21 Lúc nầy Cao Vô Địch đang cung cung kính kính nói với Hắc y nữ nhân :- Lão tiền bối và giáo chủ của vản bối là chỗ đạo nghĩa tương giao, hôm nay tiền bối giá lâm qua bất ngờ, vản bối lại đang có khách nên không kịp hạ sơn cung nghênh, nếu có chổ nào thất lễ, kính mong lão tiền bối chớ trách.
22 Lúc nầy Cao Vô Địch mới hiểu rõ Liễu My Nương muốn nói đến chuyện gì. Gã thầm nghĩ :- Quả nhiên ta thất sách trong chuyện này rồi, lẻ ra không nên xem đệ tử cừu nhân là bằng hữu mới phải.
23 Phương Tuyết Nghi không nhịn được nên bật cười thành tiếng, chàng không ngờ Tống lão lại hoạt kê như vậy nên cố nín cười mà nói :- Tống lão quả xem trọng vản bối rồi, nhưng dù sao thì vản bối cũng rất cảm kích ân tình tri ngộ hôm nay!Tống Phù liền hỏi :- Vậy là lão đệ ngươi đã đồng ý?Tuyết Nghi nói :- Tống lão đã hạ cố giao tình, nếu vản bối không đồng ý thì chẳng phải sẽ bị thiên hạ chê cười sao?Chàng quay sang Ngải Đông Hải và Cao Vô Địch rồi cung thủ nói tiếp :- Ngày sau gặp lại, xin cáo biệt tại đây!Lời vừa dứt thì chàng cất bước theo lối mòn đường sơn đạo mà đi.
24 Tống Phù cũng chau mày suy nghĩ một lát rồi nói :- An cô nương, phải chăng cô nương đã luôn bám theo sau bọn tại hạ?An Thanh hỏi lại :- Tôn giá nghĩ là có khả năng đó sao?Tống Phù nói :- Rất khó nói, ít ra thì lão phu cũng không tin cô nương theo sau lão phu mà không bị phát hiện.
25 Lúc nầy trong thạch động Phương Tuyết Nghi hơi ngưng lại một lát rồi nói tiếp:- Nhưng bất kể thành bại thế nào thì tại hạ cũng phải đi Thiếu Lâm tự một chuyến!An Tiểu Bình mĩm cười, nói:- Vậy thì rất tốt!Tống Phù tiếp lời:- Phương lão đệ, lão phu thấy chuyện này và chuyện đi của chúng ta không có gì trở ngại cả.
26 Tống Phù là nhân vật lão luyện giang hồ nhưng nghe Phương Tuyết Nghi trả lời như vậy thì bất giác cũng ngẫn người. Lão nhìn chàng hồi lâu rồi hỏi tiếp :- Lão đệ, cô ta.
27 Tống Phù nói với Phương Tuyết Nghi :- Lão đệ , ngươi và An cô nương lo thu thập hành lý , lão phu đi thanh toán tiền thuê thuyền đây. Phương Tuyết Nghi định lấy ít ngân lượng đưa cho lão , nhưng đợi đến lúc chàng lấy được ra thì Tống Phù đã xuyên qua khoang thuyền ra đằng dưới rồi.
28 Phương Tuyết Nghi nói :- Là điệt tử chứ không phải nhi tử. Chu Hạo mĩm cười nói :- Thì ra là như vậy , gần đây Phương thế điệt có gặp Phương Nhị hiệp không ?Tuyết Nghi lắc đầu nói :- Không.
29 Hoắc Minh Phong trầm ngâm một lát rồi nói :- Lữ Đường chủ đã gặp Trịnh đại hiệp rồi chứ ?Lữ Khôn đáp :- Nữa tháng trước thuộc hạ có gặp Trịnh đại hiệp một lần !Hoắc Minh Phong mĩm cười, nói :- Trịnh đại hiệp có bảo ngươi chuyển đến bản toà lời gì không ?Lữ Khôn cung kính đáp :- Trịnh đại hiệp nói, nếu Bang chủ đi Thiếu Lâm thì tốt nhất là không nên xuất diện gặp Thiên Ma Nữ.
30 Phương Tuyết Nghi cung thân, nói :- Vản bối đâu dám thế !Hoắc Minh Phong mĩm cười rồi quay sang nói với Tống Phù :- Tống huynh, hiện tại Tống huynh và Phương lão đệ muốn đồng hành đến phương nào vậy ?Tống Phù mĩm cười, nói :- Hoắc huynh thử đoán xem ?Hoắc Minh Phong nói :- Muốn tại hạ phán đoán à ? Chuyện này xem ra khó khăn đấy.
31 Bang chủ Cái Bang - Hoắc Minh Phong kêu thất thanh :- Sao lại có chuyện như thế ?Thôi Đại Công cũng tiếp lời :- Đại hoà thượng, ngươi nói thật không ?Hòa thượng chấp tay, nói :-Đệ tử phật môn đương nhiên là không dám nói dối lừa người !Cát Uy dịch mục quang nhìn qua Hoắc Minh Phong và nói :- Bang chủ, xem ra quả thực là có người làm khó bản bang rồi !Hoắc Minh Phong nói :- Khá lắm ! Bản toà cũng muốn xem kẻ đó là nhân vật nào ?Lão quét đôi tinh quang nhìn qua bốn hòa thượng rồi nói tiếp :- Đương kim thế gian chỉ có một Bang chủ Cái Bang là Hoắc mỗ, phiền các vị đại sư mau thông báo với Nhập Vân Chưởng môn, nói rằng có Hoắc mỗ theo hẹn mà đến !Hòa thượng cười nhạt một tiếng rồi nói :- Chuyện này mới thật là kỳ quái.
