1 Bao giờ cũng vậy, khoảng thời gian trước những dịp nghỉ lễ luôn là thời điểm làm ăn tốt nhất của những tiệm cắt tóc, làm đẹp.
Quả đúng như vậy, chỉ còn một ngày nữa là bước vào kỳ nghỉ dài ngày, trước cửa tiệm cắt tóc, khách khứa ra vào không ngớt.
2 Buổi tối, trong tiệm vẫn ồn ào như cũ,
tới khi cửa hiệu bên cạnh đóng cửa rồi mà bên này đèn điện vẫn sáng trưng như ban ngày, tiếng máy sấy tóc vang lên đều đều không ngớt tới nỗi mà chủ hiệu cắt tóc đầu phố đi qua cũng phải đứng lại mà ghanh tỵ “Chú Khoan, làm việc gì mà chăm chỉ dữ vậy, chú có cơm ăn nhất định phải chừa cho chúng tôi chén cháo nha~”
Chú Khoan cười cười làm hòa “Đâu có, là các vị nhường tôi đấy thôi, ông chủ Liễu, đi thong thả~”
Gần đây, chú Khoan lúc nào cũng vui vẻ, chả là vợ chú đã có thai.
3 Tiệm Internet của Ngụy Trì mở cửa hồi đầu tháng năm.
Hôm khai trương, pháo dền khắp nơi, hắn còn thuê cả một đội lân sư rồng tới góp vui, chiêng trống rùm beng cả một góc phố.
4 Cuộc sống của một người bình thường cứ lặng lẽ trôi qua như vậy,
hầu như chẳng có gì đáng nói, lại càng không có những biến động khôn lường như trong phim truyền hình dài tập.
5 Cho đến một năm sau ngày hôm đó, Ngụy Trì vẫn đem chuyện này ra để trêu chọc Nghiêm Nghiễm
“Nghiêm Nghiễm, cậu thật là, không biết suy nghĩ gì hết, để anh nằm ở vệ đường, nếu anh có chuyện gì thì cậu tính sao đây?”
Nghiêm Nghiễm không thèm ngước mắt lấy một chút, chiếc kéo lóe sáng thoăn thoắt trong tay, những tiếng “loẹt xoẹt” liên tục phát ra “Coi như là tôi vì dân trừ hại.
6 Sắp vào tháng mười, hương hoa quế nhẹ nhàng quyện trong gió.
Có người biết thưởng thức, hái hoa quế mới nở về làm hoa quế cao, mùi thơm ngào ngạt tỏa ra từ cửa sổ, thu hút thính giác của người đi đường bên dưới.
7 Trở lại phòng mướn, nhà nhà đã lên đèn từ lâu.
Đứng ở chiếu nghỉ chân nơi bậc thềm, nhìn xuống dưới, con đường hun hút lấp lánh ánh đèn mờ ảo. Từng đợt gió đêm thổi qua làm cho lòng người chợt chựng lại, cảm xúc vì thế mà trở nên mông lung.
8 Tôi là một người đàn ông.
Người yêu của tôi
cũng sẽ là một người đàn ông.
Và,
tôi gọi đó là một phép màu.
………….
Bệnh của Ngụy Trì cũng không nhẹ, cái tật sĩ diện tới chết không chịu sửa cuối cùng chỉ làm khổ bản thân thôi.
9 Xuất viện. Đèn đường sáng lạn, bảng hiệu rực rỡ muôn sắc màu tràn ngập khắp nơi nơi như làm chói mắt người đi đường.
Từng chiếc taxi lướt qua vù vù phía trước, ánh sáng đỏ từ tấm biển “Còn trống” cũng lướt nhanh với tốc độ chóng mặt tạo nên một dải sáng lung linh, dài đến vô tận.
10 Mỗi ngày, thế giới này luôn biến chuyển không ngừng, có thể nói là thiên biến vạn hóa, cổ phiếu giảm, giá phòng tăng, gió nổi thì lá rơi, hoa tàn rồi hoa lại nở.
11 Một buổi chiều nữa lại trôi qua.
Mặt trời lặn đằng tây, phía trước, từng tốp học sinh tan trường gọi nhau í ới; bên trong, không khí có phần đối lập.
12 Thời gian hoạt động của tiệm internet rất khác so với một tiệm cắt tóc, ban ngày thì chỉ thưa thớt có vài người, nhưng cứ từ cuối giờ chiều trở ra, khi học sinh tan học, người đi làm tan sở thì không khí trong tiệm náo nhiệt hơn hẳn.
13 Trước đây chú Khoan thích tiếng hát của Vương Phi, trong cửa hiệu lúc nào cũng vang vang một giọng nữ biến chuyển linh hoạt,
khi thì cao vút, lúc lại trầm thấp nhẹ nhàng “Có đôi khi em không thể khống chế được bản thân mình, muốn níu giữ mãi thôi.
14 Chú Khoan nói ông muốn ở một mình nên Nghiêm Nghiễm bước ra ngoài, lòng cậu đang rối bời.
Hai cậu cháu vừa mới thẳng thắn nói chuyện với nhau, chú Khoan kể về chuyện hai vợ chồng chú những năm qua rồi nói về mối quan hệ với Kim Lỵ mấy ngày vừa rồi.
15 Chuẩn bị ngủ, Nghiêm Nghiễm nhắm mắt lại lẩm bẩm “Mình không biết gì hết. ”
Đầu đau như muốn vỡ tung.
Cậu tiếp tục lặp lại “Mình uống rượu say, không biết gì hết.
16 Nắng sớm hôn lên khuôn mặt yên bình của Nghiêm Nghiễm,
đôi mắt ướt át, lông mi rất dài, khóe miệng hơi nhếch lên làm cho lòng người nao động. Ngụy Trì cúi đầu muốn hôn, nhưng tiếng chuông báo thức trong điện thoại di động vang lên.
17 Một năm thật dài đã đi tới những ngày cuối cùng.
Gần cuối tháng mười một, cây ngô đồng cạnh nhà rụng hết lá, công nhân của công ty cây xanh đô thị mang theo mấy cái thang cao vút đi chỉnh sửa, tỉa tót lại mấy cành khô thưa thớt còn sót lại.
18 Trời ngày càng lạnh, mấy cửa hiệu ngoài phố thi nhau trang hoàng mặt tiền chào đón giáng sinh sắp về
: bông tuyết hình lục giác, cây tùng giống như cây thông rồi mấy ngôi nhà gỗ nhỏ được phủ một lớp xốp như tuyết trắng.
19 Nếu trước khi đi ra khỏi cửa Ngụy Trì chịu khó liếc mắt nhìn vào tờ lịch mà bà ngoại hắn treo trước cửa thì sẽ thấy bốn chữ to tướng “Không nên xuất hành” đập ngay vào mắt.
20 Tiết trời tháng mười hai liên tục thay đổi.
Ngày hôm qua còn tưởng nóng, đem toàn bộ chăn bông lên sân thượng phơi nắng thế mà chớp mắt, chỉ mới chập tối mà gió lạnh đã thét gào ầm ầm ngoài hiên.