Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Yêu Trong Mùa Tuyết Rơi

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 25
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, nam nam sinh tửNgười dịch: DanfuBeta: Bạch Nhật MộngCâu chuyện kể về tình yêu của một tiểu thụ vô cùng bình thường và một anh công lăng nhăng vô cùng đẹp trai.

Danh sách chương Yêu Trong Mùa Tuyết Rơi


Chương 1-1: Tiết Tử

1 Văn Vũ, nam, 19 tuổi, 175cm, 65kg. Tướng mạo bình thường, lòng tự ti rất cao, chưa từng yêu, nhưng tình cảm phong phú, một tiểu thụ không chịu công khai! [Còn rất nhiều đặc điểm tính cách, trong văn tự xem ha!] Gia cảnh bình thường!

Duẫn Lạc, nam, 20 tuổi, 181cm, 70kg.


Loading...

Chương 1-2: Lần Đầu Gặp Gỡ

2 Ánh mặt trời sáng tỏ, từng áng mây nhè nhẹ trôi đi. Vì gần biển nên thành phố này dù là vào mùa hạ cũng không nóng lắm. Ưỡn người ra một cách lười biếng, ngáp một cái, Văn Vũ lại bắt đầu cuộc sống của một ngày mới!

Ba mẹ của Văn Vũ đều ở thành phố A, còn bản thân đi học ở thành phố B – nơi ông bà nội đang ở, nhưng để cho thuận tiện, cậu tự mình thuê một căn phòng nhỏ cách nhà khá xa, cuộc sống ngày qua ngày rất là thoải mái đó! Tắm rửa xong, thu dọn cặp sách đàng hoàng, cậu chuẩn bị đi bộ đến trường, theo cách nói của Văn Vũ thì “Ai ai cũng phải có trách nhiệm bảo vệ hoàn cảnh xung quanh mình, đi bộ vạn tuế, ngồi xe là lãng phí!”

Trên đường đi, Văn Vũ tự lẩm bẩm “Mắt phải của mình sao cứ giật hoài thế này? Tuyệt đối đừng xui xẻo nha! Ông trời phù hộ” [Tiểu Vũ, không phải ta không giúp ngươi, đây là ý trời, Tiểu Ngư cũng hết cách!]

Đá viên đá nhỏ, đi đến trước cửa trường học, chỉ nghe một tiếng!

“Tiểu Vũ, đến sớm thế! Ăn sáng chưa?”

“A Bằng, uhm! Ăn rồi! Cậu cũng sớm quá! Sao lại chạy xe đạp thế?!”

“Uhm! Tiểu Tân đâu? Không phải hôm nay tụi nó không đi học sao? Sao cậu không dắt nó theo?!”

“Còn đang ngủ đó! Ngày nào cũng ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn! Vậy mà vẫn là không mập nổi! Cả nhà chúng tớ đều nôn nóng muốn chết đây! Nhưng mà đừng mập giống như tớ vậy là được! Haha”

“Đâu có! Không mập, cậu không mập chút nào! Đi thôi, chúng mình lên lớp thôi! Không đúng, là đến thư viện chứ!”

“Đi thôi!”

Ý trời là ai việc không ai có thể nói trước được, cuộc đời đã bình yên gần 20 năm của Văn Vũ được thay đổi trong giờ phút tiếp theo đó!

“A Bằng, tớ đi mua ly trà sữa khoai môn, cậu đợi tớ chút!” Văn Vũ nghĩ một hồi, chạy về phía căn tin!

“Lần này không sợ mập ra sao???” Từ Bằng mặt đầy ý cười, hướng cậu nhướng nhướng mày!

Mua xong trà sữa, bản thân vừa uống vừa chạy về phía thư viện, chỉ nghe Từ bằng hỏi:

“Cậu vừa đi vừa uống không sợ bị sặc à? Không phải cậu nói là không ăn vặt nữa sao?? Ý chí giảm béo của cậu đâu? Lão đại!” Vẻ mặt như muốn nói: hết biết nói sao với cậu.


