21 Sắp hết năm, Lộ Nghiên và Lộ Hi đi chợ mua quà cho bố mẹ. Hai người nhìn tràn trề sức trẻ, cả hai đều mặc áo có mũ giống nhau, chợt nhìn giống một đôi tình nhân sinh viên.
22 Lúc Lộ Nghiên tỉnh dậy, Trần Mặc Đông vẫn ngủ, cô nhẹ nhàng nhấc cánh tay đang đặt trên eo mình. Vừa mới đứng dậy, cô đã hắt xì liên tục, nước mắt nước mũi chảy nhòe nhoẹt.
23 Sang năm mới, Trần Mặc Đông vẫn bận rộn, buổi chiều cuối cùng của trước kỳ nghỉ, anh đã phải đi công tác, Lộ Nghiên lại có cơ hội trở về nơi nhỏ bé của ba mẹ Lộ.
24 Trong lúc rảnh rỗi, Lộ Nghiên nhớ tới cuộn băng Thẩm Tiếu gửi đến. Vốn dĩ Thẩm Tiếu định tới tham gia hôn lễ của Lộ Nghiên và Trần Mặc Đông, Lộ Nghiên có ý khuyên cô không cần đặc biệt như vậy, nhưng vẫn không biết nên mở miệng thế nào.
25 Trần Mặc Đông và Lộ Nghiên đi mua nhẫn. Đôi nhẫn trước kia của hai người mua tại đây, nhưng đáng tiếc đôi nhẫn đó chỉ còn chiếc nhẫn trên ngón áp út của Trần Mặc Đông, còn chiếc nhẫn của Lộ Nghiên chính là nguyên nhân khiến hai người một lần nữa đến đây.
26 Cuộc sống luôn luôn bận rộn – Câu nói này thật sự thích hợp với kiểu người như Trần Mặc Đông, bận rộn vì gia đình, bận rộn vì công việc, đương nhiên đa số là bận rộn với công việc; còn kiểu người như Lộ Nghiên cũng bận rộn, nhưng lại là sự bận rộn quay vòng, trải qua từng ngày với những việc vụn vặt, mơ hồ.
27 Ngày cuối tuần, hai người cùng nhau tỉnh dấy, nhưng Trần Mặc Đông tự nhiên tỉnh, còn Lộ Nghiên bị cánh tay của Trần Mặc Đông đè nên tỉnh. “Hôm nay đến chỗ mẹ ăn cơm đi.
28 Từ Grand Capital, Trần Mặc Đông xuất phát đi công tác. Lúc ấy Lộ Nghiên đang tìm tư liệu bên tủ tài liệu cạnh cửa sổ, đúng lúc cô quay đầu nhìn ra bên ngoài thì thấy Trần Mặc Đông cúi người ngồi vào xe.
29 Gần đây Trần Mặc Đông đi tiếp khách rất nhiều, nhưng bất kể muộn thế nào anh vẫn về nhà. Thời gian đầu Lộ Nghiên còn đợi anh, cố gắng ra dáng một người vợ mẫu mực, nhưng sau vài lần, cô phát hiện Trần Mặc Đông về nhà vẫn rất tỉnh táo, chẳng những không cảm kích cô mà còn coi cô như người để sai bảo, vì thế cô quyết định rộng rãi với chính mình, không đợi anh nữa.
30 Lộ Nghiên và Tô Tiểu Lộ đi ra từ rạp chiếu phim đã gần chín giờ, hai người cùng đi đến một quán lẩu tự phục vụ. Tô Tiểu Lộ vừa ăn thịt, vừa oán giận ý chí mình không kiên định.
31 Ngày Lộ Nghiên đến phỏng vấn ở Grand Capital, người bên bộ phận nhân sự kiểm tra sơ yếu lý lịch và vị trí ứng tuyển của cô. Do trước đây cô từng có kinh nghiệm làm việc ở Hyatt nên có thể tiếp tục làm việc công việc đó tại Grand Capital, thậm chí còn có thể ứng tuyển vào vị trí trợ lý, vì nhân viên của vị trí đó đột ngột từ chức nên chức vụ đang bị bỏ trống.
32 Lời tác giả: Viết đã lâu rồi nhưng dường như vẫn chưa có gì mới thêm cả. Chương này có vẻ không ngắn đâu, hơn nữa người trước của Trần Mặc Đông xuất hiện rồi đây.
33 Sắp hết năm, tâm tư của mọi người cũng theo thời gian chồng chất thêm. Sau bữa ăn, Tôn Uyển Bình cao hứng bảo Lộ Nghiên đi mua quần áo cùng. Lộ Nghiên càng ngày càng phát hiện mẹ chồng có tính cách rất trẻ con, không bình lặng như Nguyễn Minh Ngữ, tuy nhiên cô lại cảm thấy bà rất đáng yêu.
34 Lộ Nghiên cảm thấy rất buồn bực, bất an, hoảng hốt, phảng phất còn có sự đố kỵ vây quanh. Mỗi một cảm xúc đều giống như sợi dây vừa nhỏ vừa dài, chúng tụ tập kết rễ ở một chỗ leo lên, quấn thành một đám dây thô cứng trong lòng, nhất là những khi cô ở một mình, chúng như đám hải tảo quấn chặt lấy cô không chịu rời.
35 Một năm mới lại sắp đến, kế hoạch có thai trong năm của Lộ Nghiên không đạt được. Trần Mặc Đông vẫn duy trì sự lặng lẽ như trước, có lẽ anh chọn cách suy nghĩ “chuyện này vội cũng không được”.
36 Nhân lúc nghỉ trưa, Lộ Nghiên tới bộ phận ẩm thực kiểm tra thực phẩm tuyên truyền chính cho hoạt động sắp tới, nhưng không ngờ lại thấy Trần Mặc Đông và Lưu Uyên Thư ở đây.
37 Trước đây Lộ Nghiên vẫn luôn nghĩ rằng sinh lão bệnh tử rất xa xôi, nhưng đến khi bố cô bị bệnh, cô mới cảm nhận được mọi thứ dường như quá gần trong gang tấc, dấy lên trong lòng cô sự sợ hãi đối với bốn chữ này.
38 Gần đây Grand Capital có sự thay đổi trong đội hình nhân viên, đồng thời chuẩn bị tuyển dụng một lớp nhân viên mới, nguyên nhân vì Trần Mặc Đông chuẩn bị mở thêm chi nhánh tại thành phố Z.
39 Ngày thứ hai ở thành phố Z, cả người Lộ Nghiên bắt đầu nổi mẩn đỏ. Lộ Nghiên nghĩ do thời tiết thay đổi khó chịu nên cũng không để ý. Nhưng cả ngày hôm đó cô bị ngứa, đến khi tắm mới phát hiện vết mẩn đỏ càng ngày càng nghiêm trọng, lan lên tận gáy.
40 Hết giờ làm, Lộ Nghiên về thẳng khách sạn, nhưng không ngờ người nghênh đón cô lại là quản lý khách sạn. Quản lý khách sạn mỉm cười áy náy giải thích lý do với Lộ Nghiên.