141 "Anh càng muốn đi xem hơn tôi mới đúng chứ?" Thất Dạ tức giận liếc người đàn ông một cái, khóe miệng nâng lên đường cong lạnh lùng. Người ta đánh nhau cũng không phải là vì cô, mà là vì người con gái mình yêu mến mới đánh, cô là người ngoài thì tham gia xem náo nhiệt làm gì? Bọn họ đánh sống hay chết cũng là chuyện của bọn họ, cô cũng không rỗi hơi mà đi nhúng tay vào.
142 Thất Dạ phản ứng rất là mau lẹ , cô lật người dậy, đem áo của Nam Tuyệt Hiêu ném qua. Mắt thấy người đàn ông kia nhanh chân bước đến, cô liền vòng qua ghế sa lon, kéo ra khoảng cách với hắn.
143 Con mẹ nó, muốn làm người khác mất mạng sao?Thân hình Thất Dạ tương đối khỏe mạnh. Thời điểm có người đẩy làm cô mất đi trọng tâm, cả người cũng mượn lực nhảy một cái lên trước.
144 Thời điểm Phí Nhĩ Lạc và Nam Tuyệt Hiêu đưa Thất Dạ đến phủ đặc cấp thượng tướng, Gia Mậu vẫn chưa về, thời khắc Thất Dạ ở cabin mới đột nhiên nhớ đến Thiên Đại vẫn còn ở trong đại điện Kaloka bên kia, mặc dù Nam Tuyệt Hiêu đảm bảo với cô, Thiên Đại chắc chắn không sao, nhưng cô vẫn không yên tâm, bảo quản gia Mã Lệ - Mạc Nại gọi điện đến phủ Ngõa La Luân xác nhận Thiên Đại đã trở về mới yên tâm.
145 Cử chỉ của Gia Mậu, cũng không nằm trong phạm vi ý nghĩ của Thất Dạ. Đang lúc hai người thực hiện động tác, người đàn ông dùng lực đẩy cô ra, cô đã chuẩn bị tư tưởng là mình sẽ bị người đàn ông này ném ra ngoài.
146 Nam Nhã Toa giật mình, đôi mắt đẹp khẽ chớp, đối với cử chỉ của Tát Khắc Tốn, trong lúc nhất thời không có biện pháp phản ứng kịp. Tát Khắc Tốn không buông cô ra, bàn tay của hắn đỡ lấy bả vai cô, những ngón tay thon dài như có ma thuật, trượt theo bả vai cô, xuống dưới cái eo thon nhỏ, nhẹ nhàng trêu đùa, cảm thấy co gái thở dốc đang chìm dần vào trong trêu chọc của hắn, tròng mắt của hắn tối sầm lại, cùng cô hôn sâu triền miên.
147 Quần áo trên người bởi vì ngón tay linh hoạt trêu đùa của người đàn ông mà từng cái từng cái bung ra, dĩ nhiên là Thất Dạ không vui mừng. Nhưng mà, giờ phút này, thân thể cô treo trên không, nếu như phản kháng, cô rất lo lắng Gia Mậu sẽ tức giận, sau đó trực tiếp đem cô ném xuống lầu.
148 Thất Dạ là một cô gái rất cá tính, nhưng có cá tính là một chuyện, bị việc đó gây ra tai họa bất ngờ lại là một chuyện khác. Đêm qua cô khiêu khích với Gia Mậu, kết quả lại làm chính mình: đau lưng!Mặc dù không hiểu được vì sao người đàn ông kia vẫn ném cô lên giường mới làm, chỉ là người nọ tối hôm qua lại vận động với cô vô cùng kịch liệt.
149 Bất kỳ là ai, bị nói trúng bí mật sâu nhất ở đáy lòng, chỉ sợ đều tức giận, biểu hiện giờ phút này của Gia Mậu, quả thật chính là giấu đầu hở đuôi. Thất Dạ nhìn vẻ mặt kia của anh, trầm mặc.
