61 Chầm chậm, tôi dùng cánh tay lành lặn để kéo tấm chăn khỏi người rồi đứng lên. Đầu tôi ngả nghiêng và cả cơ thể cũng thế. Trong một giây ngắn ngủi, sự hoảng hốt của tôi phản chiếu lại trên gương mặt của Caleb, nhưng rồi vẻ nhẹ nhõm lan ra khi hắn đỡ được tôi.
62 Sự thật giờ đã phơi bày. Hắn sẽ không bao giờ quên ánh nhìn trong đôi mắt cô khi hắn kể với cô chuyện hắn dự định sẽ bán cô làm nô lệ mua vui. Hắn mong chờ gì chứ? Rằng cô sẽ hiểu sao? Báo thù là mục đích của hắn.
63 “Có một gã đàn ông và một ả đàn bà ở đó. Bọn chúng có thể có những câu trả lời tôi cần. Tôi không biết còn có ai biết về cô gái hoặc tôi hay không, có thể sẽ có nhân chứng.
64 Caleb tìm thấy thứ mình cần, quần áo cho Mèo Con. Trên đường quay về căn phòng ngủ đi mượn, hắn đi ngang qua hai con tin trong bếp. Một lần nữa, cuộc trò chuyện ngưng ngang.
65 “Em đã làm gì sai sao?” cô nói, và những lời đó đâm sâu vào lòng hắn.
“Chúa ơi, không. Em rất hoàn hảo. Tôi chỉ…tôi không muốn làm đau em. Và với cảm xúc hiện tại của tôi…” Nếu hắn có bao giờ đỏ mặt thì có lẽ hắn đã làm thế ngay lúc đó rồi.
66 Đoạn kết đầy phấn khích, kịch tính và tràn ngập hành động của Captive in the Dark
Cái giá của sự cứu rỗi là gì?
Được cứu thoát khỏi kiếp nô lệ tình dục bởi một sĩ quan Pakistan bí ẩn, Caleb mang trên mình gánh nặng của một món nợ phải được trả bằng máu.
67 “Tôi biết chuyện này không dễ dàng với cô. Những gì cô đã trải qua…” Tôi nghe cô ta nuốt xuống. “Tôi thật không thể tưởng tượng nổi,” cô ta nói tiếp. Thật sặc mùi thương hại, mà tôi thì không muốn điều đó.
68 “Em có đói không?” hắn hỏi, dịu dàng và chậm rãi.
Tôi cảm giác như thể anh ta đang nói rằng tôi chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài đầu hàng. Cuối cùng thì anh ta cũng sẽ lấy được thứ mình muốn từ tôi mà thôi.
69 Trông Đặc vụ Reed có vẻ chán nản. Tôi cho là anh ta cũng nên như thế. Anh ta hít sâu một hơi nữa rồi nhìn tôi bằng ánh mắt nói rằng, ‘Được rồi, là cô yêu cầu đấy.
70 Dường như với Caleb, bản chất của loài người luôn xoay quanh một sự thật muôn thuở: chúng ta khao khát điều mình không thể có được. Với Eve, đó chính là trái cấm.
71 Cậu bé không chịu đi tắm.
“Caleb, ta sẽ không nói lại đâu! Cậu hôi lắm! Cậu hôi kinh khủng. Đã nhiều ngày rồi và cậu vẫn dính đầy máu. Ai đó sẽ nhìn thấy cậu và cậu sẽ gặp rắc rối thật sự đấy, cậu nhóc.
72 Nước mắt khiến mắt Caleb đau nhói, và vì đang ở một mình nên cậu để mặc cho chúng rơi. Chắc chắn Rafiq sẽ không quay lại, cậu xoay vòi nước sang chế độ nước nóng rồi rúc người lại gần, hi vọng nó sẽ khiến cậu ấm lên nhanh hơn.
73 Caleb. Hắn chỉ nhìn cô. Lại một lần nữa tên hắn được dùng. Hắn biết mình nên sửa lời cô, buộc cô phải gọi mình là Chủ Nhân, và lập lại giới hạn, ranh giới giữa họ, nhưng hắn lại không thể nào làm được điều đó.
74 Cô không cười đáp lại, thay vào đó lựa chọn giữ nguyên vẻ giận dữ. Nó giống một thử thách vậy và hắn chấp nhận bởi một ngày nào đó, sự căm thù cô dành cho hắn sẽ giúp cô sống sót.
75 Một bàn tay của Livvie với lên và Caleb giơ cánh tay ra để làm điểm tựa cho cô. Hắn không nghĩ đến việc cô lại đưa bàn tay còn lại lên bao lấy vật đàn ông của hắn và siết.
76 Livvie chui vào xe rồi đóng sập cửa. Cô cố che giấu nhưng Caleb đã nhìn thấy cách cô nhăn mặt và xoa xoa xương quai xanh.
“Vui chứ? Chúng ta đã dạy cho cánh cửa một bài học chưa?” Caleb trêu chọc qua giọng cười dịu dàng.
77 Caleb thở dài nặng nề, chán nản trước biến chuyển của mọi chuyện. Phiền phức hơn cả thái độ của Mèo Con đó là viễn cảnh chuyến viếng thăm sắp tới của Rafiq.
78 “Tôi biết mình là gì,” hắn nói một cách lãnh đạm. “Tôi luôn luôn biết. ”
Hắn nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới. Cô ngồi thượt xuống trên ghế, cứ như ánh nhìn của hắn có độc vậy.
79 Caleb biết chính xác chuyện hắn sẽ làm nếu ở vị trí của cô, bởi hắn đã từng làm thế. Nhiều lần hắn đã cố tìm người giúp hắn, giải thoát hắn và đưa hắn tránh khỏi sự bạc đãi của Narweh.
80 “Cởi ra đi. ”
“Caleb…”
“Đó!” hắn gầm ghè đe dọa, “không phải cách em nói chuyện với tôi. Nếu tái phạm tôi sẽ không tha cho em. ”
Mèo Con bắt đầu khóc nhưng vẫn đứng vững.