181 Ngay tại buổi yến tiệc do nữ hoàng Liên Đồng thiết đãi, thánh nữ Liên Đồng ám sát bệ hạ và thái tử, thế mà Lạc Phi Yên nàng lại còn muốn chạy tội?!
"Nếu không có chỉ thị của ngươi, thánh nữ của các ngươi làm sao lại đi ám sát bệ hạ và thái tử! Lại còn dùng ám khí độc ác như thế, rõ ràng là không cam lòng quy phục, bày buổi tiệc này ra chính là để gây bất lợi đối với bệ hạ và thái tử!" Có đại thần chỉ vào đống ám khí như cánh hoa rơi trên mặt đất lớn tiếng chất vấn, mọi người xung quanh cũng phụ họa theo.
182 "Lúc trước phụ hoàng quen biết Lạc Phi Yên như thế nào?" Lật qua bản tấu chương trên tay, Kì Minh Nguyệt hạ bút, không hề ngẩng đầu, chỉ thuận miệng hỏi ra.
183 Từ ngự thư phòng quay về Huyễn Thiên điện, Kì Hủ Thiên liền sai Hồng Tụ và Oánh Nhiên đi chuẩn bị vãn thiện, nghĩ đến sau một ngày bận rộn Kì Minh Nguyệt lại còn đến chỗ Ngưng Lộ, khi trở về hẳn là sẽ cảm thấy mệt mỏi, hắn lại gọi lại Hồng Tụ và Oánh Nhiên vừa mới nhận lệnh rời đi "Đi chuẩn bị chút điểm tâm là được rồi, đợi Minh Nhi trở về, sau khi trẫm cùng y tắm rửa lại truyền lệnh sau"
Nói đến điểm tâm, Hồng Tụ lập tức nhớ ngay đến vài món mới làm đặc biệt chuẩn bị cho điện hạ gần đây lát nữa có thể mang lên, không biết có hợp khẩu vị của điện hạ hay không, còn đang lơ đễnh lại nghe Kì Hủ Thiên nói muốn tắm rửa, nàng không khỏi nhìn ra ngoài một chút "Khi nào điện hạ về, bệ hạ có muốn tắm rửa trước? Nô tì đi chuẩn bị"
Nàng vừa nói xong, Oánh Nhiên ở bên cạnh kéo nhẹ nàng một cái, Hồng Tụ nghi hoặc nghiêng đầu nhìn lại chỉ thấy Oánh Nhiên cong môi cười khẽ, xem dáng vẻ có chút bất đắc dĩ.
184 Xoay người, y bước tới bên giường, cúi người nâng gương mặt Kì Hủ Thiên lên "Phụ hoàng. . . " Giọng nói thì thầm nhưng vẫn còn mang theo lãnh ý, cũng không lộ ra vẻ không vui, ánh mắt nhìn từ vạt áo mở rộng chuyển dần lên gương mặt của hắn, hôn thật mạnh lên đôi môi kia.
185 Kì Hủ Thiên nghe thấy lời nói của y, thu lại vài phần ý cười, tình ý và dục vọng trong mắt lại càng bốc lên, vật nóng cứng rắn kề sát người hắn khiến hắn cảm nhận được người phía sau phải kiềm chế dục vọng của mình như thế nào nhưng vẫn nhẫn nại như trước, hơi thở nóng rực phả vào tai hắn, câu nói cảnh cáo tràn đầy tình ý bá đạo.
186 Sau giữa trưa, gió nhẹ thoang thoảng, hương thơm hoa cỏ nhàn nhạt lượn lờ trong phòng, trước bàn, ấn ký màu ngọc bích khảm nạm hoàng kim có chút nặng nề nằm trong bàn tay mềm mại của nữ tử hồi lâu rốt cuộc cũng ấn xuống.
187 Từ khi Lạc Phi Yên trình quốc thư lên, người Liên Đồng trong cung Thương Hách cũng không làm ra chuyện gì, Liên Đồng đã thuộc về Thương Hách, nhưng không phải xem Thương Hách là thượng quốc mà là hoàn toàn quy phục, thân phận nữ hoàng của nàng cũng đã không còn, sau này lấy thân phận gì để quay về Liên Đồng cũng là do Thương Hách quyết định.
