1 Chương 1: Bấc đèn phạm vào mười tám điều cấm Thái Thường vào hàng tiên năm trăm tuổi, nhưng chưa đủ làm tiểu tiên. Ngày thường chuyện cần phải làm chính là tu hành, tu hành, và tu hành.
2 Chương 3 Nàng ấy sờ tới cái gì?. . . Biết được Ngẫu thần lai lịch đặc biệt, trong điện khách lui tới khá đông. Thái Thường hễ vừa nghe tiên đồng trong điện báo lại có đại tiên, tiểu tiên nào đến thăm liền biến thành sợi bấc co lại trong đèn.
3 Chương 4: Ông chú thật là điển trai. . . Quỷ dị quỷ dị quỷ dị! Đêm khuya yên tĩnh Thái Thường vừa tu hành thắp đèn vừa nói thầm, mấy ngày gần đây dường như thượng thần này nhìn nàng rất khác lạ.
4 Chương 5: Thái Thường mất nụ hôn đầu tiên. . . Ơ ơ ơ… Thái Thường vẻ mặt đau khổ tay nâng Bát Thần kinh lưng cứng ngắc, ngẩng đầu nhìn hai chữ to dán trên tường một cái, vừa rồi Hào Hành tự viết tên của hắn lên.
5 Chương 7: Thái Thường muốn đi thi (hạ ). . . Sắc trời nhạt dần, tiếng chuông nơi điện Vân Tiêu vang lên tiếng chín mươi chín, nhân đó bốn phía các điện nổi lên tiếng ồn ào.
6 Chương 9 Cự tuyệt lõa nam!. . . Gần đây Hào Hành dạy Thái Thường vài pháp thuật nhỏ, ngược lại kích thích Thái Thường hứng thú học tập, chỉ cần ban ngày nàng không có chuyện gì sẽ tự mình khổ tâm nghiên tập.
7 Chương 11: Thái Thường không cho phép chê ta già. . . “Thượng thần thượng thần…” Thái Thường kích động ôm búp bê củ sen trong ngực vui vẻ xông vào điện: “Hồ nước hậu viện cũng thành tiên đó nha! Ngài mau tới xem xem, vật nhỏ này còn sống đó! Nó còn cắn tay ta nữa!” Hào Hành đang lo phê duyệt thiên thư nhàm chán không thú vị, thấy nàng đến thì hết buồn.
8 Chương 13 Bước đầu tiên với vợ chồng. . . “Huhu…” Thái Thường bị hắn xách vào trong nhà, không chút lưu tình ném lên giường. “Thượng… Thượng thần, ta còn hẹn thúc công…” “Hẹn hắn? Hẹn hắn cùng nhau trở về Nam Hải sao?” “Không không không… Hẹn hắn ăn khuya! Ăn khuya!” Thái Thường chắp tay trước ngực chống đỡ, mặt mày xuân quang nhộn nhạo nhìn hắn.
9 Chương 15: Thượng thần hấp dẫn hơn. . . Đi theo bên người là một đám tiên nga vóc người yểu điệu khuôn mặt xinh đẹp, Thái Thường nhăn nhó bước theo sát đằng sau Tiên Mẫu, không hiểu nổi vì sao ngắm cá còn gọi đến nhiều tiên nga phụng dưỡng đẹp mắt như vậy, rõ ràng là làm nổi bật dáng vẻ khó coi của nàng! Tiên Mẫu đang giảng giải vui sướng, không thấy tiếng đáp, xoay người thấy Thái Thường rủ đầu xuống dường như tâm tình không vui, liền kéo tay nàng lên, hiền từ cười với nàng nói: “Thái Thường sao thế? Không muốn theo lão thái bà này dạo chơi sao?” “A! Tiểu tiên không dám!” Thái Thường vội vàng lắc đầu: “Có lẽ là…là tiểu tiên đêm qua ăn không tiêu, sáng nay bị đau bụng.
10 Chương 17: Ẩn số về thân thế của bấc đèn nhỏ. . . Thái Thường ngồi ở cửa sông nhìn chằm chằm lắng nghe Hào Hành dạy tiên pháp cho đám môn sinh, ăn một hồi không còn hơi dấm nữa, đổi lấy tiếng cười của một đám người.
