101 Je Jae đã ngủ đúng 2 ngày, cô mất quá nhiều năng lượng cần được cung cấp lại. Lúc mở mắt ra đã nằm trong phòng V. I. P của bệnh viện. -Je Jae, cậu tỉnh rồi sao?Làm tớ lo chết mất.
102 _Cốc. . . cốc -Je Jae, anh xin lỗi, anh không nên giỡn như vậy, em mở cửa cho anh vào đi. -Hyun Woo gõ cửa nói Cô ở trong phòng không trả lời, dám làm cô xấu hổ hả, để cho anh chết đi, cô không thèm quan tâm.
103 Đợi y tá đi ra ngoài cô bất thình lình ngồi bật dậy, rút dây nhợ trên tay mình, thoăn thoắt nhảy xuống giường, sau đó lén lén lút lút đi qua phòng của Hyun Woo (haha tg thích khúc này nè) Cô mở hé cửa phòng của anh ra, nhìn vào bên trong.
104 Ngày hôm sau, là 1 ngày cực đẹp trời, mây trắng bồng bềnh trên bầu trời xanh, bên ngoài cửa sổ phòng bệnh, những chú chim đậy trên cành cây hót líu lo.
105 -Sẵn sàng chưa?-Hyun Woo hỏi, cô hiện tại đang ngồi trên chiếc xe lăn, anh là người đẩy, còn đứng ở hành lang -Rồi, xuất phát. -cô hứng hởi giơ cao 1 tay lên -Bắt đầu.
106 Cô và Dong Hwa ngồi vào hàng ghế trên hành lang, cô mỉm cười nói -Lâu rồi không gặp, anh vẫn khỏe chứ? -Vẫn khỏe, em bị bệnh gì sao?-Dong Hwa hỏi han -Em ổn, chỉ bị bệnh sơ sơ không đáng kể cho lắm, còn anh sao vào đây?-cô hỏi, trông anh không giống như bị bệnh -Anh có 1 người bạn bị bệnh nên vào thăm, tình cờ gặp em.
107 -Ai là em yêu của anh?-Je Jae lườm Hyun Woo 1 cái -Em còn chưa khỏe, anh có sai người làm vài món bồi bổ cho em. -Hyun Woo xem như không nghe thấy lời cô, đi đến ngồi cạnh cô, 1 tay khoác lên vai cô, thanh âm ngọt ngào nói nhưng mà thầm liếc Dong Hwa -Ai mượn anh?-cô gạt tay anh ra nhưng mà anh lại mặt dày tới mức để lên vai cô lại, lần này còn cố ý bấu chặt vào vai cô -Dong Hwa, đến bệnh viện bị gì sao?-anh nhìn Dong Hwa hỏi -Tôi có người bạn bị bệnh nên vào thăm, tình ngờ gặp Je Jae, 2 người cùng bệnh sao?-Dong Hwa hỏi khi thấy anh cũng mặc đồ bệnh nhân -Đúng vậy, chỉ sơ sơ thôi.
108 Người ta nói quân tử trả thù mười năm chưa muộn nhưng không trả thù bây giờ thì mười năm sau anh chắc gì trả được == cho nên, khi trời tối anh lập tức phi qua phòng bệnh của cô, trả thù là quyết tâm của anh :D Anh cẩn thận mở cửa phòng bệnh cô, thuận tay khóa cửa lại, ngộ 1 cái cô không có trong phòng, nghe tiếng nước chảy trong nhà tắm chắc cô đi tắm.
109 _Rầm Một cú giáng xuống nền nhà, làm cả thân cô đau ê ẩm, cô kêu buông thôi mà có cần thả mạnh vậy không? -Shin Hyun Woo, anh định làm tôi chết mới chịu à?-cô nhìn anh trừng mắt, đau chết cô rồi huhu -Em kêu buông mà, anh buông rồi đó.
110 Hôm nay là ngày cô và anh xuất viện, chỉ vừa nghe bác sĩ nói 2 từ xuất viện mắt cô đã sáng rỡ, miệng toe toét cười, quả thật 1 tuần trong bệnh viện là cực hình của cô nha nhưng mà cũng vui, chỉ tức cái Soo Jin và cả Ji Ki chỉ lo công việc, 1 tuần thăm cô chưa đến 7 lần == í nhầm 3 lần, còn Yoo Bo ngày nào cũng vào thăm tên đó, bạn bè xấu xa.
