Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Giảo Phụ

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 113
Chương mới nhất: Chương 86: Kết Thúc
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Lúc sắp chết, hắn thề trước ngọn đèn dầu, nếu có thể được làm công việc nặng một lần, nhất định phải chọn công việc không phải động não; phải chăm sóc bồi bổ bản thân thật béo tốt khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi.

Danh sách chương Giảo Phụ


Chương 1

1 Chân Ngọc nhìn dung mạo của người trong gương, tròng mắt suýt chút nữa lồi hẳn ra ngoài, vội vàng cầm ống tay áo chà qua xát lại mặt gương. Mặt gương sáng choang, khuôn mặt người trong gương cũng càng thêm rõ ràng, xác nhận không có nhìn lầm, mới buồn bã ủ rũ nói: “Thì ra là phu nhân của Vương Chính Khanh!”Lúc này đã qua giờ ngọ, trong phòng không có ai, Chân Ngọc ngồi ở trước gương nhìn một hồi đánh giá.


Loading...

Chương 2

2 Vương Chính Khanh từng bước nặng nề đi vào phủ, có chút bối rối không rõ tâm tình của mình lúc này. Lại nói, Chân Ngọc lúc nào cũng cùng hắn đối nghịch, tận lực hết sức chèn ép hắn, rất sợ hắn tranh công.


Chương 3

3 Vương Chính Khanh thấy nữ nhân ở dưới thân vùng vẫy, nửa bờ vai lộ ra ngoài, xiêm áo tán loạn, dáng vẻ hết sức xấu hổ; so với bộ dạng suốt ngày oán trời oán đất trước kia thì quả thực đáng yêu hơn hẳn.


Chương 4

4 Tiểu viện của Hạ Sơ Liễu cách chính viện của Ninh lão phu nhân tương đối gần nên tới đó rất nhanh. Chân Ngọc ngồi bên cạnh Ninh lão phu nhân, nhìn Hạ Sơ Liễu nhẹ nhàng hành lễ thỉnh an với bà, đầu lông mày không khỏi nhíu lại.


Chương 5

5 Vương Chính Khanh từ chính viện của Ninh lão phu nhân đi ra ngoài, suy nghĩ trong chốc lát, liền nhấc chân đi về hướng viện của Chân Ngọc. Nói thế nào đi chăng nữa thì Chân Ngọc vẫn là chính thê của hắn, cũng phải để cho nàng một chút mặt mũi.


Chương 6

6 Mấy người Hồ ma ma đứng chờ ở ngoài cửa, loáng thoáng nghe thấy bên trong phòng có tiếng thì thầm to nhỏ, nhất thời đều lộ ra ý cười. Lập Hạ cùng Bán Hà cũng nhìn nhau cười một tiếng.


Chương 7

7 Chuyện tốt bị cắt ngang, Vương Chính Khanh có hơi bực mình. Một tay đỡ Hạ Sơ Liễu, một tay che ngực của nàng, ôm nàng vào trong lòng, nhìn về phía Chân Ngọc, tức giận nói: "Ngọc nương, đã hơn nửa đêm còn tới đây náo cái gì?"Chân Ngọc đố kỵ điên cuồng, đã hoàn toàn mất đi lý trí, xông lên giơ tay giả bộ muốn đấm vào mặt Vương Chính Khanh.


Chương 8

8 Nét vẽ của Đường Đại Gia tinh tế, nhân vật sống động. Xuân Cung Đồ do ông vẽ hiện giờ chỉ còn lại có ba bức. Mà bức "Giải Liên Hoàn" đang nằm trong tay Vương Chính Khanh này chính là bức nổi tiếng nhất.


Chương 9

9 Tình cảnh trên giường ướt át mà quỷ dị, so với Xuân Cung Đồ càng thêm sống động, khiến con người ta thú huyết sôi trào. Vương Chính Khanh đứng ở cạnh cửa, bởi vì vừa gấp gáp đi qua đây mà trên lưng đã toát ra một lớp mồ hôi mỏng, tim đập mạnh, sắc mặt càng lúc càng khó coi, lửa giận dâng trào.


Chương 10

10 Chân Ngọc bị bệnh mất mấy ngày, đã ý thức được một chút tình cảnh của bản thân mình. Hiện giờ đã là thân nữ nhi, nhìn thấy mỹ nhân cũng chỉ có thể tự YY trong đầu, đã thế lại còn phải trải qua nỗi đau đớn hàng tháng của nữ nhân, nhất thời có chút mệt mỏi, tinh thần thoáng sa sút.


Chương 11

11 Hôm nay, Vương Chính Khanh tới vương phủ đợi một lát, sau đó kiếm cớ đi vào trong vườn hoa, tìm đến chỗ hẹn cũ ngày hôm qua đứng đợi sẵn ở đó. Một lát sau, Bạch Cốc Lan đã tới.


Chương 12

12 Chân Ngọc thấy Chu Hàm Xảo tới, ngoắc tay nói: "Không cần đa lễ, mau lại đây ngồi xuống đi. "Chu Hàm Xảo vẫn tuân thủ hành lễ, sau đó mới thướt tha đi đến gần, ngồi ở phía bên trái Chân Ngọc.


Chương 13: Hợp Sức Diệt Trừ Con Rắn Nhỏ

13 Khi Vương Chính Khanh đạp ánh trăng đi tới, chỉ thấy một người thiếp của hắn ấn một người thiếp khác trên ghế dài, mà thê tử của hắn, tay lại cầm một quả dưa chuột to , vẻ mặt hung ác, hình như muốn cầm dưa chuột thọt người.


