1 Đêm, dưới 10 độ C.
Trương Sơ Tâm mặc một chiếc áo lông vũ thật dày, run bần bật đứng chờ diễn ở sân thể dục. Hôm nay cô đã phải chờ từ 10 giờ đến rạng sáng, trang điểm một lần lại một lần, nhưng vẫn không nghe thấy đạo diễn kêu tên cô.
2 Trương Sơ Tâm ngẩn người nhìn Thẩm Chi Niên, không hiểu tại sao anh lại nhắc tới vấn đề này, hơi nhíu mày hỏi: "Anh có ý gì?"
Thẩm Chi Niên nhẹ nhàng nhếch miệng, ngón tay thon dài gõ gõ lên cửa, "Vào nhà rồi nói, thế nào?"
Trương Sơ Tâm sửng sốt, nhìn Thẩm Chi Niên bằng ánh mắt cảnh giác.
3 Ngày hôm sau, Trương Sơ Tâm không có đi bệnh viện kiểm tra mà hẹn bạn thân Mỹ Mỹ đi uống cà phê.
Cà phê đặt trên bàn,Mỹ Mỹ nghe thấy Trương Sơ Tâm nói xong, đột nhiên sặc nước,phun ra "Cậu cậu cậu.
4 Trương Sơ Tâm tạm biệt Mỹ Mỹ, đứng ở ven đường, đang chuẩn bị bắt xe về nhà,bỗng nhiên có chuông điện thoại.
Điện thoại là Tống Hi gọi tới.
"Hi Hi"
"Sơ Tâm chị đang ở đâu? Em có chuyện muốn nói, chị có nhớ bộ
5 Hàn Thời Mặc hít một hơi, chờ Trương Sơ Tâm xuống xe, khí trong bụng cuối cùng mới hạ xuống.
Anh thích Trương Sơ Tâm nhiều năm, chung quanh mọi người đều biết, Trương Sơ Tâm cũng biết, vừa rồi bảo cô kết hôn với anh, tuy rằng chuyện này vô cùng đường đột, nhưng anh rất nghiêm túc, cuối cùng những lời nói anh để trong lòng đã có thể nói ra, nhưng không nghĩ rằng cô dứt khoát cự tuyệt như vậy, ít nhiều gì cũng có chút tiếc nuối, đau khổ trong lòng.
6 Trương Sơ Tâm đổi quần áo, ngồi ở phòng ngủ trước gương trang điểm.
Hàn Thời Mặc ở bên ngoài ngồi trên sô pha chờ trong chốc lát, nhịn không được đứng lên, đi đến hướng phòng ngủ của Trương Sơ Tâm.
7 Di động rơi trên mặt đất, Tống Hi ngẩn người, khom lưng giúp cô nhặt điện thoại lên, "Làm sao vậy?"
Trương Sơ Tâm từ ghế đứng lên, "Chị đi vệ sinh đây.
8 Uống bao nhiêu rượu nhưng Trương Sơ Tâm còn cảm thấy không đủ, cô cau mày gọi thêm.
Tống Hi một mực ngăn Sơ Tâm lại: "Đừng uống nữa, uống nhiều như vậy sẽ có hại cho sức khỏe! Còn không phải chỉ là một bộ phim thôi sao! Chúng ta không cần!"
Trương Sơ Tâm gục xuống bàn, đôi mắt có chút đỏ lên.
9 Thẩm Chi Niên đang nói chuyện. Trương Sơ Tâm liền lao vào lòng anh, trong nháy mắt, đầu óc anh trống rỗng nhưng vẫn theo bản năng ôm lấy cô.
Trương Sơ Tâm ở trong lòng anh run rẩy, miệng không ngừng kêu "Cứu tôi, cứu tôi.
10 Trương Sơ Tâm đi theo Thẩm Chi Niên trở về nhà anh.
Nhà anh rất rộng. Cô đứng ngơ ngẩn ở ngoài cửa một lúc đánh giá.
"Đứng ở bên ngoài làm cái gì? Mau vào đi.
11 Khi xếp hàng thanh toán, Thẩm Chi Niên xách rổ đứng phía trước. Trương Sơ Tâm nhìn trong chiếc rổ đầy ắp chocolate đến mức phát sầu.
"Còn chưa đủ?" Thẩm Chi Niên thấy Trương Sơ Tâm vẫn luôn nhìn chằm chằm rổ chocolate, cho rằng cô mua chưa đủ, đang chuẩn bị đi tới lấy thêm mấy hộp.
12 Trương Sơ Tâm nghe thấy tiếng đập cửa, chống mình từ trên giường bò dậy. Cô khóa cửa nên anh không vào được.
Cửa vừa mở ra, Trương Sơ Tâm liền ôm bụng ngồi xổm trên mặt đất.
13 Trương Sơ Tâm bị anh cười đến mặt mũi đều đỏ lên, đột nhiên cô đẩy anh ra, từ trong lòng anh đứng lên, "Anh nói bừa cái gì vậy!"
Thẩm Chi Niên cười cười, "Nói bừa sao? Không phải trước kia em từng hạ dược tôi à?"
Anh từ trên ghế quầy bar đứng lên, từng bước một đi về phía cô.
14 Thẩm Chi Niên bước nhanh đi tới, duỗi tay muốn đỡ Trương Sơ Tâm. Tống Hi hoảng sợ, "Anh. . . . . . Anh muốn làm gì?"
Tống Hi vẻ mặt khiếp sợ nhìn Thẩm Chi Niên.
15 Trong phòng, không ngừng có những âm thanh ái muội truyền ra.
Trương Sơ Tâm ngẩn ra trong chốc, sau đó phục hồi tinh thần, ném điện thoại lên sopha, nhanh chóng chạy khỏi văn phòng của Thẩm Chi Niên.
16 Thời điểm Thẩm Chi Niên lái xe đến, thấy Trương Sơ Tâm đứng ở ven đường đang cúi đầu chơi di động.
Cô chơi rất nhập tâm, Thẩm Chi Niên lái xe đến trước mặt, cô cũng không phát hiện ra.
17 Thẩm Chi Niên ôm Trương Sơ Tâm vào phòng, hai người làm ra tư thế ân ái nhất.
Lâm Vân một hồi lâu mới từ khiếp sợ mới phục hồi tinh thần lại. Bà nằm mơ cũng không thể tưởng tưởng được, con trai vẫn cùng Trương Sơ Tâm ở cùng nhau, từ trước tới giờ anh căn bản không nhắc đến một người con gái nào.
18 Thẩm Chi Niên hơi hơi nhíu mi.
Trương Sơ Tâm thu hồi tay, nhịn không được trêu chọc, "Thẩm Chi Niên, anh hiện tại so với trước kia ôn nhu hơn nhiều.
19 Lâm Vân liên hệ với công ty hôn lễ xong, vui mừng xuống lầu, lúc này Trương Sơ Tâm và Thẩm Chi Niên đã không còn ở đây nữa.
Bà giật mình, hỏi người hầu: "Thiếu gia cùng Thiếu phu nhân đâu?"
Người hầu trả lời: "Đã đi rồi ạ, thưa phu nhân.
20 Trương Sơ Tâm lo lắng chạy lên lầu, đang chuẩn bị gọi điện thoại cho Tống Hi, liền thấy cô từ văn phòng của giám đốc đi ra, hốc mắt hồng hồng, thoạt nhìn như là vừa khóc.