111 Chiếc xe từ từ lăn bánh chạy đi, vẫn là Hyun Woo tốt với cô nhất, chở cô về nhà mình để thăm ba mẹ. Bất ngờ là cả ba vừa bước vào nhà thì đột nhiên bùng 1 cái dây kim tuyến từ 2 bên cửa tung ra tứ tung bắn vào cả người cô.
112 Hôm nay tâm trạng của cô rất tốt, cười nói vui bên những người cô yêu thương quan tâm nhất khiến cô cảm thấy rất hạnh phúc. Đến tối thì Soo Jin, Ji Ki và Yoo Bo trở về nhà mình còn cô đi lên phòng mình tắm rửa, hôm nay 1 ngày chơi đùa cũng hơi mệt mỏi.
113 Ngay lúc mấu chốt, lý trí cô hồi phục lại, đã lâu rồi cô vẫn chưa thích ứng với loại kích tình này, trong 1 lúc ngắn ngủi khó tiếp ứng kịp -Tại sao?-anh dừng tay lại hơi chau mày, cố gắng áp chế dục vọng bên trong bản thân đang bùng phát -Anh vẫn chưa tắm.
114 Ánh nắng len lỏi vào khung cửa sổ, hơi luyến tuyến dừng lại khuôn mặt đang ngủ say của cô gái. Khẽ động đậy mi mắt, cô từ từ mở mắt ra. Không ngờ đập vào mắt cô đầu tiên là khuôn mặt đang ngủ say như thiên thần của Hyun Woo.
115 Sau khi VSCN xong, cô và anh cùng xuống dưới nhà ăn sáng, ăn sáng xong cùng nhau đến tập đoàn Dae Yeon, cô và anh cũng bỏ bê công việc khá lâu rồi. Chỉ là cả 2 cùng bước vào cửa tập đoàn, mọi ánh mắt đều dồn về họ, cô không quen với ánh mắt hiếu kì đó, vội nhích người xa anh 1 chút nhưng mà anh ác ý đi xích lại gần cô.
116 Đứng ở ngoài 1 hồi lâu, chị Rim Hee vừa vặn đi ra, thấy cô nở nụ cười tươi nói -Je Jae, mọi thứ vẫn ổn chứ? -Em vẫn khỏe, còn chị?-cô đáp lại -Chị khỏe, tìm chủ tịch sao? -Em có 1 hồ sơ muốn hỏi ngài chủ tịch, anh ấy có trong phòng không? -Có, ngài ấy đang vùi đầu vào công việc, đi làm lại đúng là có nhiều việc cần giải quyết.
117 Trong phòng họp tổng giám, quản lý các bộ phận cũng đã đến đông đủ. Nơi cửa chính chợt truyền đến tiếng bước chân, tất cả mọi người đứng lên cung kính chào -Chủ tịch Je Jae ôm Laptop có chút lo sợ lo lắng đứng cạnh Hyun Woo, những người trong phòng họp cũng quay nhìn cô với ánh mắt tò mò đoán thân phận của cô.
118 Mọi người nhao nhao châu đầu ghé tai thầm thì với nhau, gương mặt vị quản lý Ahn bộ phận có chút đỏ, giọng nói cũng rất không phục: -Cố vấn Park, cô nói tôi sai, cô có căn cứ gì? Cô ngẩng đầu lên, trên mặt treo một nụ cười nghề nghiệp, cố gắng nhớ lại những số liệu mình đã xem, rồi dùng giọng bình tĩnh chậm rãi nói: -Sáng hôm nay tôi vừa xem qua báo cáo liên quan đến dự án này.
119 Hầu hết mọi người đã ra khỏi phòng họp, chỉ còn cô vẫn đứng yên nhìn anh, cô thở dài thật khẽ, cô biết anh đang nghĩ gì? Cô nhớ năm năm trước cô gặp ông, ông luôn không ưng ý mình, trong buổi kỉ niệm thành lập công ty, ông cũng nói đứa cháu dâu phải là 1 thiên kim, môn đăng hộ đối.
120 Không biết là miệng ai mà đi đồn cả tập đoàn nói cô và anh có gian tình, hể gặp là liếc mắt đưa tình, tình chàng ý thiếp, nghe xong cô muốn đập vào bản mặt của cái tên lắm mồm đó, còn đi nói trong cuộc họp anh đã lên tiếng bênh vực cô, đủ thứ, nói chung không có cái gì tốt đẹp.
Thể loại: Xuyên Không, Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 50