81 Cửa hầm bị đụng tạo nên âm thanh rung chuyển, động tĩnh càng lúc càng lớn, làm cho người ta nhịn không được lo lắng không biết cánh cửa này còn có thể kiên trì bao lâu.
82 Tiêu Tình cùng với Trần Tiêu chạy ra khỏi rừng cây, phòng dụng cụ cách đó không xa, tiếng kêu thảm thiết vừa rồi cùng những tiếng rên rỉ khiến trong lòng hắn như bốc hỏa, lo lắng những đồng bạn trong phòng gặp bất trắc gì đó.
83 “Có người?”Bạch Thái và Từ nhị thiếu đồng thời kinh hô. “Là con người!” Trần Tiêu vẻ mặt nghiêm túc : “Những sự việc vừa xảy ra có người đứng sau lưng thao túng!” Sau đó Trần Tiêu đem những việc mình và Tiêu Tình vừa trải qua nói ra một lượt, sau khi nghe xong vẻ mặt Từ nhị thiếu và Bạch Thái đều rất khó coi.
84 Một con Kiêu đang nôn nóng bất an quỳ rạp sát bìa rừng, giống như là cảm nhận được hơi thở của sinh vật cao cấp hơn, sinh hóa thú cấp thấp này ra sức dùng móng vuốt cào trên mặt đất, sau đó dưới sự sợ hãi cực độ đem đầu chôn thật sâu vào trong đất … giống như là đà điểu.
85 May mắn là trong biệt thự trên đảo có một ít dụng cụ y tế, ít nhất khẳng định là có dự trữ chút thuốc men và túi cấp cứu. Từ nhị thiếu gia tuy rằng không biết cấp cứu, nhưng sau khi Tiêu Tình được cứu tỉnh, người đã luyện võ trong một thời gian dài đối với trị liệu ngoại thương hẳn là có chút tâm đắc …Ân, cái được gọi là tâm đắc chính là : Trần Tiêu trực tiếp bị băng cầm máu bao thành một chiếc bánh chưng …Ngoài ra còn một điều kinh hỷ (kinh ngạc và vui mừng) là : Ở trong một phòng bên trong căn biệt thự ngoài cùng, Từ nhị thiếu gia phát hiện trong bồn tắm lớn trong toilet có ba người …Chính xác mà nói là ba người rưỡi!Lục Tiểu Tiểu, Tiểu Kim, còn có hai bảo an trên đảo bị mất tích.