32 Phương Tuyết Nghi và An Tiểu Bình nói rất nhỏ nhưng không qua được thính lực của quần hùng tại đương trường , do vậy Tuyết Nghi vừa dứt lời thì Nhập Vân đại sư liền phá lên cười một tràng rồi nói :- Nhị vị tiểu thí chủ là khách quý của bỗn tự nên mọi hành động sẽ không bị câu thúc, ngoài Tàng Kinh Các ra thì nhị vị có thể đi bất cứ nơi nào trong bỗn tự !Một lời như mở tấm lòng, An Tiểu Bình liền kéo Tuyết Nghi đứng lên và nói :- Đa tạ sự hậu đải của đại sư.
33 Lý Vân liền nói :- Chuyện gì nếu tiểu nữ không biết thì xin lượng thứ cho là không thể trả lời. Tống Phù nói :- Chuyện này thì nhất định cô nương biết rồi ! Lệnh sư đã phái người đưa đến Thiếu Lâm tự một phong thơ , người đưa thơ đó có phải là cô nương không ?Lý Vân lắc đầu nói :- Không phải !Tống Phù tỏ vẻ không tin , lão hỏi lại :- Không phải cô nương à !Lý Vân nói :- Người đưa thơ là nhị muội của tiểu nữ.
34 Lý Vân nghe vậy thì kinh hải thất sắc, ả vội nói :- Nhị muội, tại sao ngươi lại nghĩ như thế ? Đại tỹ và Phương công tử mới gặp nhau chỉ vài canh giờ , đối thoại chẳng được mấy câu thì làm sao có thể truyền thụ kiếm pháp của bản môn được ?Doãn Mộng Hà cười nhạt, nói :- Thế à ? Còn muội thì sao ? Chẳng phải là cũng chỉ nói với Phương công tử mấy câu đó sao ? Vã lại mọi chuyện ở đây đại tỹ đều tận mắt chứng kiến mà !Lý Vân ngẫn người, ả nói :- Chuyện này thật kỳ quái, lẻ nào.
35 Tống Phù phá lên cười ha hả một tràng rồi nói :- Nói như vậy thì quý tự có một nơi khả dĩ ẩn thân rồi !Nhập Vân đại sư do dự một lúc rồi gật đầu, nói :- Không sai, đích thị là bổn tự có một bí đạo khá ẩn tàng trên ngàn người , chỉ có điều lão nạp không hiểu vì lý do gì mà bọn họ phải ẩn thân trong đó không chịu ra ?Phương Tuyết Nghĩ thầm nghĩ :- Thì ra trong Thiếu Lâm tự còn có một nơi khả dĩ ẩn thân, thảo nào.
36 Phương Tuyết Nghi nhìn qua Tống Phù rồi chậm rải nói :- Đồng Tử Kỳ , lão thật sự muốn biết lắm à ?Đồng Tử Kỳ nói :- Không sai , hôm nay lão phu không thể làm rõ chuyện này.
37 Nhập Vân đại sư chấp tay "A di đà phật" rồi nói :- Lão thí chủ nói chí phải, đại ân đại đức tái tạo của Phương thí chủ đối với bỗn tự thật không dám dùng lời mà đa tạ.
38 Quái lão nhân trầm ngâm một lát rồi chậm rải nói :- Ngoài Đông Hải có một nơi gọi là Thiên Tâm Đảo, vị bằng hữu cố giao của lão phu được nhân xưng là Thiên Tâm Đảo chủ, có lẻ cô nương biết chứ ?An Tiểu Bình nghe vậy thì biến sắc, đôi mắt hạnh tròn xoe nhìn quái lão nhân một hồi lâu mà không nói được lời nào.
39 Phương Tuyết Nghi mĩm cười, nói :- Lão tiền bối chớ lấy làm lạ, chiêu kiếm pháp nay do sư tổ sáng chế vào buổi vản niên, khi đó tiên sư đã hạ sơn hành đạo nên đương nhiên là không thể biết.
40 Tống Phù nghe Trang Tiệp thuật xong chuyện thì phá lên cười một tràng rồi nói :- Đồng Tử Kỳ sao lại thiện tâm thế ? Lẻ nào đây là khổ nhục kế ?Trang Tiệp nói :- Không thể ! Nếu thật là khổ nhục kế thì lão ta không thể hạ thủ lưu tình !Phương Tuyết Nghi tiếp lời :- Trang huynh , có thật là Cao Vô Địch vì chuyện tại hạ mà đến Lạc Dương không ?Trang Tiệp gật đầu, nói :- Đích thực là Cao huynh nói với tại hạ như vậy, nhưng hiện tại gã vẫn chưa thể tìm đến đây !- Tại sao ? Vì hiện tại Cao Vô Địch đang đi chung với một người.