Chương 14: Tình Cũ Khó Quên

14 Chuyện Vương Chính Khanh nghỉ ngơi trong phòng Chân Ngọc, nhanh chóng được truyền đến tai Ninh lão phu nhân. Ninh lão phu nhân hơi trầm ngâm nói: “Gia hòa vạn sự hưng.


Chương 15: Dự Tiệc Vương Phủ

15 Yến tiệc vương phủ, tất nhiên là rực rỡ sắc màu, cực kỳ náo nhiệt. Tân khách đi vào vương phủ, bởi vì chưa chính thức khai tiệc, tự có người lĩnh nữ quyến lên lầu ngắm cảnh nghe kịch uống trà, về phần nam tân khách, lại là tụ tập ở Luyện Vũ Tràng bắn tên, hoặc là tốp năm tốp ba đi dạo ngắm cảnh trong vườn.


Chương 16: Kỳ Nghệ Áp Đảo Hoa Thơm

16 Từ lúc Đường Diệu Đan đi vào, ngoài Thân thị, lúc nào thì nhìn vào các phu nhân khác? Lúc này nghe được lời Chân Ngọc nói, mới đặt tầm mắt trên người nàng, lại cười nói: "Không phải nói này trà Vân Vụ khó có được sao? Lan tỷ tỷ thì nhẹ nhàng có bạn cũ đem tặng một hộp, Trạng Nguyên phu nhân có thểnhẹ nhàng lấy ra một hộp đến cho ta rửa tay?"Chân Ngọc đối diện với tầm mắt của Đường Diệu Đan, mắt thấy giai nhân mỉm cười làm giận, nhất thời quên mình đã là thân nữ nhi, lại có tư tưởng khoe khoang tài năng trước mặt giai nhân, làm cho giai nhân nhớ nàng, đem nàng khắc vào đáy lòng, bởi vậy nói: "Cũng là mấy ngày trước đây đến miếu Thanh Phong dâng hương, cùng đánh cờ với lão chủ trì, thắng bốn ván, được ba hộp trà.


Chương 17: Hẹn Nhau Bỏ Trốn Ở Giàn Dưa

17 Vương phủ thiết yến, mặc dù nam nữ không chung bàn, nhưng lại cùng sảnh, trung gian cũng chỉ tùy ý đặt 24 tấm bình phong. Giọng nam tử nói chuyện, tiếng nữ tử cười duyên, đều có thể nghe.


Chương 18

18 Vương Chính Khanh bị Bạch Cốc Lan ôm, một luồng nhiệt huyết xông thẳng lên đầu, trở tay ôm lấy nàng ta, đang muốn nói, đột nhiên nghe được câu nói rời xa nơi này của Bạch Cốc Lan, trong chốc lát giống như bị tạt một chậu nước lạnh, dần dần tỉnh táo lại, bởi vậy nhẹ nhàng tách tay ra Bạch Cốc Lan, kéo nàng đứng ngay ngắn, dịu dàng nói: "Lan nương, phụ thân mẫu thân ta tuổi tác đã cao, hai vị ca ca lại làm quan bên ngoài, cũng không ở trong kinh, ta sao có thể nhẫn tâm ích kỉ bỏ lại cao đường đây? Đây chính là bất trung bất hiếu bất nghĩa, tội lớn thiên cổ.


Chương 19: Ánh Mắt Quay Lại Lúc Đó

19 Mắt thấy có một vị nương tử xinh đẹp ngồi trong tủ treo quần áo, Cửu Giang vương lại ngẩn ra, sau đó thì hơi giận. Đây có lẽ là mỹ nhân mới vào phủ, thăm dò được hắn muốn đến chỗ Chân Bảng nhãn, mai phục ở nơi này trước để chờ quyến rũ hắn! Chỉ là mỹ nhân này cũng không thể ngờ được, hôm nay là sinh kị của Chân Bảng nhãn, nơi này lại là viện của Chân Bảng nhãn, hắn sao có tâm tư đón nhận nàng quyến rũ hắn?Tô Băng Hương kia, là đặc biệt, nếu người người học theo Tô Băng Hương, trong phủ này còn không rối loạn sao?Chân Ngọc nhìn thấy Cửu Giang vương, tâm tư rối loạn, trong khoảng thời gian ngắn, lại mất đi giọng nói.


Chương 20: Xem Tướng Cho Cửu Giang Vương

20 "Ngươi nhìn thấy rõ ràng sao?" Thân ma ma không thể tin vào tai của mình, trên mặt hiện lên vẻ kinh sợ. Yên Chi nói: "Trạng Nguyên phu nhân chải kiểu tóc linh lung, trên đầu là trâm hồ điệp tơ vàng, mặc váy dài màu đỏ, trang phục chói mắt như vậy, dù ánh trăng mờ, cũng không thể nhận lầm được.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Ninh Phi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 53


Hôn Nhân 88 Tỷ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Tiểu Thư, Thiếu Gia Không Ở Nhà

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18


Thanh Xuân Của Tôi Đó!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 34


Liêu Uyển Hồng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 43


Anh Dám Lấy Tôi Dám Gả

Thể loại: Võng Du, Ngôn Tình

Số chương: 67



Vị Gió Hè

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18


Ngự Xà Cuồng Phi

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 50


Tuyển Phu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10