1 Nửa đêm bị tiếng cãi nhau hai tên ngốc bức làm tỉnh. Tôi thở dài, lết xác xuống giường, định qua phòng bên kia một chuyến.
Nam nhân trên giường tất nhiên cũng tỉnh, còn mơ màng, xoay người bật đèn đầu giường:
– Lại đi can?
Tôi quay đầu nhìn anh ấy, gật gật đầu:
– Ừm.
2 Lúc vào lớp, học sinh đều đã đến đủ.
– Các em, mở sách chương sáu.
Tôi đứng trên bục giảng, nói.
Tôi là một giảng viên đại học, dạy khóa lịch sử thiết kế.
3 Tối nay Trịnh Uyên tăng ca, vì vậy tôi chỉ có thể về một mình.
Vừa mới vào cửa, đã thấy Hà Bân ngồi bệt dưới đất, xung quanh một đống lon bia.
– Sao vậy? Hôm nay không đi làm?
Tôi cởi giày, thả cặp táp trong tay, hỏi.
4 Lại một cuối tuần vui vẻ tới. Hà Bân với Hứa Nhất Thanh chuẩn bị về nhà, mà tôi với Trình Uyên cũng đi shopping mua đồ.
Đương nhiên nói là mua đồ, nhưng thật ra là tặng cha mẹ, cuối tháng rồi.
5 Lúc tỉnh lại, bốn phía trắng toát.
– Em tỉnh, thấy sao rồi?
Trước giường đứng một đống, Hà Bân, Hứa Nhất Thanh với Trình Uyên đều có.
Tôi ôm đầu, đầu quấn một vòng băng, đến giờ vẫn đau.
6 May mà vết thương không nặng, chỉ nằm viện một ngày là được ra. Rõ ràng mình Trịnh Uyên đón tôi là được, vậy mà Hà Bân cứ nằng nặc đòi đi cùng Hứa Nhất Thanh tới bệnh viện, nói gì mà tẩy trần cho tôi, dẫn tôi tới quán ăn.
7 Tôi quen Hà Bân vào kì nghỉ hè sau khi tốt nghiệp trung học. Năm đó thành niên tôi dẫn cha mẹ đi tới nơi này, nơi rất nổi tiếng về gay, nên quen Hà Bân.
8 Hà Bân cãi nhau với Hứa Nhất Thanh, nên bữa sáng hôm sau cũng mất.
Trước kia mỗi lần cãi nhau đều giằng co mất một tuần, tôi khuyên Hà Bân, Trinh Uyên khuyên Hứa Nhất Thanh.
9 Thời tiết càng ngày càng lạnh, tôi càng ngày càng lười, không muốn nhúc nhích. Vốn định cùng Trịnh Uyên đi xem phim, nhưng cuối cùng lại biến thành ở nhà.
10 Vài ngày trước, Trịnh Uyên từ chỗ đồng nghiệp cầm một con mèo nhỏ về. Tôi không cho, ảnh rất tụt hứng.
Lúc tám tuổi, tôi từng bị mèo cào, từ đó tôi vẫn cảm thấy hơi ghen ghét mèo.
11 Kỳ thi cuối kỳ kết thúc, tôi bước vào kỳ nghỉ đông. Năm nay năm mới tới sớm, không lâu Hà Bân với Trịnh Uyên cũng bắt đầu nghỉ đông.
Hứa Nhất Thanh cũng rất tiêu sái, buôn tay giao nhà hàng cho công nhân, phủi tay với Hà Bân chạy tới Lệ Giang nghỉ phép.
12 Lúc Hà Bân với Hứa Nhất Thanh về, là trước ngày trừ tịch hai ngày, hai người bao lớn bao nhỏ xách về, hiển nhiên chơi rất vui.
– Đây, quà hai người.
13 Đợi đến năm mới, bọn Hà Bân mới vội thu dọn hành lý về nhà.
Hứa Nhất Thanh đi trước, vì nhà xa. Còn lại Hà Bân với Trịnh Uyên đều nhìn tôi.
Tôi buồn cười vỗ vai họ:
– Cút đi, cũng không phải không gặp lại.
14 Sau đêm đó, Trịnh Uyên lại về nhà, từ đó ba ngày trôi qua nhưng không có tin tức.
Tôi gấp đến xoay quanh. Gọi cho Hà Bân với Hứa Nhất Thanh, bọn họ cũng không có tin về Trịnh Uyên.
15 Chuyện đã xảy ra, không thể quay về nữa. Tôi với Trịnh Uyên hai người làm bạn, mấy ngày hôm nay vẫn nhiễm một chút ngọt ngào.
Từ ngày đó, cha mẹ Trịnh Uyên cũng không có liêc lạc ảnh, giống như đã buông tha nhưng không chấp nhận, ngắn gọn là tình huống không khả quan lắm.
16 Bà nói sẽ ở đây ba ngày, chúng tôi gọi cho bọn Hà Bân để bà ở cách vách.
Trịnh Uyên vừa tắm xong ngồi đầu giường, tôi lấy sấy tóc cho ảnh.
Ảnh một mặt ngoan ngoãn sấy, một mặt không xấu hổ hòng hôn tôi, tôi trốn ra sau, nói:
– Đừng quậy.
17 Bà nói sẽ ở đây ba ngày, chúng tôi gọi cho bọn Hà Bân để bà ở cách vách.
Trịnh Uyên vừa tắm xong ngồi đầu giường, tôi lấy sấy tóc cho ảnh.
Ảnh một mặt ngoan ngoãn sấy, một mặt không xấu hổ hòng hôn tôi, tôi trốn ra sau, nói:
– Đừng quậy.
18 Hứa Nhất Thanh xuất viện, Hà Bân không tới. Mà buổi tối lúc tôi về, Hứa Nhất Thanh đã thu dọn hành lý rời đi.
Bọn tôi vừa vào cửa, đã thấy hắn xách hành lý ra ngoài.
19 Nửa năm sau.
Trịnh Uyên lại thăng chức, tôi vẫn là giảng viên như thường. Tiền lương hai bọn tôi gộp lại cũng nhiều.
Trịnh Uyên ngồi trên giường nói:
– Ngày mai chúng mình lại đi xem phòng?
Gần đây tôi với ảnh đang nhìn trúng một căn phòng, tuy hơi nhỏ nhưng đường xá không tệ.
20 Quả nhiên không ngoài dự đoán, Hà Bân thấy Hứa Nhất Thanh đến đã đứng dậy muốn ra ngoài.
Tôi vội ngăn.
– Hà Bân, mày từ từ.
Tôi trộm liếc Hứa Nhất Thanh đằng sau, chỉ thấy hắn ta chân tay luống cuống.