321 Tinh la bàn mang hai người hắn bay với tốc độ cực nhanh, thậm chí so với kiếm tiên kia cũng chỉ có hơn chứ không kém. Vương Lâm phát hiện ra điều khác thường này lập tức theo sát không tha.
322 Thời khắc này đàn kiếm tiên dường như vô tận vẫn từ trong hư không bay đến. Không lâu sau, từ bốn phía theo sát đàn kiếm tiên bay tới hơn trăm người. Những người này, cũng đều có tốc độ khá, đuổi theo đàn kiếm mà đến.
323 Nhưng đúng lúc này, lão già áo xanh quay trở lại!Cô gái áo trắng vẻ mặt bình thường như trước, ánh mắt như mặt hồ không chút gợn sóng. Nàng nghiêng đầu nhìn thoáng qua mi tâm của con kim long bên người, than nhẹ một tiếng, thân mình tiến về phía trước một bước nghênh tiếp lão già áo xanh đang hò hét tiến đến.
324 Kiếm tiên không có kiếm hồn thì không tồn tại cái gì bất lợi, chỉ không có phép thần thông bên trong, cần phải tế luyện thêm lần nữa. Cô gái áo trắng trong mắt lộ vẻ bi ai sâu đậm, tay phải lại điểm ở trên một con kim long, con kim long kia rít gào một tiếng hóa thành một thanh kiếm lớn, bay lơ lửng ở giữa không trung.
325 Vương Lâm ngẩn ra, cắn răng phất tay phải một cái, xuất ra một cái bảo tháp. Nữ thi kia lóe lên, cùng với hai thanh tiên kiếm liền tan biến trong bảo tháp.
326 Từ bên trong lốc xoáy này xuất hiện những tia chớp điên cuồng lao ra, giống như có vạn con ngân xà ầm ầm tản ra. - Không ổn!Lão nhân sắc mặt đại biến, ôm lấy đệ tử bên người, bay nhanh lui về phía sau.
327 Lý Mộ Uyển ngơ ngác nhìn ra cửa sổ, hồi lâu sau đó, đang định mở miệng nói chuyện tiếp thì khuôn mặt nàng đỏ lên khác thường, toàn thân run rẩy, bắt đầu ho khan dữ dội.
328 Mấy ngày này, hầu hết các cửa hàng trong phần lớn thành trì của Tu Ma nội hải đều có một người đội mũ rơm tiến vào thu mua đan phương. Ban đầu thì các chủ quán cũng đưa ra cái giá phù hợp, nhưng là càng về sau càng quá đáng.
329 Trong mắt Triển Bạch lộ ra vẻ trào phùng, nói:- Thật sao? Nói vậy, ngươi hẳn là Tông chủ của Vân Thiên Tông phải không?- Vãn bối chính là Tông chủ của Vân Thiên Tông, còn mong tiền bối không làm khó cho một tiểu phái như Vân Thiên Tông ta…Thanh âm của Lý Mộ Uyển từ từ truyền đến, vẫn rất êm tai, đầy vẻ nhu nhược.
330 Sau khi thanh âm kia phát ra, vô số du hồn màu đen như một pho tượng từ trên trời giáng xuống, ầm ầm tiến đến, hướng về đám trùng tử đã phân tán ra bốn phương.
331 Nội tâm của Triển Bạch kêu khổ, nhưng hắn vốn là một kẻ cương quyết. Giờ khắc này, hàn quang trong mắt hắn đại loé, vẻ khát máu lại điên cuồng hiện lên.
332 Thời gian như thoi đưa, những ngày này, Vương Lâm chỉ điều trị thân thể cho Lý Mộ Uyển. Lý Mộ Uyển nâng tay lau mồ hôi trên trán Vương Lâm, hạ giọng nói:- Muội biết cơ thể của muội không được rồi.
333 Vương Lâm ôm Lý Mộ Uyển hóa thành một đạo cầu vồng xoẹt qua bầu trời, phát ra những tiếng xé gió. Thanh âm truyền rất xa khiến cho đám tu sĩ ở ngoại Tu Ma Hải hết sức kinh hãi.
334 Trong phòng trên lầu ba có đệ tử Luyện Khí các đưa tới hoa quả đặc sản của Tu Ma Hải. Ngồi ở vị trí này, chỉ cần nhìn xuống phía dưới là có thể nhìn thấy vị trí ở giữa đại điện tầng một có một cái bục cao, đó là nơi tiến hành đấu giá trong ít phút nữa.
335 Vương Lâm cười nói:- Phương thuốc Lục phẩm!Lão già đầu bạc mặt có vẻ ngượng nghịu, nói:- Nếu là đồ vật khác, tại hạ có thể làm chủ đưa cho đạo hữu, chỉ có điều phuong thuốc này là người gửi bán.
336 - Không biết tự lượng sức mình! - Vương Lâm hừ nhẹ. “Phanh”Linh quyết ấn lên trên cái ô, khiến cho nó lập tức xuất hiện vết rách, ánh sáng ngũ sắc tức thì mờ đi.
337 “Ngươi vĩnh viễn cũng nhìn không tới bộ dáng lúc ta cô độc nhất. Bởi vì lúc không có ngươi ở bên người ta, ta mới cô độc nhất. . . ”Khóe mắt của Lý Mộ Uyển lưu lại hai hàng nước mắt, trán của nàng đã xuất hiện một ít vết nhăn.
338 Căn nhà đá không chịu nổi phát ra từng tiếng răng rắc. Một cơn gió thổi qua hóa thành bụi phấn bay hết. Hai người Lữ Phi và Thiết Nham đang nhắm mắt bừng tỉnh, sắc mặt cả hai biến đổi.
339 Mức độ bị thương của bản tôn nặng hơn rất nhiều so với Vương Lâm, nhất là một đòn cuối cùng bản tôn chịu đựng bảy thành. Chẳng qua lấy với độ mạnh mẽ của thân thể bản tôn, vết thương này không thể chết người.
340 Đạo cầu vồng tốc độ cực nhanh, không bao lâu liền đi tới phía trước sáu người. Ánh mắt từ trong cầu vồng khẽ liếc qua trên sáu người. Ngoại trừ lão già họ Hồ và người hầu áo xanh, những người còn lại trong lòng run lên vội vàng cúi đầu.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Tiên Hiệp, Đô Thị, Huyền Huyễn
Số chương: 50