181 Ban đêm, mặt biển giống như bị mực nhuộm dần, một mảnh tối đen khôn cùng. Trên trời không trăng không sao, chỉ có từng đợt sóng biển vỗ vào bờ cát, mang đến từng trận tiếng vang vọng.
182 Ảnh vệ Thẩm Thiên Phong dạy dỗ, khinh công tất nhiên không thể khinh thường. Trên tường thành rất nhanh liền chiến thành một đoàn, tiếng đao kiếm chém giết không dứt bên tai, Ôn Liễu Niên vẫn là lần đầu tiên lên chiến trường, tuy nói biết rõ bên trong có vài phần ý tứ diễn trò, nhưng cũng thấy rất lo lắng, ngửa đầu nhìn cơ hồ không dời mắt.
183 Nụ hôn nóng rực dần dần dừng ở chân mày khóe mắt, Ôn Liễu Niên nhắm mắt lại thích ứng một phen, cảm thấy vẫn là rất khẩn trương ! Vì thế đẩy đẩy hắn: "Chờ một lát đã.
184 Tuy nói biện pháp của Ôn Liễu Niên có chút kì lạ, bất quá cẩn thận ngẫm lại cũng là tựa hồ có thể làm. Vì thế buổi chiều ngày đó, ám vệ liền tìm được khúc phổ ở trên đường, lại mua một cây sáo ngọc, đồng thời giao cho hắn.
185 Màn đêm dần sâu, trên mặt biển gió thổi lớn dần. Đèn lồng treo hai bên bảo tháp lung lay sắp đổ, đột nhiên 'Phựt' một tiếng rớt xuống, giây lát liền dấy lên ngọn lửa hừng hực.
186 "Rốt cuộc ngươi là người của ai?" Thái Thần hỏi lại lần nữa, "Cho dù chết, cũng phải để ta chết minh bạch. "
"Ngươi không có tư cách chết minh bạch.
187 Cơm chiều gồm những món thanh đạm như mì xào rau xanh, tôm xào thịt bằm, trứng chưng, dưỡng dạ dày là dưỡng dạ dày, mùi vị thật sự là rất ngon, chỉ là hơi nhạt, ngay cả muối đầu bếp cũng không chịu bỏ nhiều thêm một chút.
188 Tại mặt biển mờ mịt không thể so với đất liền, sau khi trôi một đêm, trong lòng mọi người đều có chút không yên, lại thấy xung quanh không hề có bóng dáng đất liền, cũng không thể không suy xét đến chuyện trở về.
189 Đêm dài người tĩnh, Sở Uyên buông quyển sách trong tay, cảm thấy hơi mệt, vừa định ra bên ngoài hít thở không khí, Diệp Cẩn lại vén rèm bước vào.
"Sao còn chưa nghỉ ngơi?" Sở Uyên có chút ngoài ý muốn, "Cũng sắp tới giờ Tý rồi.
190 "Nếu ta tính không sai, ba ngày sau vùng này sẽ nổi sương mù. " Ôn Liễu Niên mở ra bản đồ đặt ở trên bàn, "Hơn nữa theo hướng của dòng chảy, chiến thuyền thiết giáp rất dễ dàng có thể kề cận đảo Bạch Sương.
191 Giữa trưa, mấy chiếc chiến thuyền thiết giáp đúng hạn ngừng, tiếp Ôn Liễu Niên và người còn lại về đại doanh. Đương nhiên, vì để lấy lòng Diệp cốc chủ, ám vệ đã xắn tay áo chặt cây làm bè gỗ, kéo con chim báo tang đang bị ngất xỉu về.
192 Bờ bên kia lốm đốm u quang, càng lúc càng dày đặc, lúc đầu cho rằng là lửa quỷ, về sau lại phát hiện giống như là từng đôi mắt.
"Rốt cuộc là thứ quái quỷ gì vậy.
193 Trong biển lật ra cơn sóng gió động trời, từng tấm lưới cực lớn đầy gai sắt được tung vào trong biển, bầy hải hầu muốn dùng lực chọc thủng cách trở, nhưng ngược lại bị gai bén nhọn tẩm qua kịch độc hung hăng đâm vào thân thể, trong tiếng giãy giụa rít gào, máu nước nhanh chóng tản ra, đem nước biển cũng nhuộm thành màu đỏ đen.
194 "Đây chính là Ân nhai hả?" Đứng ở chân núi, Ôn Liễu Niên ngẩng đầu nhìn lên trên.
"Ừm. " Triệu Việt kéo áo choàng bọc kín hắn, "Năm đó sau khi sư phụ bệnh qua đời, các sư huynh đệ còn lại cũng lục tục rời khỏi nơi này, ốc trạch e là đã sớm thành một mảnh phế tích.
195 【 Thượng Vân Trạch x Mộc Thanh Sơn 】 Thi hội -- Chúng ta thật sự chưa làm gì hết a !
***
Giữa trưa trời nắng chan chan, khiến cây cối trong viện cũng héo rũ.