21 Tròn ba ngày, Từ Huyền mới khó khăn học xong những chiêu thức rải rác này. Trong khi tu luyện, hắn thỉnh thoảng kiếm linh tài ở phụ cận. Về phần chỗ sâu trong rừng, hiện giờ hắn còn không dám tiến vào, nếu như gặp phải dã thú hung ác độc địa, Từ Huyền không dám cam đoan có thể toàn thân trở ra.
22 Từ Huyền hít sâu một hơi, vận chuyển lực dồn vào quả đấm, thân thể như cánh chim nhẹ nhàng rơi xuống bên cạnh vách núi. Trong lòng hắn vẫn như cũ suy nghĩ theo hình tượng cánh chim, lăng không mà bay, nếu như có thể phát huy bí kíp chữ Phiêu tới đỉnh phong, có thể lướt đi trong thời gian ngnaw,s thậm chí còn bay lượn tự do như chim.
23 - Cùng nhau tiến lên!Lúc này bốn năm người kia lại không ngừng vọt lên. Từ lúc Từ Huyền đá trúng Từ Tiểu Hổ xong, đột nhiên mượn lực bay lên không trung, chân kia xẹt thành một hình vòng cung.
24 Hắn tập trung tâm thần tìm một vài thứ hữu dụng đối với chính mình, hoặc là hữu dụng đối với người thân. Trải qua nửa giờ sàng lóc, rốt cục Từ Huyền cũng tìm được vài thứ.
25 - Được rồi. Từ Huyền nhún vai:- Dù sao đi nữa ta cũng không có Linh Uẩn Thất để bồi dưỡng, chuyển cho các ngươi vậy. - Linh Uẩn Thất?Mấy vị Linh tài sư nghe vậy không khỏi mở to mắt lên, thần sắc thêm ngưng trọng vài phần, thiếu niên trước mặt quả nhiên là người trong nghề.
26 Thế nhưng mục tiêu nhân sinh của chính mình chẳng lẽ cứ như vậy mà chết sao?Trong đầu hắn chợt hiện ra lúc ở Bình Hoa trấn, cảnh tượng tiên tu giáng từ trên trời xuống để vô số phàm sĩ ngưỡng vọng kính nể.
27 Từ phụ và hắn sóng vai đứng chung một chỗ, vừa mới chuẩn bị nói, thần sắc liền ngưng trệ. - Cao quá…Từ phụ nhìn hắn, vẻ mặt cổ quái. Từ phụ vẫn nhớ rõ khi nhi tử hôn mê tại quáng địa, vóc dáng còn thấp hơn mình nửa cái đầu.
28 Đối mặt với Đổng lão kia, ngay cả Từ Đại Hổ cũng lộ vẻ cung kính. Làm thôn trưởng tiền nhiệm, tụ truyền vị Đổng lão này đã có tu vi đạt đến luyện thể ngũ, lục trọng, ngay cả tam gia trong thôn đều rất cung kính đối với hắn.
29 Luyện thể cửu trọng, mỗi một tam trọng là một cái vách năn, Từ Đại Hổ đạt được luyện thể tứ trọng mới cường hãn như vậy. Nhìn tình cảnh này, cho dù có bốn năm luyện thể tam trọng cũng không làm gì được hắn.
30 Hô! Vù vù! Vù vù vù…Thổ Nạp quyết tiến nhập tầng ba, khí huyết toàn thân lan ra tứ chi bách hải, hai chân hai tay Từ Huyền dùng một tư thế cổ quái như cự điểu ở giữa không trung, đột nhiên vận lực phách không.
31 Thế nhưng không chờ hắn tới gần, một luồng nước mạnh vọt tới, hắn chỉ có thể tránh né vô thức. Thình thịch!Thân thể Từ Huyền bị một con cá lớn đâm vào, hắn không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn.
32 - Thứ dị thảo này hàn khí bức người, khó có thể tới gần… đẳng cấp ít nhất là nhị phẩm linh tài, thậm chí còn cao hơn, lấy năng lực hiện giờ của ta dù có thành công cũng không bảo tồn được.
33 - Từ Nguyên, công tử Đại Từ gia. - Nghe nói tu vi của Từ công tử không tầm thường, văn võ song toàn, bên ngoài là tài tử phong lưu…Một ít thiếu nữ phía dưới hoài xuân, ánh mắt tĩnh lặng nhìn về phía công tử Từ gia kia, phương tâm khiêu gợi.
34 Chỉ là trong lòng hắn vẫn có chút thấp thỏm, ánh mắt liếc về phía cánh cửa học đường, rất sợ bóng ma Từ Huyền bất chợt xuất hiện. - Yên tâm đi, Từ Huyền ki sẽ không xuất hiện đâu.
35 Từ khi tu luyện Long Xà Cửu Biến, thân thể Từ Huyền lột xác, thể chất vượt qua phạm trù phàm nhân. …- Từ Huyền? Đây là mầm tốt theo như lời Đổng lão sao?Nữ giám khảo ở giữa khán đài có chút động dung, rõ ràng hơi kích động.
36 Nhìn từ xa nhìn lại, thân hình công tử Từ Nguyên phiêu phù giữa không trung, Từ Huyền ở dưới đất, hai người đan chưởng dính liền với nhau. Trong quá trình này, thân hình hắn mãnh liệt vặn vẹo, không ngừng hóa giải lực lượng, ngay cả thân thể Từ Nguyên cũng có chút khác giữa không trung.
37 Trong lúc hắn đang trầm tư kinh dị, cuộc chiến của hai gã thiếu niên trên trường lại xuất hiện biến hóa mới. Công tử Từ Nguyên hét lên một tiếng, đánh ra một chưởng mang theo kình phong kinh người, cả lòng bàn tay đỏ rực, toàn bộ bàn tay đều run lên bần bật.
38 - Ngươi không phải võ tu sao? Chẳng lẽ là ta nhìn nhầm. Nữ giám khảo thanh lệ hơi hòa hoãn thần sắc, lưu quang lam sắc băng lãnh ngưng tụ trong lòng bàn tay liền tiêu tán trong khoảnh khắc.
39 Lão giả không giận mà cười:- Ta xem ngươi có thể quật cường được bao lâu. Một khi qua ba năm này, ngươi sẽ bỏ qua thời cơ tu hành tốt nhất, ngày sau chỉ làm một dong binh.
40 - Thế nhưng lấy thực lực của Từ Huyền ngày hôm nay, muốn trả thù hắn dễ dàng vậy sao? Đại Từ gia trong thôn cũng không thể một tay che trời, ngoài tam đại gia tộc còn có chấp pháp thôn trường…Từ Nguyên nghiến răng nghiến lợi, diện mục dữ tợn, vẻ nho nhã ngày xưa không còn tồn tại nữa.