Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Mỗi Đêm Đều Bị Đè Tới Không Thở Nổi

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 23
Chương mới nhất: Chương 23: Mặt Than
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Truyện Mỗi Đêm Đều Bị Đè Tới Không Thở Nổi của tác giả Lê Tiểu Diên là truyện ngôn tình đam mỹ, tiểu thuyết hiện đại , đô thị sinh hoạt , niên thượng công , thoải mái, ấm áp , thầy-trò , HE.

Danh sách chương Mỗi Đêm Đều Bị Đè Tới Không Thở Nổi


Chương 1

1 CHƯƠNG 1

Lâm Tranh cảm giác chính mình bị thứ gì đó đè nặng , có chút thở không nổi.

Nhưng là thân mình không thể nhúc nhích, trước mắt cũng là một mảnh hắc ám, trừ bỏ loại cảm giác hít thở không thông thì không có gì khác lạ.


Loading...

Chương 2

2 CHƯƠNG 2

Minh hoạ : Này thì đè này , này thì ôm gối ngủ nè !!!! Dáng Gấu béo nhà ta thế kia , bé gối cứ gọi là bẹp dí =))

*

Nếu có thể, Lâm Tranh hiện tại nghĩ mình đã muốn phụt máu, rồi ngồi đó mà gào khóc lăn lộn.


Chương 3

3 CHƯƠNG 3

*

Lâm Tranh đã muốn triệt để lâm vào trạng thái suy sụp , nằm đó cam chịu, Thiệu Tuấn Dương nhìn gối đầu dần dần xẹp xuống, ngược lại sinh ra vài phần không đành lòng, trước tiên lại nói sang chuyện khác,“Ngươi còn không có nói cho ta biết, ngươi tên gì? Khóa này học sinh nhiều như vậy , nhưng nếu ngươi nói ra, ta nói không chừng sẽ có ấn tượng.


Chương 4

4 Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên truyền đến thanh âm mở cửa, cậu cố sức nhảy dựng lên chuyển phương hướng, liền gặp Thiệu Tuấn Dương đã đi tới.

Thiệu Tuấn Dương nhìn thấy gối đầu trên sô pha vẫn là theo bản năng khựng lại một chút , rất nhanh liền phản ứng lại , đem áo khoác ngoài cởi ra, anh cũng lập tức ngồi xuống sô pha , đem gói to đang ôm trong tay đặt ở trên bàn trà, từ giữa lấy ra một chồng giấy đến.


Chương 5

5 CHƯƠNG 5

“Lão sư, đây thật sự là ta, này này này thật sự là ta a. ” Lâm Tranh kích động nói lắp bắp, lại đưa tay lau lau ánh mắt ướt át, cầm điện thoại trả lại cho Thiệu Tuấn Dương,“Ta có phải đang mơ không nha , làm sao đây, lão sư……”

Thiệu Tuấn Dương vỗ vỗ người cậu qua lớp chăn, nhẹ giọng nói:“Đừng nóng vội, chậm rãi nói, đây là chuyện gì vậy?”

Lâm Tranh chính mình cũng không hiểu ra sao, lúc này vẫn như cũ chôn ở trong ổ chăn, đem tay cũng rụt trở về, nghĩ nghĩ mới nói:“Ta lúc trước đang ngồi xem TV, đột nhiên cảm giác có điểm thở không nổi, còn cảm thấy khó chịu một chút , mạc danh kỳ diệu liền biến trở về người.


Chương 6

6 CHƯƠNG 6

*

Thấy đã đến thời gian ngủ , Lâm Tranh bỗng nhiên lại có cảm giác xấu hổ.

Nhà Thiệu Tuấn Dương chỉ có duy nhất một chiếc giường , lúc trước chính mình là gối đầu cho nên có thể lớn mật đồng giường cộng chẩm, nhưng hiện tại biến trở về người……

Bên này Thiệu Tuấn Dương bận rộn hoàn thành giáo án xong, rất tự nhiên đi trở về phòng ngủ, thấy Lâm Tranh nằm vô cùng co quắp , giống như cũng mới phản ứng đến vấn đề này.


Chương 7

7 CHƯƠNG 7

*

Lâm Tranh theo bản năng nghĩ muốn đưa tay xoa gương mặt hắn , xoa mi nhãn của hắn , muốn giúp hắn giảm bớt vẻ bi thương trên mặt.

Mà cậu cũng thật sự làm như vậy.


Chương 8

8 CHƯƠNG 8

Sau vài ngày biến mất , Lâm Tranh cuối cùng được tới trường học. Nhà của Thiệu Tuấn Dương ở ngay trong thành phố , ại còn gần trường đại học , không giống Lâm Tranh là học sinh từ nơi khác đến , hàng năm đều phải bay qua bay lại giữa hai nơi.


