1 Giang Dương là một thanh niên lớn tuổi dựa vào cây bút kiếm ăn. Nói đúng ra thì hắn là ‘viết thủ’(1), hắn đã ký hợp đồng với Chước Nguyệt bên mạng Tấn Giang, là một loại tác gia ký ước.
2 Cách ngày hôm post bài giữa chừng.
A tiên sâm(5): tôi đi! Ly Tha Tha tám phần mười là lại ‘bình cảnh’ rồi!
(5)tiên sâm: tiên sinh hoa tâm A(=))~)
B cô lạnh(6): lại ‘bình cảnh’ rồi? Ly Huyền Ngữ cậu muốn tôi sống làm sao đây!!!
(6)cô lạnh: cô nàng cool
C tiên sâm: Eo! Khí phách vương giả của hai nhân vật chính lộ hết rồi! Tôi còn chờ bọn họ hợp thể mà!
D cô lạnh: hợp thể cái gì, xấu hổ quá đi =////=, LS là hủ nam à? Cấu kết đê ~.
3 Sau khi Lê Hiên Vũ đi công tác trở về, đầu tiên là đi tới chợ mua chút rau dưa và xương sườn tốt nhất, lại nghĩ tới trước khi đi công tác thì cũng không còn nhiều muối lắm nên đã mua thêm hai túi ở tiệm tạp hóa.
4 Nồi lẩu trên bàn cơm đang bốc khói, Lê Hiên Vũ và Giang Dương song song ngồi cùng một chỗ, bởi vì ai kia thực sự đã rất đói, chỉ lo vùi đầu ăn điên cuồng, cho nên Lê Hiên Vũ đàn phải giúp hắn luộc và gắp đồ ăn, chính anh cũng không ăn được mấy miếng.
5 Giang Dương đã quen Lê Hiên Vũ từ lúc trong bụng mẹ, hai bà mẹ cùng lúc mang thai bọn họ, nhà hai người vừa vặn đối diện nhau, bởi thế qua lại càng nhiều, dần dà lâu dài thì trở nên qua lại thân thiết.
6 Giang Dương không cần đi làm theo giờ hành chính, cho nên từ trước tới giờ đều là ngủ cho đến khi tỉnh mới dậy.
Trong khoảng thời gian Lê Hiên Vũ đi công tác trở về này, mỗi ngày anh đều làm thứ hắn thích ăn nhất, bảo là phải nuôi hắn béo bù mấy ngày anh đi công tác, cùng với việc chịu khó ‘làm’, cũng bảo là phải bù cho đủ phần khoảng trống, thuận tiện đưa linh cảm của Giang Dương ra.
7 Rốt cục không thêm một ngày ‘kéo hố’ nữa.
A cô lạnh: Ly Tha Tha à! A! A! A!
B tiên sâm: post rồi! A! A! A!
C tiên sâm: 17 ngày ạ! A! A! A!
D cô lạnh: con cũng sinh rồi! A! A! A!
E tiên sâm: chúc mừng ls làm mẹ! Mặt khác yêu cầu Ly Tha Tha dùng một ngày 10 post làm hạ lễ!
F cô lạnh: hai nhân vật chính cuối cùng đã hợp thể rồi, đời này của tôi đã đáng giá TAT.
8 Giang Dương nhìn Lê Hiên Vũ giả làm Giang Dương thật trên màn hình đang nói phần thưởng là ảnh chân dung của mình, rất muốn phản hồi rằng XX cậu mới gửi ảnh lỏa JJ!
Thế nhưng, không được, bởi vì ───.
9 Cuối cùng Giang Dương vẫn ăn được thịt bò hầm.
Đương nhiên, măng xào thịt cũng có một chút.
“Tiểu Vũ…”
Đầu Giang Dương gối lên bụng Lê Hiên Vũ, từng chút từng chút chọc vào cái bụng anh.
10 “Lão đại, em là người qua đường giáp, phòng anh số bao nhiêu?”
“304, trực tiếp lên đây đi. ”
“OK!”
Lục Nhân cúp điện thoại, tiện tay bỏ vào trong túi, sau đó bắt đầu leo lên thang.