Chương 2: Dần Có Ấn Tượng Tốt

3 “Không phải chứ, quần áo quái gì thế này, tối hôm qua rõ ràng đã giặt xong rồi, mà sao giờ vẫn còn!?” Tiễu Vũ nghĩ trong lòng, “Nói không chừng mờ như vậy, hắn cũng không thấy ra, nếu thật sự không được thì đền tiền vậy, mình không muốn có dính líu gì với trai đẹp hết!!!” Cậu đeo cặp lên rồi đi khỏi căn phòng nhỏ, nhẹ nhàng đóng cửa lại, cậu sợ làm ồn khiến em trai thức giấc!

“Alo? A Bằng, cậu qua đây chở tớ, tớ không muốn đi bộ!” Tiểu Vũ tối hôm qua vì giặt đồ mà thức tới khuya, nên hôm nay đặc biệt không có tinh thần, còn phải ứng phó với anh đẹp trai kia nữa, thật đúng là lực bất tòng tâm!

“Sao rồi? Nghe có vẻ như cậu không khỏe à? Ngủ không ngon sao? Tớ đến ngay đây!” Từ Bằng đạp đi rất nhanh!

Hai người, một chiếc xe, một cậu trai vẻ ngoài bình thường ôm lấy eo của một cậu đẹp trai, thật đúng là hủy hoại phong cảnh trên đường mà.


Chương 3: Thư Tình

4 Người dịch: Fu

Beta: Bạch Nhật Mộng

Cuối cùng cũng bắt đầu giờ học rồi, trong đại học có rất nhiều bài lý luận giáo viên đều đọc từ trong sách, nên rất nhiều người đều đang ngồi làm việc riêng! Tiểu Vũ và Từ Bằng ngồi chung với nhau, hai người đang nhỏ tiếng thảo luận một cách rất vui vẻ, Duẫn Lạc một mình ngồi ở một góc bấm điện thoại, đôi lúc khóe miệng lộ ra nụ cười tà mị! Đúng lúc này Tiểu Vũ nhận được một tờ giấy! Chán nản mở giấy ra, trên đó ghi:

Văn Vũ:

Chào bạn, mình là Vương Tuyết, phiền bạn viết dùm mình bức thư tình nhé! Loại rất cổ điển, hàm súc ấy! Cám ơn bạn ha!

Vương Tuyết.


Chương 4: Lần Đầu Tiên

5 Mở cửa, ló đầu ra, lúc tính nhìn xem thằng tiểu quỷ đó ngủ chưa thì nhận được một tin nhắn: “Anh hai, em ở nhà bà nội, không về nữa đâu! Yên tâm đi nha! Tiểu Tân” [Lạc nào đó: Thời cơ tốt, đây đúng là trời cũng giúp ta! Tiểu Vũ, em là của anh rồi …]

“Thằng tiểu quỷ này!” Tiểu Vũ nghĩ, bị một người cao to như vậy dựa vào người thật sự rất khó di chuyển, không dễ dàng gì mới đến được phòng ngủ, cậu vốn muốn thoát thân, nhưng lúc oay người lại thì bị người ta đè xuống! Trong lúc đầu óc còn đang trống rỗng, môi sớm đã bị phủ lên, không thốt ra được bất kì một chữ nào, từ từ hai hàm răng bị ép mở ra, đầu lưỡi trườn vào, mút mát, sục sạo, trêu chọc lấy một cái lưỡi khác, một tiếng hừ nhẹ “Uhm A” phát ra.


