61 Trong phòng lại càngloạn. Mấy chiếc ghế khắc hoadát vàng đổ ngã trên mặt đất, các cung điện như rắn mất đầu, bưng chậu nước,vắt khăn lông… chạy tới chạy lui.
62 Lưu Viện sĩ gầm lên mộttiếng khiến mọi người đều giật này mình. Phải biết rằng hắn không phải là ngườidễ phát hỏa, huống chi đây còn là tẩm cung thái hậu.
63 Cảnh Tuyên đế mặc longbào, long hành hổ bộ (dáng đi uy nghi như rồng, hổ) bước vào. Trong điện, trừTương Nhược Lan đang cho Thái Hậu uống nước đường còn lại đều quỳ xuống thỉnhan Hoàng đế.
64 Viên phòng. Đây là vấn đềTương Nhược Lan sợ phải đối mặt nhất nhưng nàng cũng biết đây là vấn đề sớmmuộn mà thôi. Hầu phu nhân của Hầu phủ cũng không phải chỉ là để đó cho ngườixem, vẫn cần phải làm nhiệm vụ nối dõi tông đường.
65 Là vì mới tắm xong sao?Tại sao càng lúc càng nóng?Tương Nhược Lan một bênmặc trung y bằng lụa do Ánh Tuyết chuẩn bị, một bên nói thầm trong lòng. Dathịt trắng nõn lộ ra một tẩng ửng hồng tựa như nhiệt khí toát ra từ lỗ chânlông.
66 Kiếp trước. Tương NhượcLan đã đọc qua một cuốn sách thảo luận về việc đàn ông ghét nhất là gì. Tác giảviết vài điều, nàng không nhớ hết nhưng điều thứ nhất nàng rất có ấn tượng.
67 Ngoài điện, mấy chậu mộclan đang nở rất đẹp. Một đóa lại một đóa, một cây lại một cây, trắng như tuyết,mùi hương nồng nàn. Lưu Tử Căng đứng dưới mộtgốc mộc lan, quay đầu nhìn Tương Nhược Lan thi lễ:- Chẳng biết Hầu phu nhân gọi hạ quan có chuyện gì?Tương Nhược Lan cười nói:- Khi nãy ta thấy Lưu thái y như có chuyện muốn nói với ta, chẳng lẽ là ta nhìnnhầm?Lưu Tử Căng cười, da dẻtrắng như ngọc hơi ửng hồng.
68 Thái hậu cùng Cảnh Tuyênđế lại ngồi xuống bàn lần nữa. Thái hậu ăn một miếngcháo kiều mạch Tương Nhược Lan mang đến, nhíu mày:- Quá thô (hơ, chắc chê không ngon)Cảm giác vẫn không thểbằng được bát cháo khi nãy.
69 Thái hậu nằm trên giường,nhắm hai mắt, nghe những lời này của Tương Nhược Lan cũng không để ý nhiềuthuận miệng đáp:- Đó là đương nhiên. Nếu hoàng đế lời nói trước sau bất nhất thì các quan bêndưới sẽ làm việc ra sao, thiên hạ đại loạn mấtĐạo lý này Tương NhượcLan cũng hiểu nhưng là…- Chẳng lẽ không có ngoại lệ? Một lần cũng chưa từng có? Nếu là tình huống đặcthù?Thái hậu mở mắt ra, lộ rathần sắc chú ý:- Theo ta được biết, hoàng đế đều là nhất ngôn cửu đỉnh, những lời đã nóisẽ không thay đổi.
70 Tương Nhược Lan khôngbiết chuyện này. Thái phu nhân cũng không nói cho nàng. Thái phu nhân chỉ cầnVu Thu Nguyệt không mang thai trước Tương Nhược Lan là được nhưng cũng khôngmuốn vì thế mà Tương Nhược Lan được đà.
71 Ngày hôm sau, Tương NhượcLan tưởng rằng nhất định sẽ bị thái phu nhân trách mắng. Dù sao trong xã hộinam quyền này, nàng lại nói với phu quân mình những lời như thế là đại nghịchbất đạo đến cỡ nào.
72 Không lâu sau, Lưu TửCăng vội vã đi vào phòng. Có lẽ là bên ngoài nhiệtđộ quá cao, Lưu Tử Căng mặt ửng đỏ, trên trán đầy mồ hôi, tóc bết vào trán, dùcó vẻ hơi chật vật nhưng không tổn hại gì đến khí chất thanh dật tuấn nhã củahắn.
73 Giờ đã gần đến buổi trưa,mặt trời nóng bức chiếu vào khiến người nóng đến bất tỉnh. Nhưng cho dù là thế,mọi người đang xem vẫn không có ý lui đi, họ đều là những người không xem đượcđến kết quả cuối cùng thì sẽ không bỏ qua.
74 Mọi người vây xem thấy nữhiệp này hoàn tòa không sợ hãi Từ tiểu thư không khỏi âm thầm ủng hộ nàng. Cận Thiệu Khang ở trênlầu nhìn, đột nhiên cảm giác được, Tương Nhược Lan không sợ ai, kiêu ngạo nhưthế kỳ thật rất đáng yêu….
75 Trên tửu lâu, Cận ThiệuKhang nhìn thấy muội muội chịu nhục. Vội vàng chạy xuống lầu, khi hắn đi quađám người tới đó thì vừa lúc thấy Tương Nhược Lan đánh Từ Uyển Thanh.
76 Rèm thủy tinh tinh sảohoa mỹ. Trong phòng, một nữ tửmặc áo lụa vàng, quần lụa trắng mỏng, mi thanh mục tú khóc lóc kể lể với nữ tửmặc váy hoa sen trắng ngồi trước bàn trang điểm.
77 Tương Nhược Lan ở trongsân nghỉ ngơi hai ngày. Trong lúc này, Thái hậu sai Diệp cô cô đến thăm nàngmột lần cũng ban thưởng không ít thuốc men quý giá.
78 Thái hậu ở giữa, Cảnhtuyên đế cùng Tương Nhược Lan hai bên. Phía sau một đám cung nữ thái giám, đoànngười thong thả đi về phía ngự hoa viên. Dọc theo đường đi, mặttrời ấm áp, núi giả sơn, cây cối um tùm.
79 Cảnh tuyên đế mang Thụcphi rời đi, Hoàng hậu và chúng phi cũng theo sau. Thái hậu đứng lên, hỏiTương Nhược Lan:- Nhược Lan, ngươi có muốn xem một chút không?Tương Nhược Lan lắc đầu:- Không muốn, ta dìu Thái hậu về Từ Trữ cungChuyện hậu cung này nàngquan tâm nhiều làm gì!Thái hậu cười cười, nhưlà rất hài lòng với đáp án này.
80 Đêm đó, Tương Nhược Lantắm rửa xong. Ngồi trước cửa sổ đợi tóc khô, nhìn trăng sáng đến xuất thần,chợt nghe tiếng bên ngoài nha hoàn đang thỉnh an Cận Thiệu Khang!Tương Nhược Lan sửng sốt,sao hắn lai tới? Vội vàng nhìn ra phía cửa chỉ thấy rèm trúc vén lên, sau đóthân ảnh cao lớn của Cận Thiệu Khang xuất hiện trước mắt nàng.