1 【 loa 】[Thư Hiệp]Giết chết Nhẹ cười nghiêng thế gian, một lần 500J / 1 ảnh chụp.
Tô Bắc Bằng mới vừa đi lên trò chơi, liền chứng kiến đại danh của mình đang ở trên loa.
2 Nghe được trong laptop của Tô Bắc Bằng truyền ra âm nhạc trò chơi, Nghiêm Vĩ Hứng nhíu mày, nhìn thấy bên trong là một nhân vật phấn hồng, bề ngoài không có gì xuất chúng, đang đứng ở thương khố ngẩn người , phía trên có tên là Nhẹ Cười Nghiêng Thế Gian, và hơn nữa là …
【 loa 】[ ThưHiệp ]Treo giải thưởng, giết Nhẹ Cười Nghiêng Thế Gian, một lần 1000J / một bức ảnh.
3 Sau khi tan học, Tô Bắc Bằng đi mua một phần cá ngâm cùng bánh rán rau cải liền vội vàng chạy về ký túc xá. Hiện tại hào của cậu đã trống rỗng, cậu muốn cố gắng, cậu muốn phấn đấu! Trước trồng trọt, sau đó đào khoáng, tiếp theo xoát mã tặc thiệt nhiều.
4 Nhìn thấy Nhẹ cười nghiêng thế gian hét trên loa, anh mới nhớ tới, buổi sáng hôm nay người này có truyền âm cho mình. Lăng Quân Diệu cũng không phải loại người vừa bị phun một ít nước bọt liền đuổi giết kẻ khác đến chân trời góc biển, chỉ là vẫn phải chứng thật xem cậu ta có gạt người hay không.
5 Dĩ nhiên, mấy ngôn ngữ sao Hỏa đó bị Tô Bắc Bằng coi thường không còn một mảnh.
Vừa đúng lúc này, Thư Hiệp lại phát tới tin nhắn riêng.
【 Tin nhắn riêng 】[ Thư Hiệp đối với ngươi nói ]: Nếu ta đã có năng lực cướp được trinh tiết của ngươi, tất nhiên đủ tự tin có thể bồi thường cho ngươi.
6 Sau khi logout, mặt Tô Bắc Bằng vẫn nóng bừng. Lần này đùa giỡn quá lớn, sau này biết làm thế nào bây giờ a? ! Muốn từ chối, lỡ như Thư Hiệp lại bắt cậu ‘lấy thân báo đáp’, cậu lại cự tuyệt tiếp, bi kịch lại tái diễn lần nữa —— và cậu đừng nghĩ ra khỏi thành.
7 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Đôi mắt linh động củaTô Bắc Bằng lóe lóe ra đố kị, ánh lửa phát ra như muốn làm laptop rớt luôn mạng, nghiến răng nghiến lợi một lúc lâu, “Kẻ có tiền chết tiệt! Lại thêm 119 cấp! !” Cậu thừa nhận, cậu vô cùng hâm mộ càng thêm hận và đố kị Thư Hiệp, vì cái gì Du Long kia không phải vây quanh cậu? Vì cái gì bảo bảo Cùng Kỳ không ở dưới chân cậu? Vì cái gì cậu không có Tuyết Vũ Sương Y! ! ( Vì e chưa gặp tiểu công của đời e a)
【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]: Nhìn Thư Hiệp, ta chợt nhớ ra một câu.
8 【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ]: Đầu thai đi. Đợi lát nữa ngoan ngoãn đứng một bên.
【 Đội ngũ 】[ Cầu bạo ]:Ôn nhu công VS ngạo kiều thụ … Ngao! ! Ta sôi trào.
9 Nhẹ cười nghiêng thế gian nhìn lại đội ngũ, không nói đến một tên full 7 đại Võ Đang, còn lại đều là mấy cô hủ nữ full 3, tiểu phiêu kia căn bản không có gì khó khăn.
10 Khi làm xong nhiệm vụ sư môn, đã là hơn mười giờ. Tô Bắc Bằng cảm thấy mệt mỏi liền logout, tắt vi tính, đi ngủ. Nghiêm Vĩ Hứng cùng Cừu Thiên Ngọc phỏng chừng còn ở bên ngoài phong lưu khoái hoạt.