Chương 5: Bắt Gặp

6 Người dịch: Fu

Beta: Bạch Nhật Mộng

Ánh nắng vẫn rất chói chang, rọi qua cửa sổ phủ lên thân người đang say ngủ. Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa, Duẫn Lạc cảnh giác mở mắt ra, nhìn người ở kế bên còn đang ngủ, ngồi dậy nhìn về phía cửa, chỉ nghe thấy một tiếng gào to:

“Anh hai, sao anh còn chưa làm bữa sáng cho em? Anh ngủ nướng nha!” Tiểu Tân dứt lời liền mở cửa phòng của Tiểu Vũ ra, bị cảnh tượng trước mắt làm cho đơ cả người! Miệng mở thành chữ O! Quát lớn:

“Văn Vũ! Chuyện gì thế này? Anh đứng lên cho em!” Nhìn thấy anh hai cả người trần truồng, bên trên phủ đầy dấu hôn, cậu quay đầu về phía Duẫn Lạc: “Duẫn Lạc?? Duẫn nhị thiếu gia, mẹ kiếp đồ khốn! ”

Tiểu Vũ nghe thấy tiếng quát tháo lớn liền hé cặp mắt còn đang ngái ngủ ra, trông thấy Duẫn Lạc với Tiểu Tân nhìn nhau tóe lửa, thân trên của Duẫn Lạc trần truồng, còn cùng với mình nằm chung một giường, bản thân còn là …… Tiểu Vũ la lớn: “Sao lại thế này? Sao anh lại ở đây? Đây là ……”

“Em quên rồi sao? Tối hôm qua em còn rất thoải mái mà! Sao nào? Thằng nhóc này đến thì em không thừa nhận à? Thật không ngờ em cũng là một đứa *** đãng vậy.


Chương 6

7 Người dịch: Fu

Beta: Bạch Nhật Mộng

A Bằng cùng Tiểu Vũ đến lớp học, Âu Dương đưa họ đến trước cửa thì lên lớp rồi. Tiểu Vũ vừa ngồi xuống, thì thấy Duẫn Lạc đang bước qua đây, cậu chỉ biết cuối đầu xuống rồi nghe người đó nói: “Khỏe hơn chưa? Làm bạn giường của tôi đi hay là tình nhân đây!”

Tiểu Vũ đờ cả người, còn A Bằng phẫn nộ nhìn Duẫn Lạc.


Chương 7: Tâm Động, Người Cùng Phòng Không Ngờ Tới

8 Người dịch: Fu

Từng bước một đi về phía Duẫn Lạc, hắn đang quay lưng về phía cậu, cái thân hình thon dài ấy làm cho Tiểu Vũ có cảm giác muốn ôm chầm lấy, chậm rãi buông một câu: “Đến rồi à? Sao sớm vậy?”

“Uhm, em muốn nói gì không? Em sẽ chấp nhận anh chứ?”

“Duẫn Lạc, chúng ta không thích hợp! Anh là một người nổi bật, đẹp trai, phóng khoáng, mà tôi ngay cả chú vịt xấu xí cũng chẳng bằng; chúng ta là những người bước đi trên hai con đường khác nhau, anh không nên bước vào cuộc sống của tôi, ngoại trừ những việc thật sự cần thiết, sau này xin đừng đến tìm tôi nữa, chỉ vậy thôi.


Chương 8: Tình Cảm Đậm Sâu Hơn Trong Sự Trắc Trở

9 Người dịch: Fu

Beta: Bạch Nhật Mộng

“Tiểu Lạc, con tính dẫn boyfriend về nhà sao? Có phải là một chàng đẹp trai không? Woa kaka! Mong đợi quá!!”

Đây chính là Duẫn mama – Lưu Khả Y, một hủ nữ!

“Mẹ ơi! Mẹ làm ơn bình thường tí đi! Tiểu Lạc, bộ em tính dẫn ai về thịêt hả?” Quay đầu nhìn về phía Duẫn Lạc, “Tiểu Lạc, em chưa từng dẫn ai về nhà cơ mà.


Chương 9: Quyết Định Yêu

10 Người dịch: Fu

Beta: Bạch Nhật Mộng

Duẫn Lạc tìm cả ngày cũng không thấy bóng dáng Tiểu Vũ đâu, về đến nhà liền cả đêm không ngủ được, chỉ có thể không ngừng suy nghĩ, hắn với Tiểu Vũ rốt cuộc là quan hệ gì?

