21 Sắc mặt Cận Thiệu Khangngay lập tức trầm xuống, hắn nhìn thẳng Tương Nhược Lan, trên người toát ratrận khí lạnh lẽo như có thể đánh sâu vào lòng người khác.
22 Trong ấn tượng của CậnThiệu Khang, Tương Nhược Lan là một kẻ không tu dưỡng, không đức hạnh, thô lỗlà một bát phụ. Hắn vẫn nhớ rõ ràng lần đầu tiên nhìn thấy nàng.
23 Nghe những lời này, trongđầu Tương Nhược Lan lại hiện lên một đoạn trí nhớ. Trong trí nhớ là Tương PhinhĐình dạy Tương Nhược Lan tạo cơ hội cùng Hoàng thượng tỷ thí bắn tên.
24 Hai bàn tay một thon dàitrắng nõn như ngọc, một hơi đen, trên đó còn có vết sẹo mờ mờ vừa nhìn đã biếtlà tay võ tướngTương Nhược Lan hơi tứcgiận ngẩng đầu nhìn họ.
25 Tương Nhược Lan bị kéomạnh, nếu không nhanh mắt nhanh tay nắm được cột giường thì giờ đã té ngã trênđất. Trước mặt nha hoàn thành đại sửu nữ mất. Tương Nhược Lan đứng vữnglại, căm tức nhìn Cận Thiệu Khang:- Hầu gia nếu đã dùng thì không nghi mà đã nghi thì đừng dùng.
26 Nghe Tương Nhược Lan nhắctới muội muội, khuôn mặt tuấn tú cao ngạo của Lưu Tử Căng đột nhiên biến sác,gân xanh nổi rõ trên trán, bàn tay nắm chặt thành quyền, biểu hiện vô cùng tứcgiận.
27 Sáng hôm sau, Tương NhượcLan đúng giờ dậy vấn an, phát hiện thần sắc thái phu nhân tốt hơn rất nhiều,hiển nhiên là tối qua ngủ được. Tương Nhược Lan muốn hỏimột câu nhắc công nhưng lại cảm giác như thế quá mức lộ liễu cho nên cuối cùngkhông nói gì.
28 - Quỳ lạy, hai tay chắp ngang, khấu đầu xuống đất rồi dừng lại một chút… Phu nhânlàm không đúng rồi! Làm lại lần nữa!Sáng sớm, trong Thu Đườngviện vang lên giọng nói nghiêm khắc của Lưu mụ mụ.
29 Lúc Tương Nhược Lan đếnchỗ thái phu nhân thì bà đã ăn cơm tối xong, đang tựa đầu vào thành giường màxem kinh phật. Còn Vu Thu Nguyệt đứng bên cạnh cầm đèn soi, thỉnh thoảng lạichụm đầu nói vài câu, có vẻ thân thiết.
30 Nhưng chỉ được một lát,Tương Nhược Lan cảm thấy hai tay như nhũn ra, không tự chủ mà run nhẹ, tựa hồkhông còn chút lực. Tương Nhược Lan bất động thanh sắc, hít sâu một hơi, cốgắng ổn định lại.
31 Tương Nhược Lan càng nghĩcàng có cảm giác rằng khả năng này là đúng. Nàng liếc qua gương mặt nghiêm túccủa hắn, đột nhiên có cảm giác khuôn mặt này càng nhìn càng có cảm giác vui vẻ,trong lòng thầm rộn rã.
32 Tương Nhược Lan vốn khôngsợ chịu khổ mà chỉ sợ có khổ cũng không đáng giá được gì. Cả ngày hôm qua,Tương Nhược Lan cảm giác có chút không đúng. Trầm mụ mụ dạy nàng ngồi, đinghiêm khắc cũng được nhưng vừa trưa, Lưu mụ mụ chỉ dạy nàng hai động tác quỳlạy, dập đầu.
33 Hoàng hôn yên lặng có vẻđẹp thật nhu hòa, tất cả trời đất chìm trong sắc trời vàng nhạt, ánh sáng ấykhiến lòng người mềm xuống. Cận Thiệu Khang giấu mìnhsau hòn non bộ nhìn vào trong viện.
34 Vương thị nghe vậy vộicười khan nói:- Đại tẩu nói nghiêm trọng rồi, lúc đầu đánh cuộc vốn chỉ là đùa giỡn sao đại tẩulại nói như thể chúng ta không mong người xuất tịch trà hội? Nói thế thật oanuổng ta quá.
35 Thái phu nhân ngồi xuốngvị trí chủ thượng, đầu tiên kiểm tra chuyện Tương Nhược Lan đi đứng, ngồi. mườingày khổ công của Tương Nhược Lan không phải là công cốc, tuy rằng nghi tháikhông phải là hoàn thiện hoàn mĩ nhưng cũng coi là được.
36 Cận Thiệu Khang thấy mọiviệc đã xong liền nói phủ nha có việc, đi trước. Hắn đi rồi, Tương NhượcLan nhìn Vương thị ngồi đối diện cười như không cười Vương thị cố gắng chốnglại ánh mắt của nàng.
37 Phủ An Viễn hầu trước kiavốn là phủ Cửu vương gia. Trước đây Cửu vương gia phú quý nổi danh chốn kinhthành cho nên phủ đệ tự nhiên là hoa lệ, đường hoàng đặc biệt là hoa viên,trong đó đủ loại kì hoa dị thảo, giả sơn, tiểu kiều (cầu).
38 Trời sáng sớm không quánắng nóng, hậu hoa viên ấm áp, gió nhẹ thổi khiến không khí ngập mùi hoa thơmkhiến người ta có cảm giác cực kì thanh sảng. Thái phu nhân nhìn mọingười cười nói:- Hôm nay mời các vị phu nhân quá phủ thứ nhất là để tỷ muội chúng ta có dịp tụtập hàn huyên.
39 Tiếng thét chói tai xuyênqua tiếng cười nói của các phu nhân khiến không khí vừa mới hòa hoãn lại trởnên ngưng lại. Tiếng kêu truyền đến từphía đông nam, là chỗ bọn nha hoàn tụ tập.
40 Thái phu nhân vội đứnglên, Cận Yên Nhiên đỡ bà bước lên vài bước, vội vàng hỏi:- Chuyện gì thế? Người nào mắc bệnh?Các phu nhân đang vâyquanh một phu nhân ngất xỉu kia thấy thái phu nhân đều tránh ra nhường đường,một phu nhân nói:- Là Lưu phu nhân, có vẻ rất nghiêm trọng.