981 Sầm Văn Bản tiến lên hạ giọng nói:- Vừa nãy Ký Thất Tham Quân Tổ Quân Ngạn của Lý Mật đã đến đây. Vi Vân Khởi gật đầu,- Ta đã nhìn thấy rồi, thái độ của Lương công thế nào?- Bây giờ y đang không biết nên làm thế nào? dường như y đã bị thuyết phục rồi.
982 Đồi Xích Long xa xa giống như một con ngọa long khổng lồ, vắt ngang trên vùng quê mênh mông bát ngát. Ngoài mấy dặm, một con sông rộng mấy trượng uốn khúc chảy về hướng nam, sau khi chảy ra mấy chục dặm, liền đổ vào Trường Giang càng thêm sóng nước vô tận.
983 Mặc dù có bốn ngàn quân kiêu quả dũng mãnh, nhưng dưới tổ chim bị phá, bốn ngàn quân kiêu quả cũng khó có thể cứu vớt vận mệnh thất bại của quân Ngụy.
984 Đơn Hùng Tín thở dài:- Đa tạ ngài còn nhớ chuyện cũ. Ân tình ngày trước thiếu ngài, ta kiếp này còn chưa trả được, kiếp sau hãy trả vậy. Nói xong, gã quay lưng, nói:- Xin nể tình phần tình cảm trước đó, cho ta thoải mái một chút.
985 Mặc dù Đỗ Phục Uy và Tiêu Tiển đều có thể lựa chọn trở về nơi cứ địa, nhưng bọn họ trong lòng hiểu rõ, nếu không nắm bắt cơ hội này, kết cục sau này của bọn họ cũng giống như Lý Mật.
986 Cho nên Dương Nguyên Khánh một mặt đều Tiêu Tiển đi, một mặt giết chết hai mươi bốn đại tướng lĩnh quân của Tiêu Tiển, đây chính là triệt để diệt trừ lợi ích phía quân của Tiêu Tiển.
987 - Điện hạ, các binh lính đều đã tập hợp bên ngoài rồi. - Sầm Trưởng sử, đa tạ ngài. - Dốc sức cho Điện hạ là vinh hạnh của ty chức. Sầm Văn Bản môi giật giật, y muốn hỏi sắp xếp của mình, nhưng y lại hỏi không ra khỏi miệng.
988 Sự uể oải của binh lính và dân phu trên đầu thành làm Lưu Hắc Thát chau mày, trong mắt vô cùng căm tức. Gã đương nhiên biết các binh lính đều giằng co cả đêm, cần phải nghỉ ngơi.
989 Hai bên đường lớn dưới đám lá cây khô ở mặt đất lại mọc ra những ngọn cỏ xanh nhạt. Những nhánh cây trong rừng cũng bắt đầu xuất hiện những mầm non xanh mịn như nhung.
990 - Con có thể nhìn ra điểm này đã là không dễ gì rồi. Đúng là như vậy đó, Lý Uyên phong cho Lý Thế Dân làm Thượng Thư Lệnh - Thiên Sách thượng tướng, cho phép y tự lập chức quan.
991 Thẩm gia chịu họa diệt môn luôn là chuyện khiến Dương Nguyên Khánh sầu não. Thẩm gia dù thế nào thì cũng là họ ngoại, những lại không thể bảo vệ họ, nói đến khiến hắn cảm thấy rất mất mặt.
992 Độc Cô Lương trầm mặc một chút nói:- Cũng có thể là y muốn nếm mật nằm gai, ít nhất thì cũng vì thái tử mà suy nghĩ. - Nếm mật nằm gai? Hừ!Độc Cô Chấn lạnh lùng hừ một tiếng:- Cả ngày chỉ biết có tranh quyền đoạt lợi, ta chẳng thấy y có chút nào là nếm mật nằm gai hết, nói là muốn thu hồi lại quân quyền của Tần vương, đến giờ thì y đã thu lại chưa? Nếu đã thu lại quân quyền thì nên quyết định thật nhanh, trực tiếp bắt nhốt Tần vương lại, nhưng cuối cùng lại vẫn thả cho y đi, tay nắm quân quyền.
993 Nhưng ba mươi sáu đại thần từ chức tập thể, bất luận là triều đại nào thì cũng là một chuyện lớn, chỉ có thể coi đây là một sự uy hiếp, một kiểu uy hiếp trắng trợn.
994 Lý Uyên hừ một tiếng:- Nói đi! Con có hai việc gì muốn trình lên trẫm?- Phụ hoàng, việc thứ nhất là con muốn từ chức Thiên Sách Thượng Tướng. Nhi thần có chỗ nào mạo phạm tới hoàng huynh nhi thần sẽ xin lỗi trước mặt huynh ấy.
995 Tiêu Vũ cũng cười nói:- Bệ hạ, thần tán thành đề nghị của Thái tử. Dương Thượng thư năm đó tham gia việc diệt loạn Dương Huyền Cảm, chỉ dựa vào mấy nghìn quân mà đánh tan phản loạn mấy chục nghìn quân.
996 Dưới ngọn gió của sông Trường Giang, chiến kỳ màu đỏ trắng của quân Đường tung bay phất phới. Năm ngàn quân Đường hàng ngũ chỉnh tề, trùng trùng điệp điệp đặt chân lên bờ nam.
997 Trên thềm đá, một gã lính Đường đã chờ rất lâu. Y chạy vội đến thi lễ:- Xin hỏi Chu Phó tướng phải không?- Đúng vậy!Chu Văn Thông lạnh lùng trả lời, lấy lệnh tiễn ra giao cho tên lính.
998 Y chỉ có tám mươi ngàn quân đội, không có khả năng phân bố trên phạm vi rộng như thế. Giống như quận Ba Lăng và Trường Sa ở phía nam, cũng chỉ có hai ngàn quân trú đóng, một chút quân đội gọi là tượng trưng mà thôi.
999
1000