11 Tô Bắc Bằng mơ mơ màng màng mở mắt ra, ân… Ngoài cửa sổ ánh mặt trời thật là rực rỡ, rất chói mắt. Nhìn nhìn lại hai cái giường đối diện, Cừu Thiên Ngọc cùng Nghiêm Vĩ Hứng không còn ở trong phòng, phỏng chừng đi học rồi.
12 【 Bang phái 】[ Cầu ái ]Nhẹ cười đại nhân, vào đội chúng ta cùng nhau chạy đi.
Sau khi Nhẹ cười nghiêng thế gian vào đội,vừa đúng lúc nhóm hủ nữ chạy đến thành thị bên Thảo Nguyên.
13 Khi Tô Bắc Bằng ngủ xong một giấc, trời đã chuyển sang màu ráng vàng. Rời giường duỗi lưng một cái, đi đến ban công ký túc xá, nhìn thấy trời tỏa ánh hồng hồng, theo bản năng liếm liếm khóe miệng… Nhìn thật giống sốt cà chua.
14 Lạc Dương là thành thị, không có khả năng phát sinh giết chóc. Nhẹ cười nghiêng thế gian bình yên vô sự đi qua, tiếp theo là Nhạn Nam – nơi đầy sát khí trùng trùng điệp điệp.
15 Lag không di chuyển được! !
Đây là cảm giác đầu tiên sau khi Nhẹ cười nghiêng thế gian tiến đến Kính Hồ, đi một bước lag một bước, chẳng thể điều khiển được.
16 “Ba ba… Ba ba cười thật sự là rất gian ác a~. ”
Âm thanh nhu nhu đầy khẳng định của Tô Tô vang lên bên tai , nụ cười của Lăng Quân Diệu cứng ngắc. Vì cái gì con trai anh không hiểu phong tình như vậy? Mỗi lần cha của bé vừa có một chút vui mừng thì bé lại tạt cho một xô nước lạnh, vậy sau này vạn nhất ở cùng Nhẹ cười rồi, bé cũng tới hắt cho một cái, chẳng phải khiến cậu ấy tức chết hay sao?
“Tô Tô, bài học làm xong rồi sao?” Nhìn thấy con trai cầm trong tay sách bài tập, Lăng Quân Diệu nhận lấy.
17 Sau khi cả đội vào phụ bản, Nhẹ cười vẫn tiếp tụcdame chay dame chaynhư cũ. Trong lúc này, cậu thuận tiện tìm trên mạng xem chỉ số tấn công và phòng thủ, cùng một số thuộc tính của Nga Mi.
18 【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ]╭(╯3╰)╮ Cám ơn lão bà đã cho ta một gia đình ấm áp, hôn hôn.
~o0o
~“Nè ~~ Ai lại làm cho Tiểu Bằng Bằng của tôi tức giận?” Nghiêm Vĩ Hứng vừa vào cửa đã thấy Tô Bắc Bằng đang ngược đãi bàn phím của cậu, gõ chữ như sét đánh mà lại dường như rất vui.
19 Tìm vài cái luận văn xem thử, đều không có thấy có gì hay ho, Tô Bắc Bằng quyết định buông tha, dụi dụi hai mắt. Nhìn sang laptop cạnh bên cây xương rồng nhỏ, thu lại u ám trong mắt, tắt đi laptop.
20 【 Bang phái 】[ Cầu ái ]Đồng kháng nghị! ! Thụ thụ mà không để trêu chọc thì ngày tháng đam mỹ sẽ không còn a~.
【 Bang phái 】[ Ta có một con thảo nê mã ]Đồng kháng nghị! Bang chủ đại nhân, bang quy này quá là hà khắc rồi, ta mãnh liệt yêu cầu xóa bỏ!
【 Bang phái 】[ Mộc tử mộc ]… Đại nhân, người thật là ác độc đi a~! ! Người ta mới quen biết được nhóm hủ thôi, người không cho ta xem JQ sao?
…
Trong lúc nhất thời, kháng nghị hết đợt này đến đợt khác làm Tô Bắc Bằng đau đầu nhức óc.