Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Thiều Hoa Vũ Lưu Niên

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 209
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Edit + beta: NangBT (Tiếu Hồng Trần), Fynnz, Tĩnh NguyệtThể loại: Đam mĩ, phụ tử, xuyên không, hoàng triều, võ lâm,nhất thụ nhất công, cường công cường thụ.

Danh sách chương Thiều Hoa Vũ Lưu Niên


Chương 141: Chỉ Ra Chứng Cứ

141 EDITOR: Tiếu Hồng Trần [NangBT

“Tùy tùng của An Dương Vương, Liên Sóc, Tam hoàng tử của Thương Hách năm xưa, những việc ngươi đã làm, ta sẽ không tiếp tục giúp ngươi che dấu nữa, tai họa ở địa cung, hỏa hoạn nơi cung lâu, tất cả đều do một tay ngươi tạo thành.


Loading...

Chương 142: Toái Ngọc

142 EDITOR: Tiếu Hồng Trần [NangBT]

Nghe Liên Sóc nói, Kì Minh Nguyệt liền cảm thấy không đúng, lại ngửi thấy mùi máu tươi trong không khí kia, lập tức liền biết trong đó chắc chắn có điều cổ quái, Vô Hào ngã xuống, một đám thị vệ cùng đại thần chỉ cần dính phải một giọt máu kia đều bắt đầu thảm thiết kêu lên: “Vô Hào, trở về.


Chương 143: Hồi Báo

143 Editor: Tiếu Hồng Trần [NangBT]

Từng cơn gió nhẹ phe phẩy, những sợi tóc được bó buộc một cách tùy ý sau lưng một nam tử tung bay trong gió, hương thơm của đồng cỏ cũng nhẹ nhàng phiêu đãng tại không trung, y bào rộng thùng thình phản chiếu lấp lánh nhiều màu sắc dưới ánh mặt trời.


Chương 144: Sau Giờ Ngọ

144 EDITOR: Tiếu Hồng Trần [NangBT]

“Sẽ xảy ra chuyện gì?” Kì Minh Nguyệt thu hồi ánh mắt nhìn mảng huyết sắc loang lổ diễm lệ quá mức lại mang đầy điềm xấu kia, lông mày giãn ra, hỏi Vô Hào như vậy.


Chương 145: Quấy Rầy

145 Editor: Tiếu Hồng Trần [NangBT]

“Minh Nhi quả thật chờ không kịp. ” Vì câu nói kia của hắn mà bật lên một tiếng cười khẽ, Kì Hủ Thiên đứng lên, ngón tay quệt lấy Bạch Phù, đưa tay tham nhập tiến đến, cũng không xâm nhập vào sâu trong, mà không ngừng cọ xát ở bên ngoài, hai bờ mông vì lây dính bạch phù mà lộ ra màu sắc oánh nhuận, động tác do ngón tay y không ngừng va chạm tạo ra những tiếng vang dính dấp rất nhỏ.


Chương 146: Ám Sát

146 Editor: Tiếu Hồng Trần [NangBT]

“Thái Tử Điện hạ!” Liên Mộ Hi thấy Kì Minh Nguyệt xuất hiện, trong đôi mắt tròn to nhất thời sáng bừng lên, sắc mặt lộ ra thần tình vui mừng: “Mộ Hi tìm Thái Tử đã lâu, tìm trong Chiếu Hoa Điện không thấy, liền tìm đến đây.


Chương 147: Chém Đầu

147 Editor: Tiếu Hồng Trần [NàngBT]

Trong đình viện, Liên Sóc ôm chặt lỗ máu trước ngực, trên khuôn mặt giống như lệ quỷ kia sớm đã không chút nào giống người sống, chỉ còn lại màu xanh trắng.


Chương 148: Thăm

148 Editor: Tiếu Hồng Trần [NangBT]

“Minh Nguyệt chỉ là ôm hắn thôi, cũng không làm gì khác, so với hắn, Phụ Hoàng rõ ràng biết, ở trên đời này, người ta muốn ôm chỉ có một mình Phụ Hoàng.


Chương 149: Nữ Thi

149 Editor: Tiếu Hồng Trần [NangBT]

Liên Mộ Hi tiếp nhận, lau mồ hôi trên trán, rồi niết chặt nó trong lòng bàn tay, nhìn chiếc khăn trên tay, tựa hồ trở nên bình tĩnh hơn, thở dài nói: “Những năm gần đây, tất cả mọi chuyện của Minh Nguyệt ở Thương Hách, Mộ Hi đều biết rõ ràng, không thể coi là chỉ gặp mặt một lần, đối với Minh Nguyệt, ta chưa từng quên.


Chương 150: Đoán

150 Editor: Tiếu Hồng Trần [NangBT]

“Điện Hạ …” Hồng Tụ dường như muốn nói lại thôi, không biết là có nên đem những lời đồn đãi vô căn cứ đó nói cho hai vị chủ tử nghe hay không, nhưng theo như lời Lưu tổng quản nói, lại giống như có quan hệ với những lời đồn đại kia a.