150 Những lời nói ghê tởm như vậy, Thất Dạ chưa từng nghĩ đến sẽ phát ra từ trong miệng của Gia Mậu. Bất luận trong đầu anh đang suy nghĩ cái gì, trong lúc nhất thời, cô đều không có cách nào tiếp nhận.
151 Mã Đinh • Bác bỗng nhiên rất bực. Bên trong phòng, trừ cái cô gái nằm ngang trên giường vì bị ngất ra, thì chỉ còn lại anh và Gia Mậu. Vì vậy, mặt anh lạnh như tờ giấy, liều mạng trừng mắt với Gia Mậu, nhưng những người khác không thấy.
152 Không cần phải nói, có thể ở trong phủ đệ đặc cấp của thượng tướng có những hành động như thế này đối với cô, trừ Gia Mậu • Dương • A Nhĩ Bá Đặc, còn ai vào đây?Giờ phút này, khuôn mặt tuấn lãng của người đàn ông hiện ra trước mặt cô, bàn tay anh khẽ vuốt ve khuôn mặt cô, con mắt sắc trước sau như một vô cùng tĩnh mịch.
153 Thất Dạ nghe như vậy trong nháy mắt, là khiếp sợ. Thậm chí, là sợ ——Gia Mậu nói lời này, thật sự quá kỳ quái rồi. Người đàn ông giống như anh cái gì cũng có, hơn nữa cao cao tại thượng.
154 Rõ ràng, không nên tin tưởng lời anh nói, nhưng là. . . . . . thế nhưng nhịp tim Thất Dạ lúc này như sấm, trong đầu, chỉ kêu gào: Lời này của anh, là thật!"Không thể nào.
155 Nghe lời nói của Gia Mậu, bên trong lòng của Thất Dạ trầm xuống. Trước mắt, bên trong hoàng thành Lạp Ma, thế lực muốn đối phó, không chỉ có chỉ là Cổ Thành Nữu Luân và thành Đức Lan những người kia rục rịch ngóc đầu dậy! Hôm nay Nam Tuyệt Hiêu tới hoàng thành Lạp Ma, mà Trát Tạp Tây cứu Y Toa Bối Lạp – Hi Nhĩ.
156 Y Toa Bối Lạp thế nào cũng không nghĩ đến, Thất Dạ lại có thể biết nói ra những lời này. Thời khắc tim cô đập mạnh và loạn nhịp, lại nghe được một tiếng hừ nhẹ truyền đến từ sau lưng, thân thể cao lớn của người đàn ông liền nhích lại gần.
157 "Em biết rõ!" Nghe Tư Á hỏi, Thiên Đại liền lập tức nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, mặt mày thanh linh, quật cường nhìn người đàn ông, nói: "Anh và Thượng tướng A Nhĩ Bá Đặc đại nhân, gia tộc Bác đáng lẽ đều về phe của Phí Nhĩ Lạc Điện hạ.
158 Thất Dạ là hộ vệ bản lĩnh, cho dù ánh mắt không cần xem xét, chỉ riêng dựa vào cảm xúc của vật kia, cơ hồ cũng đã biết nó là cái gì. Mặc dù trước đây bất kể là lần thứ nhất, Gia Mậu đều nhắc nhở, chỉ cần ra cửa nhất định cần thiết mang theo nó, nhưng trước đây cho tới bây giờ cô đều không sử dụng qua.
159 Đều là người cùng ở dưới một mái nhà, chạm mặt ở trong đình viện, cũng không tính là rất kỳ quái. Chỉ là, bọn họ gặp nhau, cũng có chút lúng túng. "Vương huynh.
160 Ở trong đám đông mãnh liệt chơi đùa, mặc dù náo nhiệt, nhưng là chuyện tình tuyệt đối làm người đau đầu. Nhất là, bên cạnh không ngừng có người gào thét, thời khắc cũng có thể khiến lỗ tai bị điếc ——"Cố gắng lên, cố gắng lên, đánh ngã anh ta ——""Mẹ nó, lên a.