61 Trần Tiêu đã nhìn ra, Chúc Dung cùng với nữ độc xà kia mâu thuẫn không hề đơn giản. Chỉ là bản thân Chúc Dung không nói, hắn cũng không thèm hỏi. Mà lão Điền hình như cũng không muốn nói về chuyện này.
62 Khu nhà cao cấp của Từ gia thuộc ngoại ô thành phố K, toàn bộ các thiết bị giám sát đều phải bỏ đi. Trần Tiêu biết những thiết bị điện tử giám sát này, đối với dị năng giả mà nói, nhất là với Thu Vẫn, người có dị năng phá hư vật chất kim loại, thì chỉ giống như hàng trưng bày, thậm chí là tự mua boom cột vào mình.
63 Bá Vương Long gầm lên giận dữ, đem cái bàn ném xuyên qua lỗ thủng trên vách tường, rơi rất xa bên ngoài sân. Lúc này, trận địa của đám cận vệ Từ gia đã sớm tan vỡ, hơn một nửa đã bị thương lúc Bá Vương Long xâm nhập, còn có người chân gãy tay đoạn tại đương trường.
64 Nữ độc nhân cười đắc ý, như còn chưa thỏa mãn, khẽ liếm liếm môi, động tác này của nàng cực kỳ mập mờ : “Tiểu tử yên tâm đi, tỷ tỷ sẽ không độc chết ngươi.
65 Thu Vẫn chạy cực nhanh, nhưng cái tên " Từ Nhị Thiếu" trước mắt tốc độ cũng không chậm, hai người cứ như vậy một trước một sau. Thu Vẫn nhận ra cái tên " Từ Nhị Thiếu" nhìn như chật vật, nhưng chạy lại rất nhanh, chạy ngược xuôi, dựa theo địa hình phức tạp của khu nhà xưởng bỏ hoang, làm cho hắn phải đuổi theo đến quá nửa đêm.
66 Trên thanh thép thấm đẫm máu tươi, từng giọt từng giọt theo nhau rơi trên mặt đất trước mặt Trần Tiêu. Sắc mặt hắn vẫn như cũ mang theo một tia đùa cợt, tuy rằng cơ thể vặn vẹo vì thống khổ, nhưng ánh mắt đó … lại làm trong lòng Thu Vẫn sinh ra một cỗ chán ghét không thể miêu tả.
67 Trước mặt dường như có bóng người chuyển động …Ánh sáng chớp lên … sau đó một lần nữa trở nên đen tối. Dường như có tiếng người nói chuyện, nhưng âm thanh lại mơ hồ không rõ.
68 “Hệ lực lượng, cấp 1, bắt đầu khởi động thí nghiệm!”Điền lão cầm thiết bị điều khiển trong tay, đứng cách Trần Tiêu ngoài hai thước. Trần Tiêu hít sâu vào một hơi, hắn thân trên để trần, nhìn rắn chắc hữu lực, không còn dấu vết thương tích trước đây, dịch thể chữa trị quả nhiên thần kì.
69 “Tiểu thư Child Child xinh đẹp, mau nhìn kìa, cái bánh xe to đùng đang xoay tròn trên cao kia chính là khu trò chơi của thành phố K. Đồ vật đó tên là Ma Thiên luân --- nếu vào buổi chiều mùa xuân, cùng người mình yêu ngồi bên trong, nhàn nhã ngắm cảnh đẹp, hưởng thụ ánh nắng chiều, thật là một việc tuyệt vời a …”“Tiểu thư Child Child xinh đẹp, mau nhìn, đó là mái vòm của rạp hát lớn nhất thành phố K, tháng sau sẽ có dàn nhạc lớn nhất thế giới lưu diễn qua đây.
70 Chúc Dung sau đó bắt đầu chú ý tới Bạch Thái, trên mặt nàng tràn đầy tiếu ý : “Em gái chính là người có thể ẩn thân a?”Hai mắt cẩn thận đánh giá, chậc chậc cười nói : “Hình dáng thật là xinh đẹp.