188 Đế vương không thoái vị, thái tử lên ngôi hoàng, chuyện này một khi được đề xuất tại triều đình liền truyền đi khắp hoàng cung, rồi sau đó truyền ra ngoài cung với tốc độ cực nhanh, ban đầu ai nghe thấy chuyện này cũng đều cười nhạt cho qua, cho là tin đồn nhảm từ xó xỉnh nào đó.
189 Tham khảo 100 câu hỏi, chọn một ít vấn đề trong đó, đồng thời thu nhận vài thắc mắc của các bảo bảo tò mò trong ổ hồ ly, sau đây, bắt đầu (*^__^*)
Trong Huyễn Thiên điện, má Ly cẩn thận từng li từng tí đứng trước mặt hai người nào đó, nhìn lên ngai vàng, hiện giờ chính là Thiên Đế và Nguyệt Hoàng, móc tờ giấy trong ngực ra, lại liếc trộm sắc mặt hai người kia một cái, uhm, chính thức bắt đầu phỏng vấn hen
Má Ly (Tâm tình đắc ý): mấy đứa nhỏ đáng yêu nhà mị nha, chính văn hết rồi, sẽ không có cơ hội cho các ngươi thân thiết nha, hí hí, vì hai chữ "Hạnh phúc", tốt nhất là trả lời vấn đề của mị nha, không cho uy hiếp mị, không cho cấu xé mị, không được không trả lời, nếu không mị sẽ ngược các ngươi ngay trong phiên ngoại đấy nhớ, hiểu hết chưa?
Kì Hủ Thiên (Hai mắt híp lại, nhướn mi): Ngươi là muốn uy hiếp trẫm?
Kì Minh Nguyệt (Mắt cười đặc biệt ôn nhu): Ngươi hỏi đi
Má Ly (Run-ing~làm tốt công tác chuẩn bị, cúi đầu xem kịch bản): Vậy.
190 Edit: Tĩnh Nguyệt
Ngày ấy, không khí bên trong Vân Hạo sơn trang, có phần quái dị, vừa ẩn ẩn một chút khẩn trương, lại vừa mang theo một chút chờ đợi cùng vui sướng, tựa hồ tất cả mọi người đều đang chờ cái gì.
191 Tiếng gió ở trong đêm tối nhẹ nhàng thổi, gây nên vài tiếng động nhỏ, lục trúc kia cũng tùy gió mà lay động, theo song cửa sổ, có thể thấy được trong phòng có một thân người thân bối (lưng) thẳng, đang ngồi ở trước bàn, nhìn kỹ thì trong tay hắn đang nắm một chỉ tiên (thư), lẳng lặng xuất thần.
192 Quần thần đứng ngoài ngự hoa viên túm tụm nhỏ to đàm luận về thiếu niên trong đình, cách đám hoa cỏ, Kì Minh Nguyệt chậm rãi mở mắt, trên mặt bàn trước người y là tin tức từ chỗ Tương Dao đưa đến, lúc trước những tin tức này tất cả đều là tình hình giang hồ, mà lúc này lại có chút thay đổi, chính là động tĩnh trong triều.
193 "Mới vừa rồi người nào ngăn cản thái tử?" Đứng trong ngự thư phòng, Kì Hủ Thiên đứng khoanh tay tùy ý hỏi một câu lại khiến cho đám thị vệ ngoài cửa trong lòng càng bất an, thái tử điện hạ muốn đi vào, bọn họ ai dám cản lại, đúng là có một tên không biết nặng nhẹ, chỉ mong chuyện tên đó tự ý làm không liên lụy tới mọi người thì hơn.
194 "Đúng là đói thật, nhưng ta muốn chờ phụ hoàng trở lại cùng nhau dùng bữa" Giấu đi tâm trạng không vui, Kì Minh Nguyệt hiểu chuyện khiến y không vui không phải do người trước mặt, nhưng hôm nay lại năm lần bảy lượt gặp phải chuyện vặt vãnh đều liên quan tới người y xem trọng nhất bảo y làm sao còn duy trì tâm trạng bình thường cho được, nếu thật sự không có chút để ý nào, trừ phi là y không còn cảm giác gì với phụ hoàng nữa, điều này sao có thể.
