21 Chương 37: Đầu óc rất tốt khiến cho. . . Thượng hoàng tám năm, nhân gian vào thu, Hào Hành vất vả tìm một con Tiêu Đồ, từ đất hoang Nam Hải đến đài sen tiên cảnh, tốn hơn bảy mươi canh giờ mới trói được nó lên trên tấm ván cửa.
22 Chương 39: Ta giúp chàng vui vẻ. . . Phát tiết xong xuôi thì vui mừng kéo Thái Thường ra về thôi! Ban đêm Thiên cung treo đầy các vì sao, dường như đặc biệt vui nhộn, chỉ riêng bữa tối trong điện Ngẫu Thần lại yên lặng một cách dị thường.
23 Chương 40: Chúng ta là thanh mai trúc mã. . . “Rời giường rời giường!” Một tay Thái Thường cầm theo một chiếc vỏ sò lớn hướng vào trong nhà gọi: “Thượng thần thượng thần nhanh rời giường.
24 Chương 41: Thượng thần phải xuất chinh. . . Từ sau khi hạ quyết tâm ở chung phi pháp với Hào Hành, mỗi ngày Thái Thường ngoại trừ buổi trưa đi đưa cơm cho Tử Loan, rảnh rỗi không làm gì liền dẫn tiểu tiên nga đổ xô đến đảo sửa lại căn nhà nhỏ, đào hầm lấp đất, chuẩn bị sau này đến dưỡng lão, dự tính tương lai mấy ngàn năm sau đều hao phí trong đây.
25 Chương 43: 【Phiên ngoại Tử Loan】. . . Mấy ngày trước, nữ thần Thượng Dao của Đông Hải đến Vân Tiêu điện dự thọ yến Vương Mẫu, mang theo một con cá vàng vây bảy màu đến chúc thọ.
26 Tử Loan thật sự không để ý nàng, xoay người đi ra ngoài. Cách rất xa, nghe được tiếng khóc của nàng nhỏ, lòng có chút níu kéo, liền nhẹ nhàng quay lại, cách cánh cửa chàng nghe được nàng từng lần một đang cố gắng đọc nhấn rõ từng chữ: “Chỉ Đoàn… Chỉ Đoàn… Tử Đoàn… Tử Đoàn…” Chàng đem nụ cười kia khắc cả trong tòa điện, dựa vào cửa nghe thanh âm của nàng ngủ say sưa.
27 Chương 44: Ngàn năm tỏ tình đã muộn. . . Nam Hải, tiên quận của Tinh Hoa tiên tử. Ngón tay nhỏ nhắn quấn tơ hồng ba thước xâu kim qua, mẩu vải vàng được khâu lại thêm mực đen hình thành một đôi tiểu hổ ở trên.
28 Chương 46: Thượng thần đánh người a!. . . “Điện hạ, ta gọt táo cho ngài ăn có được hay không?” Thái Thường ngồi ngưỡng cửa Cầm đài, trong tay giơ trái táo đỏ bóng loáng cười nói: “Đặc sản của Nam Hải, bán ở nhân gian hẳn là một lượng bạc.
29 Phiên ngoại: Tiểu tiên nga và Ti Cầm Đúng vào năm ấy tuyết rơi Nam Hải, ta đứng ở cửa cốc, cười với sư huynh: “Trăm ngàn năm chưa từng thấy qua bông tuyết rơi trên gò má, thì ra lạnh thấu như vậy ”.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 15