71 Ô tô trực tiếp chạy xuyên qua khu vực phồn hoa nhất thành phố K, càng chạy càng xa, cuối cùng tới một địa phương chung quanh toàn kiến trúc thấp bé, cũ nát --- trên thế giới bất cứ thành phố nào cũng có địa phương như vậy tồn tại, ở nơi này đều là tầng lớp yếu ớt dưới đáy của thành phố.
72 “Ngài thật sự cái gì cũng biết?” Trần Tiêu cố gắng bình tĩnh, nhưng lại vẫn như cũ có chút hưng phấn : “Tất cả tương lai, ngài đều biết trước? Như vậy ngài chẳng phải có thể …”Yên Hỏa lắc đầu, nàng dùng hai ngón tay cầm một hạt dưa, đưa lên khóe miệng nhẹ nhàng cắn --- Trên thế giới này, đại đa số nữ nhân khi cắn hạt dưa sẽ có bộ dáng không quá dễ nhìn, nhưng khi Yên Hỏa cắn hạt dưa, vẫn như cũ mang theo vẻ tao nhã không thể miêu tả, giống như chỉ một động tác nhỏ đó cũng nhìn nàng mang dáng vẻ rất thanh tao.
73 Cộng Công là người cuối cùng đi vào, khi hắn đi ra vẻ mặt không có gì thay đổi, bất quá với tâm tư mẫn cảm của Trần Tiêu lại mơ hồ cảm giác được ánh mắt của hắn có chút biến hóa --- biến hóa này rất nhỏ, nhưng vẫn bị Trần Tiêu thu vào trong mắt.
74 Chuyện lần này qua đi, dư âm của nó vẫn khiến chính phủ rất khẩn trương, còn quyết định bảo hộ cho Từ gia thêm một tháng. Trần Tiêu trở lại trường học, mọi thủ tục bên phía cảnh sát Từ nhị thiếu đã giúp hắn hoàn thành toàn bộ --- chẳng qua Trần Tiêu vẫn nhận được một cuộc điện thoại, là của Hứa cảnh quan.
75 Lớp học tiếng Pháp của Monica phi thường thành công --- thành công ở đây có nghĩa là nàng đã thành công hấp dẫn sự chú ý của tuyệt đại đa số nam sinh viên, số người tham gia lớp học của nàng có thể nói đứng đầu toàn bộ Cơ Đức học viện.
76 Biểu hiện kì quái của Cộng Công vào tối thứ năm làm Trần Tiêu rất lo lắng, thậm chí có chút hối hận vì đã đáp ứng yêu cầu của hắn. Trần Tiêu có một loại xúc động, muốn lặng lẽ đem chuyện này nói cho Chúc Dung hoặc lão Điền.
77 Nhóm thứ nhất bị Trần Tiêu và Tiêu Tình bắt được tất nhiên là tổ hai người Từ nhị thiếu và Vô giá …Phương pháp trốn của Từ nhị thiếu phi thường sáng tạo, hắn đã chuẩn bị một tấm vải, một mặt có màu xanh xám, giống hệt màu đá trên núi.
78 “Tiếp tục đi tìm!” Trần Tiêu cắn chặt răng : “Các cô gái đều ở lại đây, phải ở cùng một chỗ! Lưu lại hai nam nhân viên đề phòng bất trắc! Những người còn lại tiếp tục tìm kiếm bên ngoài… nhưng nhất định phải chú ý, mọi người không được hành động một mình! Ít nhất phải đi hai người một tổ! Nhớ giữ vững liên lạc!”“Có thể hay không … đây là một trò đùa dai?” Một nữ nhân viên bán hàng nhịn không được mở miệng.
79 Trần Tiêu nghe tiếng hét nhanh chóng đẩy người đằng trước ra, vọt vào văn phòng. Hắn vừa mới bước qua cửa lập tức bị cảnh tượng trước mắt dọa cho sợ ngây người!Phản ứng đầu tiên của hắn là lập tức quay đầu đi, chống tay vào tường mà nôn.
80 Lúc này bên ngoài tiếng tru liên tiếp vang lên, hơn nữa đã có người chết và mất tích nên mọi người không ai dám đi ra bên ngoài. Những người có thể bảo trì trấn định cũng chỉ còn Trần Tiêu và mấy đồng bạn.