Duẫn mama mở cửa phòng ngủ bước vào, “Tiểu Lạc, mẹ muốn hỏi con một chuyện, con có thích cậu trai đó không? Hoặc nói là trân trọng!” Thấy con trai không lên tiếng, bà tiếp, “Thích là một loại cảm giác, yêu là một loại trách nhiệm! Nếu là yêu, mẹ nhất định ủng hộ con! Nhưng nếu chỉ vui chơi qua đường, con trai, cậu trai đó là loại người rất tự ti, nếu con chỉ là đùa vui, thì cậu ta sẽ …… Haizz! Con tự mình tính đi.


Chương 10

11 Người dịch: Fu

Sớm mai, người trong lòng còn chưa tỉnh giấc, vết hôn trên cổ rất ám muội. Duẫn Lạc không chịu được cúi đầu ngửi lấy hương hoa nhài thoang thoảng trên cổ hắn, nhẹ nhàng hôn lên trán… …

Một hồi nhạc chuông, Duẫn Lạc cầm điện thoại lên, bực mình: “Mẹ, làm gì thế? Không biết con đang ngủ sao? Cái gì? … …Được…con về ngay… … “Duẫn Lạc nhíu mày nhìn người còn chưa tỉnh, nói một câu: “Xin lỗi, anh sẽ về ngay.


Chương 11: Biết Được Rồi, Nên Rời Khỏi Không?

12 “Họ Duẫn kia, bây giờ đến quán café Thượng Phẩm… …Không được! Trong vòng 10 phút, được không thì ngươi tự tính đi. ” Âu Dương tắt điện thoại, trong lòng lại có tí mùi vị ngọt ngào, cảm giác được người khác nuông chiều thật tốt đó.


Chương 12: Dịu Dàng

13 Tiểu Vũ không ngủ được, từ rất sớm là đã dậy rồi, trong lòng nghĩ: Lạc, anh đang ở chỗ của cô ấy sao? Mặc quần áo vào, đón xe đến chỗ của Điền Vũ Hòa, bản thân ngồi trong một góc, rất lâu sau, Duẫn Lạc dắt lấy tay của Điền Vũ Hòa bước ra rồi, hai người đi về phía bệnh viện…Có lẽ, là đi kiểm tra đứa trẻ, quả thật rất xứng đôi đó! Lạc, tại sao anh không nói cho em nghe vậy? Cho dù anh nói rồi, em cũng sẽ lý giải, dù gì em là đàn ông, chúng ta sao có thể sống chung với nhau được? Huống hồ, anh lại ưu tú như vậy…Trong lòng Tiểu Vũ rất đau buồn, rất đau buồn…

Một mình lại đến bãi biển đó, nước biển vẫn không ngừng ập về phía bờ, sự cay đắng trong lòng còn đắng hơn nước biển, đập vào còn mạnh hơn…

Một mình bước trên đường, đi một cách vu vơ, đột nhiên dưới chân xuất hiện một đôi giày, Tiểu Vũ muốn tránh, nhưng đôi giày đó căn bản là không muốn cho qua, Tiểu Vũ ngước đầu lên.


Chương 13: Lựa Chọn Sau Sự Dịu Dàng

14

Hơi nước trong phòng tắm bao phủ cả hai người, Duẫn Lạc không thể chờ đợi được nữa mà hôn Tiểu Vũ, lần đầu tiên Tiểu Vũ chủ động một cách quá đáng vậy, đôi chân để lên eo của hắn, nước thuận theo cơ thể của hai người chảy xuống, ám muội……Duẫn Lạc vuốt ve lấy vòng eo của Tiểu Vũ, mỗi lần đều vuốt ve một cách không cầm lòng được, hương hoa nhài thoang thoảng, đưa tay vê lấy hai “quả chín” trước ngực của Tiểu Vũ, chiếc lưỡi nhân lúc TIểu Vũ đang thở dốc liền đưa vào, khuấy trộn lấy……

“ Uhm a”

Tiểu Vũ giãy giụa ra, Duẫn Lạc tưởng là làm sai gì rồi, nhìn lấy hắn.


