chủ được, hướng về phía lốc xoáy bay đi. Lão cắn răng, tiên lực trong cơ thể không giữ lại chút nào, điều động xuất ra, điểm vào hư không một cái.
372 Nói xong hắn xoay người xuống ngựa, đá một cái khiến Vương Lâm bay sang một bên, sau đó lên ngựa trở về đội xe. Đội xe lại tiếp tục tiến lên. Ngay lúc vừa đi qua vị trí Vương Lâm, đột nhiên bốn phía ánh đuốc sáng bừng.
373 Trong mắt người thanh niên này tràn ngập hàn mang, phẫn nộ ngập trời. Hai mắt đại hán ngớ ra. Hắn kinh ngạc nhìn người đang bay ra, lập tức phản ứng, thân thể run lên, xoay người bỏ chạy.
374 Đó là một bộ hài cốt. Nhìn bề ngoài thì đây hẳn là một nữ tử. Hài cốt của nàng lại ở trong một tư thế quỷ dị, bị hàng loạt những cây đinh màu đen đóng xuống.
375 Lỗ hổng vừa xuất hiện, lập tức một cỗ linh lực không lồ từ trong tiên ngọc chạy khắp cơ thể Vương Lâm. Đồng thời một mảnh nhỏ nguyên thần trong cơ thể hắn rung động, chậm rãi thu lại.
376 Nam tử trung niên ngáp dài một cái, nghiêng đầu nhìn liếc qua Vương Lâm đang đứng sau hồng phát lão giả, uể oải nói:- Hồng Mao Tử (1) nhà ngươi đã lên tiếng, ta có thể từ chối sao.
377 Cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ nếu thấy được cũng lao tới cướp đoạt. Tu luyện ở chỗ này tốc độ bọn họ sẽ đề cao rất nhiều. Vương Lâm đắm chìm trong thổ nạp, quên cả thời gian.
378 Vương Lâm thu lại ánh mắt. Hắn vừa nhìn đã nhận ra nữ tử này là người hắn chứng kiến trong cảnh hoàng hôn trước lúc bế quan. - Nữ tử này nhìn hơi quen.
379 - Ta liều mạng với ngươi, bạo!Nam tử quát khẽ, kim đan nhanh chóng chuyển động, xuất hiện vết nứt. Hai mắt hắn đỏ bừng, nhìn chằm chằm vào Vương Lâm. - Muốn tự bạo kim đan? Đáng tiếc không được đâu!Vương Lâm vung Cấm Phiên trung tay lên.
380 Bốn phía lập tức yên tĩnh lại. - Lưu Phúc Lâm đâu?Lão giả quát hỏi. Hồi lâu vẫn không thấy ai đáp lời, hắn nhướng mày, cùng với hai người kia bay vào bên trong núi.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Võng Du, Tiên Hiệp
Số chương: 50