Chương 9

9 CHƯƠNG 9

*

Lâm Tranh ngồi trên sô pha , cả người giống như vô lực. Thiệu Tuấn Dương cho cậu một cốc sữa, ngồi ở một bên thanh âm ôn nhu hỏi:“Buổi chiều xảy ra chuyện gì? Có việc gì sao?”

Lâm Tranh ảm đạm, một hồi lâu mới nhẹ nhàng mà lắc đầu, khuôn mặt nâng lên , cố nặn ra một nụ cười ,“Lão sư, ta không có việc gì, khiến ngươi lo lắng rồi.


Chương 10

10 CHƯƠNG 10

Lâm Tranh cúi xuống , gãi gãi đầu , thoạt nhìn có chút khẩn trương. Cậu đưa mắt nhìn trộm Thiệu Tuấn Dương , nhưng đối phương lúc này đang nhìn hắn , chờ nghe cậu nói tiếp.


Chương 11

11 Lúc này hai người đều rất là đói bụng, vừa vặn trước mặt tiền của cửa hàng nổi danh này cũng có nhiều quán hải sản ăn vạt nho nhỏ , thế là sau khi được Thiệu Tuấn Dương đáp ứng , Lâm Tranh như chết đói mà nhào vô mua một đống lớn , ăn đến no cơ hồ muốn vỡ bụng thì thôi.


Chương 12

12 Đợi đến nhà rồi , Thiệu Tuấn Dương dừng xe lại, thấy Lâm Tranh ở bên trong đã biến thành gối đầu từ khi nào , liền thập phần bình tĩnh đưa cậu ôm đi ra, thuận tiện đem quần áo của cậu mang xuống luôn.


Chương 13

13 CHƯƠNG 14

Hôm sau, Lâm Tranh tỉnh lại rất sớm, hoặc là nói cậu cơ hồ không làm sao ngủ, dù là ngủ trong mộng cũng tất cả cũng đều là những lời Thiệu Tuấn Dương đã nói lúc say rượu.


Chương 14

14 CHƯƠNG 15

Đi xe nửa giờ, Thiệu Tuấn Dương mang Lâm Tranh vào một tiểu khu , quen đường mà đi tới một căn hộ , ấn chuông. Mở cửa là một cô gái tuổi tác có chút lớn.


Chương 15

15 CHƯƠNG 16

Nói năng lộn xộn, Lâm Tranh chỉ cảm thấy cả người đều lâm vào bối rối cùng thống khổ. Thiệu Tuấn Dương định lấy lý do say rượu để trốn tránh hết thảy, nhưng mà hắn lại không biết rằng những lời này đối với cậu có ảnh hưởng lớn thế nào.


Chương 16

16 CHƯƠNG 17

*

Vừa ngay lúc Thiệu Tuấn Dương từ trường trở về , Lâm Tranh đang đưa tay ấn nút tắt màn hình di động , hoàn thành công cuộc tham khảo “chiến dịch tình yêu” trên mạng.


Chương 17

17 CHƯƠNG 18

*

*

*

Thiệu Tuấn Dương làm như không có việc gì rồi quay trở lại giường, Lâm Tranh nhìn hắn có chút ngượng ngùng nói:“Thực xin lỗi , hình như ta làm ướt một bên giường rồi”

Nghe vậy, Thiệu Tuấn Dương ngẩn người, nhớ lại thứ mình vừa thấy trong nhà tắm , cùng với câu nói đầy ẩn ý này , khiến tâm tư hắn có chút rục rịch , âm thầm hít sâu vài cái mỉm cười trả lời:“Không quan hệ.


Chương 18

18 CHƯƠNG 19

(Hình chỉ mang tính lừa tình =)) )

*

*

*

Thiệu Tuấn Dương nhìn theo hướng Lâm Tranh vài lần , đột ngột thấy cậu ôm lấy đầu , dường như có chút thống khổ giãy dụa.


Chương 19

19 CHƯƠNG 20

*

*

*

Không có chút kinh nghiệm nào , chỉ là môi kề môi, thế nhưng tim Lâm Tranh hiện tại đã muốn đập như điên rồi. Kệ nha , người ta cứ cứng đầu không chịu buông tay đó thì sao.


Chương 20

20 CHƯƠNG 21

Lâm Tranh khó nhịn há miệng, nhưng trừ bỏ thở dốc, cái gì nói cũng nói không nên lời, chỉ có thể tiếp tục ngốc ngốc nhìn Thiệu Tuấn Dương.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Tiểu Ngốc Tử

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 17



Rối Rắm

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50


Ái Vô Cấm Kỵ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 45


Làm Sao Ăn Tươi Chú Bal

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không

Số chương: 67


Võng Du Chi Diễn Kĩ Nhất Lưu

Thể loại: Võng Du, Đam Mỹ

Số chương: 144


Định Phong Ba

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 56



Quân Mạc Vũ

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không

Số chương: 28


Du Hí Ý Ngoại

Thể loại: Võng Du, Đam Mỹ

Số chương: 8