195 Kì Minh Nguyệt nhìn nữ tử trên long sàng, nữ tử cũng nghi hoặc nhìn lại y.
Kéo lớp áo tơ tằm che lại một bên người, Liên phi cảm thấy bất an trước ánh mắt của vị thái tử này, nàng chưa được triệu kiến đã đi vào tẩm cung đúng là lỗi của nàng, nhưng là hậu cung của bệ hạ xuất hiện ở đây cũng không có gì không thích hợp, cho dù bệ hạ muốn trách tội cũng không tới lượt thái tử nói ra nói vào, ánh mắt của vị thái tử trước mặt này tựa như nơi nàng vào không phải là tẩm cung của bệ hạ mà là vào nhầm phòng của y, lời đồn về cách đối đãi với người thân của vị hoàng tử này bây giờ xem ra lại không như những gì nàng nghe được.
196 Lúc này đây, Kì Minh Nguyệt đang cùng Oánh Nhiên đi đến chỗ khác ngoài Huyễn Thiên điện, trong lòng không vui, trên đường đi cũng không muốn nói chuyện, Oánh Nhiên yên lặng dẫn y đến cung điện cách đó gần nhất ở tạm, không dám nhiều lời, chủ tử của nàng ít khi tức giận, lần này lại biểu hiện rõ như vậy, nếu không thì cũng sẽ không có chuyện ngay cả bệ hạ cũng không muốn gặp, cũng không chờ bệ hạ trở về mà lại đổi qua chỗ ở khác để nghỉ tạm.
197 Trong ngự hoa viên, bóng người y phục nguyệt sắc ngồi trong đình, đang cúi đầu gảy nhẹ dây đàn trước mặt, mái tóc đen tuyền phất phơ theo gió, có thể nhìn thấy ý cười nhàn nhạt trên gương mặt, âm thanh đàn tranh từ đầu ngón tay thoát ra thản nhiên truyền đi khắp ngự hoa viên, cùng với bóng dáng đang khiêu vũ trong đình hợp cùng một chỗ, nhìn từ xa, rực rỡ nổi bật thật đúng là đẹp như tranh vẽ, cái gọi là trai tài gái sắc, kim đồng ngọc nữ, chính là hình ảnh trước mắt này.
198 Trong cung điện gần tẩm cung Huyễn Thiên điện, xuyên qua từng lớp mành trướng có thể thấy được thiếu niên ngồi một mình cạnh bàn ăn, Kì Minh Nguyệt nhìn một bàn đầy thức ăn, thức ăn trong miệng hương vị vốn dĩ không tệ nhưng y lại không cảm nhận được mùi vị gì, dùng bữa xong không khỏi nhớ tới nam nhân hẳn là đã trở về tẩm cung, phụ hoàng của y.
199 Ngày thứ hai lâm triều, các vị đại thần phát hiện sắc mặt quân vương đã tốt hơn rất nhiều, tuy rằng tâm tư vẫn khó dò nhưng rốt cuộc cũng không khiến cho mọi người sống trong lo sợ nữa, không cần lo lắng mình liệu có nói sai cái gì mà mất mạng hay không, Trương đại nhân cùng vài vị đại thần mắt đi mày lại đều âm thầm đoán chừng có phải bệ hạ đã biết chuyện của thái tử và Trân Nhi hay không, bệ hạ vui vẻ là vì đã chọn đúng người làm thái tử phi, nghĩ như vậy, có người sau khi nghị sự xong xuôi vội vàng hăng hái bước ra.
200 "Nương nương, không xong rồi! Trương đại nhân trên đại điện bị bệ hạ hạch tội đã bị tống giam vào địa cung rồi!"
Trong lầu các nào đó ở hậu cung, Chân phi ngồi đối diện với gương trang điểm, nhìn thị nữ phía sau cài lên tóc một cây trâm mới vừa lòng gật đầu liền nghe thấy nha hoàn tâm phúc hớt hơ hớt hải chạy vào phòng báo tin.