11 Chương 18: Đón chào cuộc sống mới tươi đẹp. . . Thấy bình minh, Thái Thường từ cây đèn bò ra ngoài, bởi vì eo thon hình như lại to ra một vòng, làm cho lúc đi ra nàng phải hít bụng vào mới không bị kẹt giữa chừng.
12 Chương 20 : Song tu. . . Sắc quỷ thượng thần này! Bắt đầu giở trò xấu thì một câu nói dư thừa cũng không nói, chỉ lo nghiêm túc đem đám xiêm y ngổn ngang và dễ dàng cởi bỏ tất cả đai lưng.
13 Chương 21: Ăn hết sạch, sẽ có em bé?. . . “Hu hu…” Sáng sớm đã nghe thấy tiếng Thái Thường ôm chăn ngồi trên giường khóc ròng, “Thượng thần… Ngài hạ lưu! Hic hic…” Hào Hành an ủi không được, đành phải dụ dỗ nàng: “Thật sự là song tu mà, nếu không nàng không cảm thấy thân thể nóng lên sao? Không cảm thấy thân thể rất mệt à?” Thái Thường ngừng khóc sờ sờ mặt của mình, lại kéo chăn ra sờ sờ ngực của mình… Đột nhiên thấy đáy mắt Hào Hành chất chứa niềm vui không rõ, chợt tỉnh ngộ bắt đầu gào thét nữa : “Ta nói ngài chính là lão sắc quỷ! Hạ lưu xấu xa! Hu hu…” “Đúng, bản điện hạ lưu, Thái Thường đừng khóc, có khóc cũng không thay đổi được gì.
14 Chương 23: Ngưu Lang và Chức Nữ. . . Mới sáng Hào Hành mở mắt ra đã bị hai con mắt thâm quầng của Thái Thường dọa cho hết hồn: “Thái Thường tiểu tiên? Cả đêm nàng không chợp mắt sao?” “Ừm…” Thái Thường chậm chạp ngẩng mặt nhìn Hào Hành, mặt mũi vô cùng bẩn thỉu hồng hồng như là đã khóc.
15 Chương 27: Ta biết rõ chân tướng sự việc mà!. . . Thái Thường thấy nữ quỷ không vui, thúc giục nàng ấy dạy mình thì không hay lắm nên an tĩnh nửa ngày ngồi gặm đào.
16 Chương 29 : Thượng thần khiêu vũ thật đẹp. . . Chúng tiên đồng phụng dưỡng bưng không xuể các món ngon mỹ vị đưa vào tẩm điện của Thái Thường. Lần này Hào Hành đến khiến nàng lập tức phát hiện ra bản thân ăn uống điều độ mấy ngày nay là quyết định không khôn ngoan thế nào! Nàng đói đến choáng váng xanh xao vàng vọt không nói, kể cả bị khi Hào Hành giở trò lưu manh cũng không còn sức lực.
17 Phiên ngoại nhỏ: Tết Trung Thu Thời gian rất lâu về sau, đến tận khi hai người đã thành thân và sinh con. Ngày nọ, Thái Thường kích động cầm lấy ngũ cốc về nhà, Hào Hành đang vội vàng đặt biệt danh cho hai đứa con trai, thấy một mình nàng cầm cái túi rất lớn, bèn đặt bút xuống qua giúp đỡ.
18 Chương 31 : Ta rất có khí chất !. . . “Xin lỗi, xin lỗi!” Đến nhân gian chưa tới nửa ngày đã là lần thứ ba va vào người khác! Thái Thường vừa xoa cái đầu bị đụng đau vừa cúi mình chào người ta.
19 Chương 33 Thái Thường bọc chăn ngồi trên giường hắt hơi, vừa rồi nàng uống không ít nước, giờ cả người chóng mặt. Hào Hành vào điện gọi tiểu tiên nga ra, trở lại chỗ Thái Thường ngồi rồi vuốt sạch nước bùn trên tiên bào cho nàng.
20 Chương 35: Để chúng ta xung hỉ?. . . Nhịp tim Hào Hành bình ổn, dùng sức xoa bóp mi tâm, xác định là Thái Thường đang ở diễn xuân cung sống, lúc này mà đang cầm chậu rỗng chắc sẽ lấy đập chết nàng.