Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Điền Duyên

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: Xuyên không, điền vănEditor: RongreuĐỗ Quyên bị ngã vào vùng núi của thời không xa lạ, linh hồn xuyên vào đứa bé mới sinh bị vứt bỏ. Được dưỡng mẫu nhặt mang về thôn Hoàng Đỗ Quyên.

Danh sách chương Điền Duyên


Chương 1: Tìm Kiếm Đào Viên

1 Một buổi tối tháng 6, trong sân trường đại học Võ Hán, Đỗ Quyên và bạn trai Lý Đôn đi dọc theo sân thể dục một vòng lại một vòng. Đèn đường mờ nhạt mông lung, tạo nên bầu không khí mang chút sầu ly biệt.


Loading...

Chương 2: Khoảnh Khắc Ngưng Tụ Thành Vĩnh Hằng

2 Xuống núi, chỉ thấy một tảng đá sạch sẽ theo con đường nhỏ từ núi uốn lượn kéo dài, hướng vào thôn, so với khu đường núi hoàn toàn bất đồng; bên đường là một cái dòng suối nhỏ trong vắt, cũng chảy về phía trong thôn.


Chương 3: Sinh Con Nơi Hoang Dã

3 Nước Đại Tĩnh, thành Kinh Châu huyện Trúc Khê, sâu qua 3 ngọn núi có thôn Thanh Tuyền, nước non tung hoành, lấy tên của dòng suối.

Tháng 4, núi quanh thôn Thanh Tuyền phủ đầy hoa rừng rực rỡ.


Chương 4: Rừng Hoang Kiếp Khác

4 Nàng không khỏi hô to một tiếng “Con a, mẹ tới!”

Liền lảo đảo bò lết nhào qua, ôm lấy đứa nhỏ, vừa khóc lại cười; trái lại đứa bé kia, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, trên mặt vẫn còn nước mắt, vung hai quả đấm nhỏ ra sức khóc, trong vòng tay ôm ấp của mẫu thân cũng không thể làm cho hắn ngừng tiếng khóc bi thương.


Chương 5: Tên Không Được Tự Nhiên

5 Đương nhiên không ai trả lời nàng, Phùng Thị lại ngất đi.

Cho dù nàng không ngất đi, cũng không thể trả lời Đỗ Quyên, bởi vì nàng nói ra vẫn là y nha tiếng khóc.


Chương 6: Ăn Hiếp Người Nhu Nhược

6 Đỗ Quyên bị phụ thân mới ôm, và với bước đi của hắn, chỉ cảm thấy thân mình chấn động, không biết đi phương hướng nào.

Vẫn chưa đi xa, rất nhanh hắn liền dừng bước, kêu lên: “Đại Đầu ca? Đại Đầu ca, ngủ sao?”

Đỗ Quyên liền nghe thấy một tiếng hỏi “Ai vậy?”

Trên đỉnh đầu đáp: “Là ta, Hoàng Lão Thực.


Chương 7: Bí Mật Không Thể Nói

7 Lúc này vợ Đại Đầu không phản đối nam nhân nhà mình, chỉ do dự nói: “Này. . . Không được tốt! Đây là chuyện tốt, ta vừa thấy cô gái này liền thích. Chỉ là lúc này mà nói thật không phúc hậu, giống như chúng ta cố ý ép buộc nhà hắn.


Chương 8: Tiểu Thư Tỷ Gọi Hoàng Tước Nhi

8 Hiểu điểm ấy, Đỗ Quyên vẫn hết sức đồng tình Phùng Thị.

Không chỉ đồng tình nàng mất con trai, còn bởi vì đứa con mất đi rất có khả năng là Lý Đôn.


Chương 9: Mẹ Không Sữa

9 Sau khi hai người đàn ông trở về, vợ Đại Đầu phân công đem con gà kia giết, thu thập bỏ vào hầm. Vội một hồi, đợi vợ Hoàng Lão Thực ăn cơm, Lâm gia hai người mới cáo từ rời đi.


Chương 10: Một Chén Canh Gà

10 Hoàng Lão Thực không ngờ hắn thông tình lý như vậy, vô cùng cảm kích, nói cảm tạ.

Phùng Thị vẫn không lên tiếng.

Đỗ Quyên trơ mắt nhìn mình bị ném vào trong hố Lâm Đại Đầu đào nhưng không còn cách nào.


Chương 11: Suýt Chút Nữa Bị Đè Chết

11 Vợ Đại Đầu đỏ mặt nói: “Đệ muội cũng đừng chê cười ta. Chúng ta ở cách vách, tính tình chồng ta ngươi cũng hiểu được chút, cái khác đều tốt, chỉ là tâm quá nhỏ, có chút keo kiệt.


Chương 12: Bộ Dạng Không Giống Cha Mẹ

12 Tiếng kêu của Đỗ Quyên rốt cuộc kinh động đến Phùng Thị và vợ Đại Đầu.

Hai người quay đầu nhìn lại, đều cực kỳ hoảng sợ: “Ái da, đây là làm sao?”

