181 Kích phát ra tiềm năng trong cơ thể hắn, tinh khí thần trong phút chốc kéo lên đám sương sinh mệnh trải rộng trong cơ thể hóa thành khí hình rắn rít gào mãnh liệt.
182 Cửa hàng tạp hóa này tuyệt đối có chỗ không tầm thường!Nghĩ đến đây, Dương Phàm rời khỏi Tiên Hồng Y Quán, bước nhanh đi tới cửa hàng tạp hóa- Khách quan Ngài muốn mua thứ gì?Tiểu nhị của cửa hàng thấy khí chất Dương Phàm không tầm thường nói rất khách khí.
183 - Ha ha, Người tu tiên tiềm tàng theo lời ngươi là chỉ thích khách kia sao?Thích khách?Dương Phàm giật nảy mình, lập tức triển khai cảm quan.
184 - Hàm nhi nói rất đúng. Ám sát của Ám Huyết Vương Triều vừa mới chấm dứt lại gặp phải một tên càng biến thái. - Mà Hàm nhi muội sau khi dùng Tẩy Tủy Đan, biến hóa rất lớn.
185 Trong phút chốc. thân thể hắn đột nhiên bành trướng, bên ngoài thân thể lóe ra một quầng sáng màu tím thân thể được cường hóa không biết bao nhiêu lần.
186 Vô Song đánh giá Hồ Phi vài lần có chút bất ngờ. Một kích vừa rồi ngưng tụ lực lượng đến mức tận cùng, không ngờ không có phá hủy cánh tay đối phương, mà chỉ xuyên thủng một lỗ máu.
187 - Thương thế của hắnYến Vương dò hỏi. - Ta cũng nói không rõ. Chỉ có thể trở về rồi xem lại. Dương Phàm khẽ thờ dài một hơi. Hắn dù sao cũng mới đi vào y đạo, đối với loại trạng thái linh hồn ngủ say này thật là có chút bó tay không cách nào.
188 Tâm thần Dương Phàm tấn nhập vào Tiên Hồng không gian liên hệ với con chó nhỏ kia. - Ta triệu tập một người tiến vào. Dương Phàm nói với con chó.
189 Thình thịch! Thình thịch!Hỏa diễm nổ tung, một đạo tiếng rít truyền tới. Chỉ thấy một người mặc toàn thân thiết giáp, một khôi lỗi tay cầm trường kích phá tan khí lãng của hỏa diễm như tia chớp đánh về phía hắn.
190 Lụp bụpHóa Thi Thủy vẫn còn đang có tác dụng, từng bước hòa tan đám máu loãng kia, thậm chí dung nhập vào trong nền đất. Đột nhiên, hai mắt hắn lộ ra tinh quang, quét nhìn bốn phía.
191 "Không ngờ dùng một đồng tiền để truy nã sư phụ mình?"Điều này quả thật là sự sĩ nhục và châm chọc quá trắng trợn. Khó trách Lỗ thần y sau khi nhìn Truyền tin phù lại phẫn nộ như thế!- Nhưng một đồng tiền thì sẽ có người ám sát sao?Người trung niên này không khỏi nghi hoặc nói.
192 - Hừ! Bảng hiệu này ẩn chứa đạo lý đại đạo độc đáo. Đâu phải ai ai cùng có thể thành công ngộ đạo?Từ phía sau hai gã tu sĩ này đi tới một thiếu niên, tuổi tác chừng mười bốn mười lăm tuổi- Ngươi là ai?Hai gã tu sĩ nghiêng đầu nhìn lại, phát hiện người tới là một tu sĩ còn rất trẻ, nhưng tu vi của đối phương lại cao hơn bọn hắn.
193 "Dược Tiên cốc? Thì ra các ngươi tìm tới là muốn lãnh giáo y thuật của Dương thần y!" Lục Hồng vô cùng kinh ngạc, lập tức hiểu rõ ý đồ của hai thiếu nữ.
194 Đồng thời, ở trong thần sắc kính ngưỡng, than thở của những người đó, bọn họ lại có một loại cảm giác lâng lâng thành tựu, trong lòng vô cùng sãng khoái.
195 Tu sĩ béo hơi híp mắt lại, trong giọng nói có vài tia dụ hoặc. - Lại còn có phương thức đấu giá này, vật phẩm không cách nào xác định giá trị, chuyện này có khác gì đánh bạc chứ?Dương Phàm lộ vẻ dị sắc, hắn lần đầu tham gia hội đấu giá Vân Phong Bảo Các, không quá hiểu rõ tình huống.
196 - Vì sao Ám Huyết Vương Triều lại nhúng tay vào chuyện này?Trong trân doanh Dương gia kinh đô, tộc trưởng cùng với các vị trưởng lão đều nhìn nhau.
197 Dương Phàm phát hiện vị tu sĩ bậc cao trước mặt khiến người ta ngưỡng mộ nói chuyện tốt hơn trong tưởng tượng, cho nên hắn mới hỏi thẳng.
198 Từ nửa tháng trước Dương Phàm tiến vào bế quan sâu cũng không biết tình huống bên ngoài. Có lẽ hắn cũng không đoán trước được một lần bế quan sẽ hao phí thời gian dài như vậy, ở quá khứ mỗi lần hắn tiến cấp đều nhẹ nhàng trôi qua.
199 - HắnHắn bị thương!Ba gã ma đạo tu sĩ âm thầm nhìn trộm hưng phấn dị thường. Khẳng định hắn Trúc Cơ thất bại!Ba người này nhìn nhau trong đôi mắt đồng thời lộ ra vẻ vui mừng.
200 Dương Phàm vuốt ngón tav trái của mình theo hành động của hắn, trên ngón trỏ đột nhiên xuất hiện một chiếc nhẫn màu xám bạc. Chiếc nhẫn này thoạt nhìn có phong cách cổ xưa tự nhiên, không hề có chỗ kỳ lạ.