Chương 14

15 Bởi vì Điền Vũ Hòa không cẩn thận vấp ngã, đứa con bị va phải, nhưng may là không sao. Cả nhà Duẫn Lạc ở bệnh viện chăm sóc cô ta gần một tuần, người trong lòng Duẫn Lạc nhớ đều là Tiểu Vũ.


Chương 15: Sự Thật

16 Đã rời khỏi Duẫn Lạc nửa tháng rồi, nôn mửa càng lúc càng nghiêm trọng, may mà có Tiểu Tân chăm sóc mình, Âu Dương cùng Từ Bằng cũng thường qua đây, nhưng hôm nay thật là quá rồi……

“Anh hai, chúng ta đi bệnh viện đi! Anh hai, anh sao rồi?” Tiểu Vũ đã quá yếu rồi, nôn, còn không ăn cơm được, đột nhiên ngất xỉu, Tiểu Tân lập tức dìu lấy hắn.


Chương 16

17 Duẫn Lạc đấu tranh hết mấy ngày cuối cùng cũng bước lên con đường đi tìm nhà của Văn Vũ. Hắn không biết làm sao đối mặt với gia đình của Văn Vũ, làm sao giải thích với Văn Vũ, làm sao xử lý……Thế nhưng, có thể gặp được Văn Vũ thì hắn đã rất mãn nguyện rồi…

“Cho hỏi là nhà của Văn Vũ phải không? Con là Duẫn Lạc, là……” Nhìn dì ra mở cửa, Duẫn Lạc rất căng thẳng, từ khe cửa nhìn vào trong, tìm kiếm bóng dáng của Tiểu Vũ.


Chương 17: Đứa Trẻ

18 Bệnh viện, trước cửa phòng sinh—-

Duẫn Học Nghị, Lưu Khả Y, Duẫn Hàng, sốt ruột chờ đợi, trên mặt của Duẫn Lạc không biết là biểu tình gì, có tí lo lắng lại có tí áy náy.


Chương 18: Đứa Trẻ

19 Bệnh viện, trước cửa phòng sinh, Văn Húc, Lý Phương, Văn Tân, Âu Dương Hạo, Từ Bằng, tất cả mọi người đều đang đi qua đi lại, sốt ruột, tiếng la ở trong làm cho ai nấy đều chảy cả mồ hôi, dù sao đây cũng không phải là phụ nữ sinh……

“A, Lạc……” Tiếng kêu la cuối cùng vang lên cùng với tiếng khóc của trẻ con, mọi người đều nghe thấy rồi, tất cả mọi người đều vây quanh bác sĩ ở trong, Tiểu Tân gấp rút chạy lên hỏi: “Sao rồi, bác sĩ! Sao rồi?”

“Chỉ làm một ca phẫu thuật nhỏ, không sao cả!”

Lý Phương nghe thấy phải phẫu thuật, lập tức bắt lấy bác sĩ: “Bác sĩ, con trai tôi sao rồi? Con trai tôi sao rồi?”

“Người yên tâm! Không sao cả! Mẹ con đều bình an! Là cháu trai! Chúc mừng! Anh làm cha rồi!”

“Ơ, tôi…” Mặt của Tiểu Tân đen lại.


Chương 19: Gặp Gỡ

20 “Tiểu Vũ, Tiểu Y Nhân, cũng hai tháng rồi, chúng ta đến bệnh viện tiêm vắc-xin phòng bệnh cho nhóc đi! Đừng bỏ lỡ mất!” Âu Dương đang ở kế Tiểu Vũ đùa giỡn với đứa bé, sẵn tiện nói.


Loading...

Truyện cùng thể loại



V Đại Có Một Bé Chuột

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 80



Mặc Sắc Liên Y

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không

Số chương: 96


Nhân Sinh Trong Sách

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không

Số chương: 50



Xuân Đình Tử Mạn Sinh

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 25



Minh Nguyệt Chiếu Hồng Trần

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 17