Vợ Đại Đầu mắng: “Tiểu tử đáng chết, xem đè muội muội hỏng rồi!”

Phùng Thị vội nghiêng người ôm lấy Lâm Xuân, đưa cho vợ Đại Đầu, mình lại ôm lấy Đỗ Quyên, vỗ sau lưng nàng, dỗ nói: “Đừng khóc! Đừng khóc! Bị đè hỏng rồi? Có đau hay không?”

Đỗ Quyên ủy khuất cực kỳ, khóc hai tiếng lại không muốn khóc, cảm thấy lao lực, tràn ngập oán niệm nhìn tiểu Lâm Xuân, nàng vừa ý thức được mình ăn một chuỗi nước miếng của hắn, tức đòi mạng.


Chương 13: Người Nhà Mẹ Đẻ Tới

13 “Trẻ nhỏ như vậy, nhăn thành một đoàn, quỷ biết giống ai. ” Phùng Thị như lơ đãng nói.

”Đứa bé này không nhăn chút nào. Thật sự! Xem khuôn mặt nhỏ nhắn này, mắt mũi đoan chính, so với cha mẹ mạnh mẽ rất nhiều.


Chương 14: Sui Gia Lên Võ Đài

14 Ông thông gia gọi Phùng Trường Thuận, thân hình cao lớn, là người thẳng tính tình kiên cường. Tính tình Phùng Thị di truyền từ hắn. Tự lúc hắn vào cửa vẫn đánh giá, đem người trong viện trong phòng đều nhìn qua một lần, phát hiện bà thông gia không ở đó, mặt liền trầm xuống.


Chương 15: Với Kiếp Trước Một Dạng Cổ Thôn

15 Hoàng đại nương “Ách, a” hai tiếng, không biết trả lời thế nào.

Trước mặt hai ông bà thông gia, Hoàng lão cha tự thấy mất mặt mũi, tiến lên giơ tay đánh rớt cái bát trên tay bà già, quát: “Ăn! Ngươi còn có tâm tư ăn? Bên kia bận rộn đến mức rối tung, ngươi thu thập xong không đi qua hỗ trợ, đem trứng gà luộc ăn.


Chương 16: Tắm Ba Ngày

16 Nắng xuân chiếu ấm áp, không gắt. Gió nhẹ xẹt qua như lụa mỏng vờn trên mặt, cực nhu hòa, cực mềm mại, rồi nhẹ nhàng trượt đi.

Từ phòng sản phụ đi ra, Đỗ Quyên cảm thấy không khí bên ngoài đặc biệt tươi mát.


Chương 17: Người Trong Núi

17 Đỗ Quyên bị chọn mắt rốn trước, đâm lỗ tai, sau đó Vương nãi nãi lại lấy trứng gà luộc chín lột vỏ lăn lộn trên mặt nàng, làm nàng kinh dị không thôi: đây là làm mỹ dung?

Tiếp theo, Vương nãi nãi lại dùng một nhánh hoàng liên mới hái lau vài cái trên miệng nàng, nói: “Hoàng liên hoàng liên, trước khổ sau ngọt!”

Cái này tốt, Đỗ Quyên nghĩ.


Chương 18: Nói Ra Chân Tướng

18 Phùng bà mụ đi ra, vừa lúc nghe lời nói này, đi qua chen miệng nói: "Ở trong núi còn bị thiếu củi đốt đến nỗi Tú Anh phải lên núi đốn củi sao? Ngươi tùy tay tiện chân cần mẫn chút, không nhất định phải đi thật xa chặt cây tùng, ngươi ngay tại núi sau nhà chặt ít nhánh cây, phơi khô làm củi cũng như nhau.


Chương 19: Ông Ngoại Anh Minh

19 Phùng bà mụ mặc kệ nàng có sữa hay không sữa, lẩm bẩm nói: "Là con trai? Là con trai? Không có khả năng! Sao lại có chuyện trùng hợp như vậy! Không phải là ngươi nghĩ con trai muốn điên rồi, không bình thường, tự mình nghĩ ra? Nếu không nữa thì, ngươi lúc ấy hoa mắt nhìn lầm rồi?"

Phùng Thị vừa rơi lệ, vừa từ bên gối đầu lấy ra một vật cho Phùng bà mụ xem, chính là miếng lụa màu xanh bao trên người Đỗ Quyên lúc ấy.


Chương 20: Vào Núi

20 Phùng Trường Thuận lại nói: "Ngày mai ta và con rể vào núi, gọi Hưng Phát và vợ hắn đi vào. Minh Anh cũng đi, hái chút trà dại và măng mang về nhà, lại lưới chút tôm cá thêm đồ ăn.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Mĩ Nam Bức Hôn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Thiên thần bóng tối

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 94


Hải Đường Hoa Lệ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 23



Bệnh Tình Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 29



Lãng quên

Thể loại: Tiểu Thuyết, Ngôn Tình

Số chương: 7


Yêu Phải Nha Đầu Hai Mặt

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 29


[Quyển 2] Bất Lương Quân Hôn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 14


Mộng Vô Thường

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 21