11 Lê Hiên Vũ đã dọn nhà rồi.
Ở trong mắt Giang Dương thì đó là một ngày rất bình thường.
Sau khi Lê Hiên Vũ hết giờ làm, mua đồ ăn tới phòng hắn, làm một bữa cơm ngon lành.
12 Ngày hôm sau, Giang Dương nằm cả một ngày trên giường, trong đầu đặt sệt như hồ dán, cái gì cũng không nghĩ rõ được.
Hắn nhắm mắt lại, trong lúc hoảng hốt nhìn thấy tương lai Lê Hiên Vũ nói cho hắn biết.
13 Ngày thứ hai không có chương mới.
A cô lạnh: 囧 rồi sao! Ly Huyền Ngữ lại 囧 rồi sao!? Hôm kia còn có sáu chương mà! Hôm qua 囧 sao mà ngay cả một chương cũng không có!!!
B tiên sâm: tối hôm qua tôi vẫn đợi tới 12h rồi lại thêm hai tiếng nữa! Một chữ cũng không có!!!
C tiên sâm: nhân vật bị ‘xích kim thiềm thừ’(8) nuốt cả một ngày một đêm đã sớm bị tiêu hóa xong rồi hả???
(8)con cóc bằng vàng ròng
D cô lạnh: ls đỉnh! Nhân vật đều hóa thành cặn rồi! Văn này BE rồi!
E tiên sâm: nam nhi không dễ rơi lệ… Nhưng mà… Oa a a a a a ~~o(>_<)o ~~.
14 Ngày thứ ba không có chương mới.
A tiên sâm: … Kể ra, hôm qua không thấy nhà cái nhỉ.
B cô lạnh: nhà cái vậy mà cũng mất vết rồi.
C cô lạnh: có JQ~!
D cô lạnh: nhà cái? Mới tới không hiểu ~ cầu phổ cập khoa học!
E tiên sâm: xin mời xem bình luận chương X, chương XX, chương XXX tìm cái tên Giang Dương.
15 Không phải Giang Dương không muốn viết, hắn còn phải dựa vào cây bút kiếm ăn nữa, chỉ là hắn thật sự không có lòng dạ nào để viết cả.
Mỗi ngày vừa mở mắt ra, hắn đã lia mắt hết căn phòng để tìm Lê Hiên Vũ, tìm không thấy, hắn dùng chiếc chìa khóa kia mở cửa gian phòng sát bên, tìm một lần nữa.
16 Bởi Lê Hiên Vũ chưa từng nói không lưu tình với hắn như vậy, giọng điệu cũng chưa từng lạnh lùng như vậy, cho nên hắn lại ngây ngẩn cả người ra, há to miệng, không biết nên nói cái gì bây giờ.
17 Rốt cục Lê Hiên Vũ vẫn là nhẹ dạ.
Người đàn ông anh cưng hơn hai mươi năm, bởi anh dỗi mà nói ra câu nói nặng lời kia khiến hắn khóc đến ghê gớm tới vậy, cho dù anh chỉ nghe được có vài giây, thế nhưng cách khóc như vậy giống như là giây tiếp theo sẽ vì khóc mà chết vậy, khiến anh nghe xong sợ hãi.
18 Giang Dương mở mắt ra, chỉ cảm thấy hai mắt cay xót.
Bởi trước đó khóc ghê gớm quá, bây giờ hai con mắt hắn sưng phù lên, sao mà không xót được chứ.
19 Ngày tháng lại trở về như trước đây.
Ban ngày, Lê Hiên Vũ đi làm ở Chước Nguyệt, Giang Dương ở nhà ngẩn người hoặc gõ chữ; buổi tối, Lê Hiên Vũ mua thức ăn về, làm cơm cho Giang Dương, tiện tay chuẩn bị đồ ăn cho ngày hôm sau; đêm về khuya, hai người cùng lăn trên giường.
20 “Giang Dương, chúng ta là quan hệ gì?”
Giang Dương vốn đang ghé vào trên bụng Lê Hiên Vũ làm nũng, nghe câu hỏi này thì sửng sốt, hắn nhớ tới câu đầu tiên Lê Hiên Vũ nói với hắn cũng là câu duy nhất nói nặng lời, hàng lông mày chậm rãi nhướng lên.