Chương 151: Xác Minh

151 Trong Ngự Hoa Viên, bách hoa đua nở, ánh mặt trời rơi trên những cánh hoa lá cỏ, khiến cho những đoá hoa kiều diễm kia càng tăng thêm vài phần tươi đẹp, hương hoa phảng phất cùng những cánh bướm nhảy múa, trong ngự hoa viên không có một tiếng động nào tràn ngập không khí thanh u không bị ai quấy nhiễu.


Chương 152: Cầu Viện

152 Thân ảnh mặc y phục huyền mầu vẫn đứng ở chỗ cũ, cũng chưa mở miệng nói gì, nhưng lệ khí nặng nề giống như bị gió cuốn truyền tới lại trở lên rõ ràng vô cùng, ánh mắt sắc bén bắn ra từ đôi mắt hẹp dài giống như mũi nhọn của thanh hàn kiếm, tất cả đều hướng về phía Liên Mộ Hi phóng tới.


Chương 153: Xem Xét

153 Nghe tin Liên Đồng đưa quốc thư sang cầu viện, trên đại điện triều đình Thương Hách mỗi ngày đều vì ngoại chiến mà tranh cãi kịch liệt không ngừng, quần thần mỗi người một ý mà Thương Hách đế lại không nói một lời nào, thật khó đoán được chủ ý của bệ hạ, cho dù đám thần tử cứ nháo nhào thì cũng vô dụng.


Chương 154: Chân Tướng

154 Nghe y nói như vậy, cai ngục quả nhiên rất nhanh sai người đem mấy cỗ thi thể lúc trước lại đây, mới có một cái đến trước cửa mấy người bên trong liền ngửi thấy mùi tanh tưởi của thi thể đã thối rữa.


Chương 155: Uy Hiếp

155 Trong buổi thượng triều, quần thần chính vì việc Liên Đồng cầu viện mà tranh luận không ngừng, Thấm Vũ thân là trưởng lão Liên Đồng đương nhiên có thể đại diện cho Liên Đồng, gọi Thấm Vũ đến không ngờ hắn chỉ lắc đầu "Thấm Vũ đang ở Thương Hách, đối với chiến sự ở Liên Đồng không rõ, nữ hoàng đã đưa quốc thư đến, hẳn là chiến sự căng thẳng, Thương Hách tính toán như thế nào chỉ có thể xem ý của bệ hạ, Thấm Vũ không dám vọng ngôn, ý của nữ hoàng, Thấm Vũ ở Thương Hách cũng không phải không biết, mặc dù hi vọng cầu bệ hạ tương trợ nhưng đứng ở lập trường của Thấm Vũ hiện nay đối với việc này thật sự không dám nhiều lời".


Chương 156: Trước Trận Chiến

156 "Minh Nguyệt. . . Minh Nguyệt. . . "

Tiếng thì thầm nhẹ nhàng nỉ non vang lên bên tai, cơ thể có cảm giác từng đợt lắc lư, Kì Minh Nguyệt chậm rãi mở mắt, đập vào mắt là vẻ mặt thân thiết của Liên Mộ Hi, lại nhìn lướt qua xung quanh, hiển nhiên lúc này y đang ở trên xe ngựa.


Chương 157: Phát Binh

157 Lại qua một thời gian nữa, tin tức thái tử Thương Hách rơi vào tay An Dương lan truyền khắp nơi, không chỉ dân chúng Thương Hách mà cả thiên hạ cơ hồ không ai không biết hành động lần này của An Dương là để áp chế Thương Hách.


Chương 158: Giao Dịch

158 Kì Minh Nguyệt nghe tin Liên Đồng phản chiến vẫn không thấy có gì ngoài ý muốn, lại nghe nhắc đến người trong lòng đang thương nhớ đã hạ chiếu chỉ, cười khẽ: "Minh Nguyệt đang ở An Dương chắc hẳn phải làm con tin, phụ hoàng không quan tâm đến an nguy của ta khiến ta trở thành vật vô dụng, không biết sau này sẽ ra sao, Minh Nguyệt cũng thật lo lắng".


Chương 159: Tình Hình Chiến Tranh

159 Thiên hạ phân tranh đã bắt đầu, dân chúng chạy trốn khói lửa chiến tranh, lòng người hoang mang, khắp nơi hoảng loạn. Lúc này trong hoàng cung An Dương lại là một mảnh yên lặng, thậm chí sự yên lặng này còn có phần kì dị.


Chương 160: Thay Đổi Bất Ngờ

160 "Như thế nào?" Người ngồi trên ghế vẫn nhắm mắt như cũ, nét mặt không hề thay đổi, giọng nói bình tĩnh hỏi lại.

"Nghe nói Thương Hách đế bị thương nặng, không rõ tung tích".


Loading...